Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi họp xong, Ngọc Kim Hương nói muốn tiễn tôi đoạn đường, rồi bỏ mặc Tần Sở Thiên.
Cùng Ngọc Kim Hương đi trên hành lang, tôi có thể cảm nhận rõ được khí chất không thể tiếp cận của bà ta.
Có thể nhìn ra được, bà ta đang có tâm sự.
“Ngô Song, cậu biết tại sao tôi muốn hợp tác với cậu không?” Cứ đi mãi đi mãi, cuối cùng bước chân của Ngọc Kim Hương đột nhiên dừng lại, bà ta dùng giọng điệu vô cùng nghiêm trọng hỏi.
Câu hỏi của bà ta làm tôi hơi ngạc nhiên.
Bà ta hợp tác với tôi, chẳng lẽ không phải vì nhìn trúng tài năng thiết kế thiên bẩm của tôi sao?
Vậy sao còn phải hỏi tôi điều này chứ?
Ngọc Kim Hương hỏi tôi câu đó, vậy chắc chắc mọi chuyện không hề đơn giản như vậy rồi.
Tôi đoán bà ta không chỉ nhìn trúng tài thiết kế của tôi, mà còn có liên quan đến cuộc nói chuyện lần trước của tôi và bà ta ở thẩm mỹ viện.
“Tôi không rõ lắm.” Sau khi trầm tư suy nghĩ một lát, tôi lắc lắc đầu.
Suy nghĩ của phụ nữ rất khó đoán, huống chi lại là người phụ nữ thông minh như thế này.
Cho nên vào lúc này, dù tôi có nghĩ ra một vài lý do nhưng tốt hơn hết là không nên nói ra, mà chờ bà ta nói trước.
“Hay cho câu không rõ lắm!”
Ngọc Kim Hương lạnh lùng mỉm cười, sau đó tiếp tục nói với tôi: “Vậy để tôi nói cho cậu biết. Tôi hợp tác với cậu là bởi vì qua điều tra, tôi phát hiện Tần Sở Thiên thực sự đã có quan hệ không chính đáng với vợ của cậu.”
Giọng điệu của bà ta rất bình tĩnh, giống như đang kể một câu chuyện không liên quan đến mình.
Bà ta tiếp tục nói: “Không nên vạch áo cho người xem lưng, chắc chắn cậu sẽ hiểu điều này hơn tôi.”
“Nếu như chuyện này bị truyền ra bên ngoài, thân là đàn ông, cậu chắc chắn cũng không thể ngẩng đầu, thậm chí còn có ảnh hưởng xấu tới công ty của cậu. Cho nên, việc này cứ cho qua đi. Sau này, tôi sẽ trông chừng Tần Sở Thiên thật kĩ.”
“Hơn nữa tôi cũng sẽ cho cậu một ít hạng mục, giúp đỡ công ty cậu phát triển. Cho nên cậu không phải truy đuổi đến cùng nữa, nếu không chuyện này sẽ chẳng có lợi cho bất kì ai đâu.”
Sau khi nghe xong những lời này của Ngọc Kim Hương, cả người tôi phảng phất giống như bị sét đánh phải, ngây người ngay tại chỗ!
Tôi thật không ngờ Ngọc Kim Hương này vậy mà lại nói về chuyện chồng mình một cách bình tĩnh như vậy!
Đây chắc chắn là một người có tâm lý vô cùng vững vàng!
Vốn dĩ tôi còn muốn nói cho bà ta, thật ra Tần Sở Thiên đã thuê một căn phòng ở bên ngoài, ngày hôm qua còn chạy tới chỗ đó!
Nhưng sau khi nhìn thấy bà ta bình tĩnh như vậy, tôi biết cho dù có nói việc này cho bà ta, bà ta cũng sẽ không có phản ứng quá lớn, nhiều nhất là quay về mắng mỏ rồi tát cho Tần Sở Thiên một hai cái.
Đáng sợ, người phụ nữ này thật sự quá đáng sợ...
Nhìn bộ dạng không có cảm xúc gì kia của bà ta, tôi không khỏi hít một luồng khí lạnh!
Nói thật, tôi làm không được chuyện vô tình máu lạnh như vậy giống bà ta.
Với tôi mà nói, việc nên báo thù, tôi nhất định sẽ phải báo thù!
Tôi tuyệt đối sẽ không để Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần ung dung ngoài vòng pháp luật!
Ngọc Kim Hương nói không sai, thân là một thằng đàn ông, nếu lôi tên đàn ông gian díu với vợ mình ra ngoài ánh sáng, nhất định sẽ chẳng còn mặt mũi nào, thậm chí còn bị người khác cười nhạo.
Nhưng chính vì như vậy, tôi mới muốn báo thù Tần Sở Thiên, mới muốn phản bội lại Tần Sở Thiên!
Chỉ có như vậy, những bức bối trong lòng tôi mới có thể được đến phóng thích, tôi mới có thể lấy lại tôn nghiêm của người đàn ông một lần nữa!
Mà những chuyện này, phụ nữ như Ngọc Kim Hương sẽ chẳng hiểu được đâu.
“Sao vậy? Lẽ nào cậu vẫn không đồng ý?” Ngọc Kim Hương thấy tôi không nói một lời, vội vàng hỏi tôi.
Bà ta vẫn giữ giọng điệu lạnh lùng, giống như đang bố thí cho tôi một cơ hội, khiến tôi khó chấp nhận được.
“Chị dâu, tôi cũng nói thẳng với chị. Nếu chị hợp tác với tôi là vì nguyên nhân này thì chúng ta không cần làm việc với với nhau nữa đâu.” Tôi ngước hai tròng mắt lên, vẻ mặt kiên nghị nói với Ngọc Kim Hương.
