Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường
  3. Chương 103: Thân Thiện Đi
Trước /475 Sau

Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 103: Thân Thiện Đi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

\- Tại sao tôi phải gọi điện thoại cho mẹ chứ?

Tần Thủy Dao cũng thản nhiên cười:

\- Đúng rồi, Chu Đông Mai, tôi quên nói cho cô biết một việc, chiếc Hummer này không phải là của tôi, mà là của Đường Kim. Muốn bồi thường sao? Tính với hắn đi!

Một tay kéo Trương Ny, một tay kéo Tiểu Đậu Nha, Tần Thủy Dao nói xong lời này liền xoay người bước vào trong nhà hàng:

\- Trương Ny, Tiếu Ngọc Đình, chúng ta tiếp tục ăn cơm, để cho bọn họ từ từ đàm đạo thôi!

\- A? Bỏ mặc Đường Kim vậy sao?

Trương Ny cảm thấy không yên tâm.

\- Không sao đâu, hắn có thể lo được.

Tần Thủy Dao tỏ ra rất có lòng tin.

\- Đúng đó, Đường Tinh ca rất lợi hại.

Tiểu Đậu Nha cũng đồng ý với Tần Thủy Dao, nàng đối với Đường Kim có chút sùng bái mù quáng.

Ba nữ sinh cứ như vậy đi vào quán ăn, bỏ Đường Kim một mình ngoài cửa.

Đinh Tử Kiện cùng Chu Đông Mai nhất thời đều có chút ngẩn ra, sự tình phát triển thế này, hiển nhiên hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ. Mục tiêu của bọn họ vốn là Tần Thủy Dao, nào biết nàng có thể nhẹ nhàng phủi sạch sẽ việc này.

Một hồi sau, Đinh Tử Kiện mới kịp phản ứng. Hắn nhìn Đường Kim, bộ dạng hung hăng càn quấy như cũ:

\- Đường Kim phải không? Nếu xe là của ngươi, vậy thì đơn giản, ta cho ngươi hai lựa chọn, hoặc là đưa ta hai trăm vạn tiền mặt, hoặc là đền cho ta một cái xe mới.

\- Thứ nhất, tôi không có tiền, thứ hai, tôi cũng không xe…

Đường Kim uể oải trả lời, trong lòng lại oán thầm Tần Thủy Dao thật sự là quá đáng mà. Nếu thực lấy làm lão bà, sau này chắc chắn sẽ bị nàng đem bán. Không được, chuyện hôn sự này nhất định phải từ thôi!

\- Nếu là không có tiền và xe, vậy ta còn có thể cho ngươi lựa chọn thứ ba.

Chu Đông Mai nhanh chóng nói:

\- Để Tần Thủy Dao ra đây, bồi tiếp bọn hắn một buổi tối, việc này coi như bỏ qua!

Đường Kim ngáp một cái:

\- Cô vội vã như vậy làm cái gì? Tôi còn chưa nói xong cái thứ ba mà!

Nhìn vào Đinh Tử Kiện, Đường Kim tiếp tục nói:

\- Thứ ba là, coi như tôi có tiền, có xe, tôi cũng sẽ không đưa cho các người. Hiện tại đây, tôi cũng cấp cho hai người lựa chọn. Thứ nhất, lập tức tìm người đến sửa xe cho tôi, sau đó thành thật cút đi. Lựa chọn thứ hai, tôi trước sửa xe cho các anh, sau đó các anh nhanh nhanh tìm người đến sửa chữa xe của tôi, cuối cùng vẫn là cút đi.

\- Cái gì? Ha ha ha...

Đinh Tử Kiện như được nghe kể chuyện cười, cười lên ha hả, mà tên cầm cờ lê đi theo cũng bật cười ha ha. Đến nỗi Chu Đông Mai cũng dùng đến ánh mắt khinh thường nhìn Đường Kim.

Cười khoảng chục giây, Đinh Tử Kiện mới ngừng lại được:

\- Đệch mja, Đường Kim, tiểu tử ngươi là ngu bẩm sinh hay qua luyện tập vậy? Còn muốn ta sửa xe cho ngươi? Mấy người, lên cho ta, dạy dỗ tiểu tử này một trận!

Hai tên gia hỏa cầm cờ lê kia không nói hai lời, lập tức vọt tới chỗ Đường Kim, hai thanh cờ lê cùng nhau chém tới, ra tay thật đúng là không hề lưu tình chút nào.

\- Tử Kiện, Đường Kim hình như đánh nhau rất lợi hại.

Chu Đông Mai đột nhiên nhớ tới chuyện này, nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở Đinh Tử Kiện.

\- Quả đấm có thể lợi hại hơn cờ lê sao?

Đinh Tử Kiện bộ dạng không cho là đúng nói:

\- Không dạy hắn một bài học, hắn sẽ không biết Đinh Tử Kiện t..a... ĐCM!

Đinh Tử Kiện còn chưa dứt lời, đột nhiên lại hét to. Bởi vì sau đó, hắn liền chứng kiến, hai tên đệ tử cầm cờ lê, lại có thể lần lượt nện vào đầu của nhau!

\- Ách!

\- A!

Hai người cơ hồ cùng nhau phát ra tiếng kêu thảm thiết, trán của cả hai bị cờ lê đối phương nện đến đầu chảy máu, sau đó ngã rầm xuống đất.

