Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bên ngoài thiên võ môn hoàng thành Đại Chu triều có một quảng trường to lớn phạm vi ngàn trượng.
Bình thường Đại Chu triều hoàng đế tiếp kiến ngoại quốc sứ ở quảng trường thiên võ môn nhìn Ngự Lâm quân tập võ, lộ rõ võ uy của Đại Chu triều. Chọn lựa võ đạo Đại Chu triều năm năm một lần cũng tại quảng trường thiên võ môn này.
Cách chính ngọ còn khoảng một cách giờ.
Trên quảng trường thiên võ môn sớm tụ tập nhiều dân chúng Đại Chu triều.
Trung tâm quảng trường thiên võ môn, trong khu vực hai, ba trăm trượng tụ tập ba, bốn ngàn nam nhân trẻ chỉ mới hai mươi tuổi, số ít người này chính là võ giả tham gia sơ bạt chọn lựa võ đạo Đại Chu triều. Bên ngoài khu vực này, ba ngàn Ngự Lâm quân cầm đại kích đứng duy trì trật tự bên này, lại ra xa nữa là dân chúng kinh sư đứng xem.
- Chọn lựa võ đạo không uổng là thịnh điển võ đạo lớn nhất Đại Chu triều. Mới là ngày thứ nhất đã có ba ngàn võ giả trẻ tuổi tham gia, sơ bạt võ đạo diễn ra tới mười ngày, trong thời gian này e rằng có năm, sáu vạn người tham gia.
Trên thành lâu thiên võ môn, hai thanh niên một nam một nữ bị đám đông vây quanh, quan sát sơ bạt võ đạo trong quản trường bên dưới.
Hai người khoảng mười bảy, tám tuổi, mặc quần áo hoa quý.
Có thể trong lúc chọn lựa võ đạo Đại Chu triều lên thành lâu thiên võ môn quan sát, hiển nhiên thân phận, địa vị của một nam một nữ này không bình thường, ít nhất cũng là công hầu vương tôn.
- Năm năm trước ta đến Đại Chu triều vừa lúc sơ bạt võ đạo chấm dứt.
- Sau này võ cử, giáo trường so đấu, nhiều nhất chỉ khoảng hai, ba ngàn người tham gia, kém xa hiện tại mấy vạn người hoạt động rầm rộ.
Nữ nhân trên thành lâu thiên võ môn tóc vàng, mắt xanh, vóc dáng cao kiều, diện mạo kiều diễm, đúng là Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi.
Thanh niên ở bên cạnh Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi chậm rãi nói: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: mTruyen.net chấm c.o.m
- Chọn lựa võ đạo là việc trọng đại khó gặp, một lần chọn lựa võ đạo đủ cho Đại Chu triều tuyển ra mấy trăm nhân tài võ đạo. Nếu có thể đoạt giải nhất trong chọn lựa võ đạo là được vào thẳng trong quân, được trọng dụng, chịu khó qua vài năm kinh nghiệm liền thành đô úy, hiệu úy, thống lĩnh một quân đội kiến công lập nghiệp, cho đến phong hầu bái tướng, hưởng vinh quang tối cao.
Thanh niên kiêu ngạo nói:
- Tằng tổ Trình gia ta trổ tài vượt trội trong lần chọn lựa võ đạo Đại Chu triều đầu tiên, tiến vào trong quân, theo thái tổ Đại Chu triều chinh phạt nam man, bắc khương, lập công lao hãn mã, cuối cùng phong thừa kế 'An Võ Hầu'. Chỉ tính công lao thì tằng tổ Trình gia ta không thua một vị quốc công. Chỉ tiếc, quốc công Đại Chu triều chỉ lúc khai quốc có công mới được phong, điểm này là hoàn cảnh xấu tằng tổ Trình gia ta không thể bù lại.
Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi nhìn quảng trường thiên võ môn bên dưới, thuận miệng hỏi thanh niên:
- Trình gia các ngươi từ khi Đại Chu triều khai quốc đã kế thừa An Võ Hầu, ở trong quân thâm căn cố đế, uy vọng cực cao. Nhưng so với Trấn Quốc Công Dương gia thì sao?
Nghe Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi hỏi, thanh niên mỉm cười nói:
- Trấn Quốc Công, Dương Thiên được gọi là đệ nhất tướng đương kim Đại Chu triều, dĩ nhiên uy thế trong quân rất cao.
Thanh niên nói:
- Nhưng không cần thiết so sánh Trình gia ta và Dương gia, cô cô của ta là phu nhân chính thê của Trấn Quốc Công, bây giờ hai nhà nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn. Toàn bộ quân Đại Chu triều chỉ có Thần Võ Vương Càn Ngọc Long có thể ngang ngửa với chúng ta.
Thanh niên này là trưởng công tử của An Võ Hầu Trình gia, Trình Tử Dương.
An Võ Hầu Trình gia đúng là nhà mẹ đẻ của Trình phu nhân Trấn Quốc Công, Trình phu nhân là thân cô cô của Trình Tử Dương.