Tôi không hy vọng lần hợp tác với bà ta là dựa trên việc phải hy sinh danh dự của tôi.
Mười năm qua, tôi đã phải trải qua một cuộc sống thấp hèn, vì thế trong tay tôi không có gì cả.
Cho nên từ nay về sau, tôi sẽ không bao giờ cúi đầu nữa!
“Ngô Song, cậu cần gì phải làm như vậy, đàn ông nên lấy sự nghiệp làm trọng, còn những chuyện khác, nếu có thể cho qua thì cứ cho qua đi.” Ngọc Kim Hương cau mày, lạnh lùng nói với tôi.
“Thật ngại quá, tôi không thể cho qua được.” Tôi lắc đầu, không có cảm kích, nhàn nhạt trả lời Ngọc Kim Hương.
Là một thằng đàn ông ăn to nói lớn, đối mặt với loại chuyện này sao tôi có thể bỏ qua được chứ?
Đứng ở vị trí của tôi, không giết đôi gian phu dâm phụ này cũng đã là sự nhân từ lớn nhất đối với bọn họ rồi!
“Vậy cậu vẫn tiếp tục truy cứu đến cùng sao?” Thấy thái độ của tôi kiên quyết như vậy, Ngọc Kim Hương không khỏi cau mày lại, tiếp tục hỏi tôi.
Có thể nhìn ra, bà ta cũng hơi lo lắng nếu như tôi tiếp tục truy cứu.
Bởi vì một khi tôi công khai mọi chuyện ra ngoài, danh dự của công ty bà ta, cả danh dự của bà ta trong gia tộc, chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng không nhỏ.
Đây là điều bà ta không muốn nhìn thấy.
“Nếu ông ta còn tiếp tục gian díu với vợ tôi, tất nhiên tôi sẽ không trơ mắt đứng nhìn nữa đâu.” Tôi nhìn chằm chằm Ngọc Kim Hương, lạnh lùng nói với bà ta.
Tôi biết, Tần Sở Thiên và Liễu Tâm Thuần sẽ không dừng lại.
Mà tôi, cũng tuyệt đối sẽ không tha cho hai con người đó!
“Ồ? Không trơ mắt đứng nhìn? Vậy cậu định làm gì chứ?” Ngọc Kim Hương cau mày, giọng điệu khinh thường hỏi tôi.
Đối mặt với câu hỏi của bà ta, tôi chỉ mỉm cười, sau đó đến gần bà ta, nhẹ nhàng nói: “Tần Sở Thiên làm như thế nào với vợ tôi, tôi sẽ làm vậy với vợ của ông ta, hơn nữa tôi còn muốn vợ ông ta cam tâm tình nguyện.”
Nói xong tôi liếc nhìn bà ta.
Tuy rằng đã gần bốn mươi tuổi nhưng trên mặt Ngọc Kim Hương không có một chút dấu vết của năm tháng, hơn nữa dáng người cũng chăm sóc rất tốt.
Nếu lên giường với bà ta, chắc chắn sẽ tốn nhiều sức lắm đây!
“Ha ha, Ngô Song, cậu đừng có mơ mộng hão huyền. Tôi sẽ cam tâm tình nguyện với cậu sao? Nói cho cậu biết, cho dù cậu có giết Tần Sở Thiên đi chăng nữa, tôi cũng mặc kệ!” Ngọc Kim Hương cười ha ha, giọng điệu vô cùng sắc bén.
“Được rồi, vậy bà cứ chờ xem.”
Nói xong những câu này với bà ta, tôi liền cất bước rời đi.
Ngọc Kim Hương làm thế nào cũng không thể ngờ được, ngay sau đó tôi đã lập tức đã có được bằng chứng tập đoàn Ngân Hà trốn thuế.
Hơn nữa những bằng chứng này đã bị tôi nộp lên rồi, bà ta là chủ tịch đồng thời cũng là cổ đông lớn nhất, ít nhất sẽ bị phán mười năm tù giam!
Là lựa chọn mười năm tù ngục hay là lựa chọn phục tùng tôi, đó là việc của bà ta.
Đến lúc đó, lại nói chuyện hợp tác với bà ta cũng không muộn!
Vả lại ngày hôm đó, sẽ không còn xa nữa...
Sau khi rời khỏi tập đoàn Ngân Hà, tôi đánh xe đi đến Điện Khoa Thành, đầu tiên là đi đánh tất cả các chùm chìa khóa của Liễu Tâm Thuần thành một bộ mới.
Tiếp theo tôi lại đi vào Điện Khoa Thành mua nguyên bộ theo dõi thiết bị.
Tôi đã không biết đây là lần thứ bao nhiêu tôi mua thiết bị ở Điện Thành Khoa, nhưng tôi có một dự cảm, chắc chắn đây là lần cuối cùng tôi đi đến đây để mua thiết bị theo dõi!
Rời khỏi Điện Khoa Thành, tôi nhìn định vị của Liễu Tâm Thuần, lúc này cô ta còn ở tập đoàn Thiên Khải.
Thế là tôi liền nắm bắt thời gian đi đến xem căn hộ chung cư cao cấp mới của cô ta và Tần Sở Thiên.
Cầm chắc chiếc chìa khóa, quả nhiên thuận lợi mở cửa ra.
Chọn xong các vị trí, lắp đặt xong thiết bị theo dõi, cả quá trình đều vô cùng thuận lợi.
Tiếp theo, tôi muốn chờ xem bao giờ đôi nam nữ khốn nạn này sẽ quay lại!