Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vòng bảo hộ cương khí, hỗn nguyên chân khí, một trong một ngoài, hai vòng bảo hộ có thể cắt giảm sáu phần công kích chân khí.
Sáu phần đã là con số cực kỳ khủng bố.
Phải biết rằng chân khí công kích cực kỳ nguy hiểm, độ mạnh c cao một bậc thì chân khí bão tố có thể tạo thành tổn thương cực kỳ nghiêm trọng cho nội tạng kẻ địch. Bây giờ Dương Thạc có hai tầng vòng bảo hộ, có thể bảo vệ nội tạng vô cùng quan trọng, tương lai đánh nhau với người khác sẽ chiếm ưu thế tuyệt đối.
- Lần này đột phá thu hoạch lớn quá.
Dương Thạc cực kỳ vừa lòng lần này gây ra bí pháp cương khí.
- Ta ở chỗ này tu luyện suốt năm ngày, không biết bên ngoài có tình huống gì.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc tùy ý phu thêm quần áo, nhảy xuống giường.
Két!
Dương Thạc mở cửa phòng bước ra. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục canh giữ ở bên ngoài, thấy Dương Thạc đi ra thì vội hành lễ với hắn.
Dương Thạc hỏi hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục:
- Sau này không cần hành lễ, chỗ chúng ta không có nhiều quy tắc. Phải rồi, mấy ngày nay Huyết Phi có tới không?
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục cung kính nói:
- Hồi bẩm thiếu gia, Huyết Phi không tới, chỉ có lục thiếu gia đã tới một lần, nghe nói thiếu gia đang bế quan tu luyện thì lục thiếu gia không cho chúng ta quấy rầy ngài, đi về trước."
Ở trước mặt Dương Thạc thì hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục có vẻ cục súc bất an, không thể giống thị nữ Tiểu Địch thoải mái được.
Dương Thạc không quá để ý.
Dù sao hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục khác với Tiểu Địch.
Tiểu Địch là thị nữ tử nhỏ ở bên cạnh hầu hạ Dương Thạc, từ sáu tuổi đã ở chung với hắn, thân thiết thật tình.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục là trước kính sợ Dương Thạc rồi mới phụ thuộc hắn. Muốn cho người ta yêu mình thì phải khiến họ kính, muốn người ta kính thì phải khiến họ sợ mình. Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục cùng lắm là ở mức 'kính' Dương Thạc, nên trước mặt hắn không quá tự nhiên.
Dương Thạc không bất ngờ việc lục ca Dương Thành đã đến: Bạn đang đọc chuyện tại mTruyen.net
- Lục ca có tới?
- Lục ca thật quan tâm ta, nhưng trong tình thế hiện nay ta không tiện tiếp xúc nhiều với lục ca. Chờ khi chọn lựa võ đạo lần này chấm dứt, lục ca đoạt giải nhất, thoát khỏi Trấn Quốc Công phủ, tậ lập môn hộ thì ta sẽ tìm lục ca uống rượu chúc mừng.
Dương Thạc biết lục ca thân thiết với hắn khiến Trình phu nhân chú ý, lúc trước vì hắn khiến lục ca bị phạt quỳ gối trong từ đường dòng họ. Nói đến cùng bây giờ lục ca chưa hoàn toàn tách khỏi Trấn Quốc Công phủ, hai người ít tiếp xúc là hơn.
Dương Thạc liếc hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục, hỏi:
- Hồng Phi, Lục Thúy, ta muốn đi Yến sơn tìm thị nữ, hai nàng đi theo ta hay ở lại trong phủ?
Thêm hai thị nữ thật là rắc rối.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục phản bội Trình phu nhân đầu vào Dương Thạc, nói vậy là Trình phu nhân rất hận các nàng.
Dương Thạc có thể tùy thời đi Yến sơn tiềm tu, để lại hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ở Trấn Quốc Công phủ thì hơi nguy hiểm. Trình phu nhân không dám ngay mặt đối phó Dương Thạc nhưng muốn trút lên hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục là chuyện cực kỳ đơn giản.
Trình phu nhân có thể bán Tiểu Địch vào Ngọc Mạt Lâu chẳng lẽ không thể làm vậy với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục sao?
Lúc trước khi Trình phu nhân bán đi Tiểu Địch chưa có hận thù gì với Dương Thạc, chẳng qua Dương Tử Hi đốc xúi. Tiểu Địch chỉ bị bán vào Ngọc Mạt Lâu là nơi phong nhã, cần dạy dỗ một đoạn thời gian, mới có thể treo biển hành nghề tiếp khách. Thậm chí nếu tài nghệ xuất chúng sẽ làm thanh quan vài năm, ngâm thơ đánh đàn với các công tử kinh thành. Nếu may mắn, cuối cùng Tiểu Địch sẽ được công tử nào đó coi trọng, chuộc thân hoàn lương, dù không thể làm chính thể cũng có thể làm tiểu thiếp, sinh con trai gái, xem như tuổi già có chỗ dựa.