\- Đê Ka Mờ, hai người các ngươi bị ngu hả? Đánh người không biết nhìn cho đúng đối tượng sao? Thực nuôi các ngươi tốn cơm mà...

Đinh Tử Kiện nhất thời có chút hổn hển, mắng to lên.

\- Tử Kiện, đừng mắng nữa, bọn hắn đều đã bất tỉnh rồi.

Chu Đông Mai nhịn không được nhắc nhở một câu.

Đường Kim lúc này thản nhiên nói một câu:

\- Hiện tại, các anh có nguyện ý sửa xe cho tôi không?

\- Lão tử tại sao phải sửa xe cho ngươi?

Mắt thấy không có người giúp đỡ, Đinh Tử Kiện hổ thẹn, khí thế giảm đi không ít. Nhưng miệng hắn vẫn như cũ, không chịu yếu thế:

\- Là ngươi đụng phải xe của ta trước!

\- Vì thế nếu nói sửa xe, trước tiên, cũng là ngươi phải sửa xe cho chúng ta mới đúng!

Chu Đông Mai cũng ở bên cạnh phụ họa.

\- Được rồi, tôi nói đạo lý với các người.

Không ngờ là Đường Kim lại gật gật đầu:

\- Xe của các anh bị đụng bẹp cửa, tôi sẽ cẩn thận sửa cho các ngươi.

Nói xong lời này, Đường Kim liền đi tới một bên cửa xe Phaeton bị đụng bẹp kia, sau đó đột nhiên giật mạnh một cái, chỉ nghe loảng xoảng, cửa xe cư nhiên bị hắn trực tiếp kéo ra!

\- Ngươi, ngươi đã làm gì vậy?

Chu Đông Mai nhìn mà trợn mắt há mồm. Loại xe này từ khi nào mà chất lượng kém như vậy?

\- Sửa xe thôi!

Đường Kim một tay ném cửa xe lên mặt đất, sau đó nhảy lên, rồi như tùy ý dẫm đạp loạn cả lên.

\- Đê Ca Mờ, ngươi dám phá cửa xe của lão tử như thế hả?

Đinh Tử Kiện lúc này cuối cùng phát hiện điểm không thích hợp, có chút hổn hển gào lên.

\- Chuẩn bị sửa bằng tay thôi mà.

Đường Kim hời hợt trả lời một câu, sau đó liền nhảy từ trên cửa xe xuống, khẽ cong thắt lưng xách cửa xe lên:

\- Xem này, sửa như vậy được chứ?

\- Cái này... sao giống như mới vậy?

Chu Đông Mai cẩn thận nhìn lại cửa xe, ngạc nhiên phát hiện, cửa xe này nhìn bên ngoài tựa hồ thật sự không giống như bị đụng qua. Hiện tại nó đã trở nên bóng loáng như mới.

Mấy người ở cửa nhà hàng xem náo nhiệt, cũng nói thầm một trận:

\- Không phải chứ? Cái này cũng được sao? Bạn đang xem truyện được sao chép tại: mTruyen.net chấm c.o.m

\- Xe này không phải là giấy a?

Thậm chí có người suy đoán nói.

\- Đê Ca Mờ, ngươi cái này gọi là sửa xe sao? Cửa xe này đã bị tháo xuống rồi!

Đinh Tử Kiện căm giận mắng.

\- Lúc trước xe của tôi đụng hỏng cửa xe của anh. Hiện tại, tôi đã sửa cửa xe của anh, nói cách khác, việc nên làm, tôi đã làm.

Đường Kim không nhanh không chậm nói:

\- Bây giờ đến lượt anh. Anh cho người đập hư xe của tôi, nên lập tức gọi người sửa xe cho tôi, anh nói đúng không?

\- Kháo, cái này căn bản là hai chuyện khác nhau. Lão tử không cần ngươi sửa xe. Một là, ngươi đền ta một chiếc xe mới, nếu ngươi không có tiền, phải để lão bà ngươi đền cho ta!

Đinh Tử Kiện như cũ vẫn là bộ dạng cậy thế khinh người.

\- Nói như vậy, các anh không chịu sửa xe cho tôi?

Đường Kim không chút hoang mang hỏi.

\- Ta khinh! Đinh Tử Kiện nhổ một bải nước miếng trên mặt đất:

\- Nhường lão bà ngươi bồi lão tử một buổi tối, sau đó để lão bà ngươi ngủ qua đêm với lão tử coi như là phí sửa xe đi!

\- Kỳ thật, tôi luôn muốn giảng đạo lý.

Đường Kim thở dài:

\- Có thể các anh sẽ không muốn ta sử dụng bạo lực đâu, cho nên lát nữa các anh ngàn vạn lần đừng trách ta.

Lời còn chưa dứt, Đường Kim đột nhiên vung cánh cửa xe kia lên, hung hăng nện xuống!

\- A!

Chu Đông Mai la hoảng lên, mặt tái mét.

\- Ngươi... ngươi muốn làm cái gì?

Đinh Tử Kiện cũng cực kỳ hoảng sợ.

\- Không xong, coi chừng có án mạng!

Mọi người vây xem, cũng có người lên tiếng kinh hô, có người nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cảnh sát.

Bất quá, tất cả những người này làm gì, đã không thể ngăn cản sự tình phát sinh. Cửa xe đã liên tục đánh lên mục tiêu của nó!

Quảng cáo
Trước /475 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

Copyright © 2022 - MTruyện.net