Trấn Quốc Công, An Võ Hầu, hai thế lực lớn trong quân, hiện nay hai nhà đám hỏi, uy thế trong quân càng đạt tới đỉnh.
Dù Trình Tử Dương rất tự hào về điều này nhưng không muốn nói nhiều với Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi.
Trình Tử Dương chuyển đề tài hỏi Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi:
- Lâm nhi công chúa, chúng ta vốn ước hẹn giờ thìn đến thiên võ môn, tại sao nàng trễ lâu như vậy?
Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi thản nhiên nói:
- Không có gì, không ngờ chọn lựa võ đạo diễn ra thì có nhiều người đến kinh thành vậy, khiến đường hơi chật. Ta gọi bốn thị vệ đi phía trước mở đường, không ngờ gặp một vị công tử nói là thị vệ của ta hoành hành ngang ngược, đùa giỡn thị nữ của hắn.
Trình Tử Dương nhướng mày nói:
- A? Là ai dám ngăn đón xa gái của công chúa?
Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi nói:
- Ta không hỏi, nhưng xem khí độ thì chắc là thế gia công tử. Ta khiến Tiểu Nhã bồi thường mười hai kim bính cho thị nữ của hắn, giải quyết xong chuyện này.
- Thì ra là vậy.
Trình Tử Dương không hỏi nhiều:
- Dù công chúa chậm đôi chút nhưng vẫn kịp chạy tới đây vào giờ thìn, không tính muộn.
- Lâm nhi công chúa, chúng ta quan sát chọn lựa võ đạo đi. Tại sơ bạt võ đạo, cường giả luyện khí trực tiếp thăng cấp, còn cường giả dưới đẳng cấp luyện khí thì phải tham gia sơ bạt võ đạo, lấy thực lực luận anh hùng!
Trình Tử Dương nói xong cùng Hỏa La công chúa, Đại Lâm Nhi xem sơ bạt võ đạo.
- Mời công chúa xem, chỗ sân sơ bạt võ đạo có tổng cộng ba giá đao, mỗi một giá để một thanh trường đao. Thanh thứ nhất nặng hai trăm hai mươi ba cân, thanh thứ hai nặng ba trăm bốn mươi hai cân, thanh thứ ba nặng năm trăm lẻ bảy cân. Có thể nâng lên trường đao thứ nhất thì xem như thông qua tuyển chọn.
Trình Tử Dương nói:
- Nếu nâng lên thanh thứ hai là có lực lượng mạnh hơn cả võ giả sơ giai luyện khí, còn nâng thanh thứ ba... Ha ha, từ chọn lựa võ đạo thứ nhất chưa ai làm được.
Trên sân quảng trường quảng trường thiên võ môn bên dưới có ba cái giá đao.
Ba thanh trường đao, cái ngắn nhất là ngũ tước, cái dài nhất là bảy thước, dày hai ngón tay, do tinh cương tạo ra, nặng mấy trăm cân. Ba thanh trường đao từ hồi chọn lựa võ đạo Đại Chu triều thứ nhất đã sử dụng tới nay qua trăm năm mà thân đao không chút loang lổ.
Bây giờ võ giả tham gia sơ bạt võ đạo đang thử nâng đao lên.
Ba thanh trường đao nặng nhất chỉ năm trăm cân, đám võ giả ôm sức nặng năm trăm cân rất dễ.
Nhưng cần cầm chuôi trường đao, giơ thân đao dài năm, sáu thước thì khó khăn gấp mười, trăm lần. Không có bắp thịt, lực cánh tay phi phàm thì căn bản không thể làm được!
Một võ giả đang thử giơ lên trường đao thứ nhất:
- Grao!
Võ giả này chỉ là trung giai tôi thể, sức mạnh chênh lệch, hai tay cầm chuôi đao dốc hết sức, xương kêu két két nhưng không thể nâng lnee trường đao một li.
Không nâng được trường đao là thất bại sơ bạt võ đạo.
Võ giả toát mồ hôi trán đầm đìa, mắt thấy không thể thành công, cắn chặt răng dốc hết sức. Két một tiếng, gã nâng trường đao lên ba thước.
Lòng võ giả vui mừng, đang định tiếp tục giơ đao lên thì chợt nghe một tiếng răng rắc giòn vang. Áp lực thân đao quá lớn, cổ tay võ giả không chống đỡ được bị áp gãy. Võ giả phát ra tiếng hét thê lương.
Con dân kinh sư Đại Chu triều đứng xem phát ra tiếng hét sợ hãi.
- Sơ bạt võ đạo mà thảm thiết đến mức này?
Không biết khi nào thì Dương Thạc đã lẩn vào đám người đứng xem.
Dương Thạc nhìn ba thanh trường đao, thầm nghĩ:
- Thực lực của ta chưa vào đẳng cấp luyện khí, muốn thông qua sơ bạt võ đạo cần giơ lên trường đao, không biết trong ba cái này ta có thể nâng lên cái nào.