Bây giờ nếu Trình phu nhân muốn bán hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục thì sợ là sẽ bán các nàng vào kỹ viện nông thôn, trước tiên bị quy công hư thân, tiếp theo sẽ đi ra tiếp khách, nhận hết lăng nhục...
Bởi vậy Dương Thạc không yên tâm để hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục tại Trấn Quốc Công phủ.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục thông minh sắc sảo, điều Dương Thạc nghĩ được thì các nàng cũng nghĩ ra.
Nhẹ cắn môi, hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục lập tức nói với Dương Thạc:
- Thiếu gia, dù thiếu gia đi đâu thì chúng ta nguyện ý tùy tùng thiếu gia, hầu hạ thiếu gia sinh hoạt hàng ngày.
Dương Thạc lên tiếng:
- Cũng được, lần này các ngươi theo ta vào núi đi.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục có thực lực đỉnh tôi thể, chỉ kém một bước là vào đẳng cấp luyện khí, ở trong rừng chỉ cần không gặp dị thú thì không đến nỗi bị nguy hiểm.
Khi Dương Thạc và Huyền Ưng Huyết Phi tu luyện có thể khiến hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục bắt dã thú cung cấp thực vật. Quần áo dơ hay rách có thể khiến hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục đi giặt, vá lại. Có hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục ở, Dương Thạc không giống lần đầu tiên về phủ như vậy, cả người rách nát, bị thủ vệ gia nô xem thành dã nhân.
- Đi!
Dương Thạc mang theo hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục rời khỏi Trấn Quốc Công phủ, vào Yến sơn.
Hai canh giờ sau, ba người vào sâu trong Yến sơn khoảng hai mươi dặm. Trên bầu trời có tiếng ưng kêu, một Huyền Ưng to lớn lao nhanh xuống, đúng là Huyết Phi. Năm, sáu ngày không gặp, Huyền Ưng Huyết Phi lại tăng thực lực, dù chưa đi vào trung giai luyện khí nhưng hoàn toàn củng cố tại cảnh giới sơ giai luyện khí, cường đại hơn trước nhiều.
- Đi, cưỡi Huyết Phi, chúng ta vào núi!
Dương Thạc nói với hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục xong nhảy người lên lưng rộng của Huyền Ưng Huyết Phi.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục vội leo lên, Huyền Ưng Huyết Phi kêu một tiếng, đập cánh bay lên cao.
Dương Thạc ngồi trên lưng Huyền Ưng Huyết Phi, thầm nghĩ:
- Lúc trước Huyết Phi tới tìm ta dường như nói sâu trong Yến sơn có kỳ ngộ gì, muốn ta cùng nó đi xem. Chhir tiếc lúc đó ta muốn về phủ cứu lục ca, sau này có chọn lựa võ đạo Đại Chu triều nên không thời gian. Bây giờ quảng trường thiên võ môn chấm dứt, võ cử ở nửa năm sau, vào đầu xuân mới cử hành được. Giờ có đủ thời gian, có thể theo Huyết Phi vào trung tâm Yến sơn nhìn xem.
Hai thị nữ Hồng Phi, Thúy Lục được Huyền Ưng Huyết Phi chở lên cao ngàn trượng, nhìn xuống dưới vẫn là không thấy điểm cuối của Yến sơn.
Hai tiểu nha đầu cảm thán Yến sơn to lớn:
- Yến sơn thật lớn.
- Yến sơn này có phạm vi ngàn dặm, xem như là một tòa sơn mạch khá lớn.
Dương Thạc mỉm cười nói:
- Nhưng địa vực của Đại Chu triều ta mở mang, vô số danh sơn đại xuyên. Dù Yến sơn tiếp giáp với kinh thành nhưng không phải lớn nhất. Trong Đại Chu địa lý chí có ghi Yến sơn ở trong toàn danh sơn Đại Chu triều chỉ xếp thứ bảy, đó là chưa tính man hoang thập vạn đại sơn. Hình như hạng sáu xếp trước Yến sơn là Huyền Di sơn mạch tại Nam tỉnh.
Dương Thạc tiếp tục bảo:
- Dù Yến sơn lớn nhưng tốc độ bay của Huyết Phi rất nhanh, bay hết mức thì cùng lắm hai ngày là có thể đi ngang qua Yến sơn. Dĩ nhiên sâu trong Yến sơn có nhiều dị thu, nói không chừng có ác điều cường đại nào, Huyết Phi không dám ngang nhiên đi ngang qua Yến sơn.
Khi Dương Thạc nói chuyện thì Huyền Ưng Huyết Phi ở dưới thần kêu to:
- Gru! Gru! Gru!
- A? Có nguy hiểm?
Dương Thạc nghe ra Huyền Ưng Huyết Phi cảnh báo.
- Bên này vẫn nằm trong biên duyen Yến sơn, chắc không có dị thú gì, Huyền Ưng Huyết Phi bay trên cao ngàn trượng, theo lý thì không có thứ gì có thể uy hiếp đến nó. Vậy tại sao nó kêu to cảnh báo?
Dương Thạc nhướng mày, bản năng nhìn bốn phía.