Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Âu Minh Triết nghe thấy chữ "món quà", suy nghĩ một chút mới gật đầu. Quà cáp xưa nay đối với hắn chẳng quan trọng, nhưng hắn lại nổi lên hứng thú với món quà trong miệng Đàm Tiểu Ân thốt ra.
Hắn dần quên mất một chuyện, hắn còn chưa hỏi cô về cái tên nam sinh. nào đó nữa. Nhưng căn cứ vào tình hình này, Âu Minh Triết khó lòng mà nhớ được vấn đề chính kia.
Đàm Tiểu Ân thấy ông xã có phản ứng trong lòng thở phào. Quả nhiên là Âu Minh Triết đang giận dỗi, may mà cô nhanh ý học theo cách của bà Trương
"Vợ chồng ấy mà, đầu giường cãi nhau, cuối giường làm hoà. Bà già này không bắt kịp xu hướng của lứa trẻ các cháu nữa. Nhưng mà cháu cứ nhân lúc chồng cháu chưa nổi trận lôi đình quan tâm đến cậu ta nhiều hơn. Nếu cần thì cứ tới đi, thơm cậu ta vài cái. Đàn ông mà, thơm vài cái là hết giận ngay."
Tuy lời khuyên có hơi sai tình huống, nhưng mà vẫn vô cùng hiệu quả. Chờ tí nữa ăn cơm xong, cô sẽ thơm má của Âu Minh Triết một cái, chắc đầu hắn sẽ hết giận dỗi cho mà xem.
Trong phòng tắm, Đàm Tiểu Ân sắn tay áo lên, sờ vào dòng nước kiểm tra độ ấm, sau đó thì nhìn ra bên ngoài. Người đàn ông đang đứng tựa vào tường, hai cúc áo đã mở ra, đập vào mắt thiếu nữ là lồng ngực cường tráng của người đàn ông trưởng thành. Ngay lập tức lấy hai tay che mắt lại, miệng ú ớ một lúc mới nói thành tiếng.
"Độ ẩm... Nước ấm vừa phá rồi... Anh, ách, anh mau tắm đi."
Âu Minh Triết chứng kiến dáng điệu ngây ngốc của cô thì không khỏi nhịn được cười. Mới mở có hai chiếc cúc áo cô đã không dám nhìn thẳng như vậy rồi. Vậy nếu ở trên giường thì không biết phản ứng của cô ngốc này sẽ như thế nào nữa.
Hắn có chút chờ mong.
Đàm Tiểu Ân nói xong thì cắm mặt xuống đất chạy vội ra bên ngoài, chưa được nửa đường đã bị Âu Minh Triết bắt lại.
"Cô hình như cũng chưa tắm, nếu được thì chúng ta tắm chung đi, tiết kiệm nước." - Ánh mắt hắn nhàn nhạt nhìn cô, điệu bộ thật giống như đem lời nói ra chỉ có một nghĩa, muốn cùng tắm để tiết kiệm nước...
"Ách, không sao, anh tắm... Tắm trước. Em phải nấu ăn, không thể để anh nhịn đói được."
Đàm Tiểu Ân nhất quyết kéo tay ra, chạy một mạch xuống nhà. Hai tay vô thức sờ lên má của mình... Nóng ran.
Đàm Tiểu Ân tuy rằng chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng phải thấy heo chạy. Hồi còn ở nước ngoài, năm cuối cấp, có một lần cô vì quên vở mà quay lên trường lấy. Trùng hợp thế nào mà bắt gặp đôi nam nữ nào đó đang áp sát nhau hôn ngấu nghiến ở trong lớp học kế bên. Cúc áo của nam sinh kia hình như cũng mở ra như Âu Minh Triết lúc nãy.
Cô chỉ loáng thoáng thấy qua, sau cũng không để tâm đến nữa. Nhưng mà cô có thể chắc chắn, cơ thể của ông xã cô đẹp hơn rất rất nhiều so với năm sinh kia.
Âu Minh Triết nhìn dáng vẻ hấp tấp chạy trốn của cô thì không khỏi. Càng lúc càng thấy dáng vẻ đỏ mặt của cô trông cũng thật dễ thương.
Rất nhanh bữa tối đã chuẩn bị xong. Đàm Tiểu Ân định gọi Âu Minh Triết xuống, không ngờ lúc cô bước lên cầu thang thì đã thấy hắn từ cửa phòng bước ra. Trên người mặc một cái áo phông dài tay cùng quần jogger lai thun màu đen.
Không biết có phải do hắn mới tắm xong hay không, Đàm Tiểu Ân có thể ngửi thấy mùi thơm dịu từ trên người hắn. Mùi hương này thoang thoảng giống như mùi của hoa oải hương, lại tựa hồ không giống.
Bốn mắt nhìn nhau, một lúc lâu sau, Đàm Tiểu Ân là người chủ động kết thúc bầu không khí im lặng này.
Cô lấy hai tay ôm mũi của mình, ú ớ:
"Cơm... Cơm xong... Anh mau xuống ăn đi, em đi tắm."
Nói đoạn hai chân bước như chạy, vội vội vàng vàng mà vượt qua người Âu Minh Triết để vào phòng. Hắn ở phía sau nghe rõ tiếng đóng cửa mạnh bạo của cô gái nhỏ này.
Âu Minh Triết nhìn lại mình, rõ ràng vẫn đang mặc quần áo chỉnh tề, vì sao cô lại có biểu cảm lạ như vậy chứ? Một lúc sau, Âu Minh Triết nhìn cánh cửa phòng đóng chặt, mỉm cười tinh quái.
A, vợ nhỏ của hắn hình như có hứng thú với cơ thể của hắn thì phải.