Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Truyện được đăng tại mTruyen.net
"Rất nhiều đối tác làm ăn yêu cầu gặp mặt, đều đã hỏi anh hiện tại ở bệnh viện nào. Thậm chí còn có truyền thông đem lịch sử phong lưu trước kia của anh lôi ra viết thành truyện dài kỳ, rất nhiều Nữ Minh Tinh hiện tại đều đã thành đối tượng tình nghi, bọn họ liên tục mở buổi họp báo thanh minh quan hệ cùng anh, vừa trách cứ cáo trạng, yêu cầu Đế Cảnh chúng ta bồi thường tương ứng cho bọn họ."
Cầm trong tay một xấp thư mời hầu tòa thật dày từ tòa án gửi tới vứt ở trên bàn, Hạ Cận Nghiêu quả thực là dở khóc dở cười. Người anh em này của anh, người khác không rõ, chẳng lẽ anh ta vẫn không rõ sao, tuy bên ngoài luôn luôn là hình tượng công tử đào hoa lưu tình khắp nơi, nhưng mà thật sự chạm qua phụ nữ sợ là chỉ có Hạ Nhất Nhiễm một người mà thôi.
Nhiều năm như thế, ngây thơ muốn trả thù Hạ Nhất Nhiễm, phụ nữ bên người cũng chẳng qua đều là con rối gặp dịp thì chơi. Cần tìm bồi thường? Để cho bọn họ thu được chút lợi, còn không phải do Hạ Cận Nghiêu rảnh rỗi kiếm chuyện làm sao.
"Tôi không tin cậu giải quyết không được, gọi cú điện thoại kia làm cái gì." Cứ xem như mấy tin đồn bịa đặt bình thường tới bác bỏ tin đồn thì được rồi. Sao có thể đến mức lại vẫn lời thề son sắt tới nói cho chính mình bực bội hả.
"Em đây không phải quan tâm kết quả Đường đại tổng giám đốc chúng ta xét nghiệm sao, kết quả ra, đến lúc đó bác bỏ tin đồn cũng có vẻ có sức thuyết phục một chút, đúng không?" Hạ Cận Nghiêu trong điện thoại hô hô cười.
Lại một người quan tâm kết quả kiểm tra của anh, cho dù anh vốn dĩ không hề khẩn trương, hiện tại cũng phải bị những người này làm khẩn trương rồi.
"Ông đây còn không biết kết quả kiểm tra! Các người một người hai người! Đều yên cho ông! Nếu ông đây có việc, trở về chuyện thứ nhất chính là lây bệnh cho các người."
"Em đây là giải quyết ổn thỏa, chỉ chờ tổng giám đốc nghiệm thu." Cười ha ha, Hạ Cận Nghiêu sau khi đùa giỡn, cảm thấy mỹ mãn cúp điện thoại.
Quay đầu, liền nhìn đến Hạ Nhất Nhiễm chính đang vẻ mặt hứng thú nhìn chính mình.
"Nhìn cái gì mà nhìn, cái cô nàng phiền toái của em đã giải quyết ổn thỏa chưa?" Lớn tiếng quát, ngay cả một chút lo lắng đều không có.
"Ai là phiền toái, anh mới đúng phiền toái nha, phiền toái Nhiễm Nhiễm trọn vẹn mười năm. Lại vẫn không biết xấu hổ ở trong này nói tôi." Nghe được Đường Hạo Nam dùng hai chữ phiền toái này để hình dung chính mình, Tô Tiểu Quả nhất thời liền không vui, cái gì Kha Dịch Thần, cái gì chuyện thương tâm, toàn bộ đều đã vứt chư sau đầu, một lòng một dạ, chỉ còn lại có cùng Đường Hạo Nam đấu võ mồm rồi.
Nhìn hai người kia đều đã khôi phục sức sống khí thế bừng bừng, Hạ Nhất Nhiễm cũng đi theo an tâm không ít. Tích tụ trong lòng cho tới nay cũng đi theo quét sạch hơn phân nửa, hiện tại chỉ còn chờ kết quả xét nghiệm của Đường Hạo Nam rồi.
Buổi tối, hai người ngủ cùng một chỗ.
Hạ Nhất Nhiễm tuy đã mang thai hơn hai tháng, nhưng mà trên bụng nhưng không có một chút biến hóa, dáng người thon thả gọn gàng, mang theo mùi thơm ngát vừa mới tắm rửa xong, trêu chọc Đường Hạo Nam mỗi một dây thần kinh.
"Uh'm..." Có thể là tư thế ngủ không quá thoải mái, Hạ Nhất Nhiễm ưm hoạt động cơ thể.
"Chết tiệt!" Đường Hạo Nam như là điện giật một dạng, lập tức từ trên giường nhảy xuống, dưới thân tức khắc nổi lên phản ứng, trướng đến là anh phát đau, toàn thân đều đã giống như nổi lên dục hỏa, nhanh chóng lan tràn. Mũi có mùi tanh tanh, hai hàng máu mũi theo dòng chảy xuống, anh vội vã vươn tay chặn lại, nhanh chân hướng trong phòng vệ sinh chạy.
Mở ra nước lạnh, dòng nước lạnh lẽo tùy ý ở trên thân anh một lần lại một lần cọ rửa, không đơn thuần là vì dập tắt dục hỏa trên người, lại vẫn vì tẩy đi máu huyết dơ bẩn, sợ... Hạ Nhất Nhiễm dính vào một chút nhỏ tí tẹo.
Sau khi rửa mặt, Đường Hạo Nam dứt khoát ở trên ghế ngủ luôn. Giống như là một vị thần bảo vệ một dạng, bảo vệ canh giữ công của ngủ ở trên giường, của anh.
"Đường tiên sinh Đường phu nhân." Lúc y tá đẩy cửa ra đi vào, ánh mặt trời vừa mới tảng sáng, Hạ Nhất Nhiễm mơ mơ màng màng mở mắt ra. Mới phát hiện Đường Hạo Nam đúng là ngồi ở trên ghế ngủ thiếp đi.
Đường Hạo Nam cũng mở mắt ra, ngủ không ngon, đáy mắt đều là tơ máu đỏ bừng. Thân thể cũng đã như là tên một dạng hướng về y tá ở cửa chạy tới.
"Là kết quả kiểm tra có rồi sao?" Đường Hạo Nam vội vàng hỏi.
"Phải. Đường tiên sinh kết quả kiểm tra đã có rồi, tôi nghĩ Đường tiên sinh cùng Đường phu nhân hẳn là đang cực kỳ lo lắng chờ đợi phần kết quả kiểm tra này, cho nên một giây cũng không dám chậm trễ đưa đến đây rồi. Hi vọng không có làm phiền đến hai vị nghỉ ngơi." Đâu nào có tâm tình nghe y ta kia khách khí giải thích, Đường Hạo Nam lập tức rút lấy tờ xét nghiệm trong tay y tá.
Hạ Nhất Nhiễm cũng không màng mọi chuyện, trực tiếp đi chân trần từ trên giường nhảy xuống."Kết quả thế nào?"
"Đường tiên sinh tế bào máu bình thường, cũng không bị lây nhiễm bệnh AIDS." Giọng y tá, tại buổi sáng sớm, có thể nói là âm thanh sấm rền, vang vọng khắp phòng. Hạ Nhất Nhiễm bụm mặt liền khóc lên.
Không phải nước mắt thương tâm, mà là nước mắt kích động, trời cao đối đãi cô không tệ, cô cuối cùng cũng có được ngày tháng hạnh phúc yên bình thuộc về chính cô rồi.
"Anh thật không nghĩ tới, thì ra anh lại may mắn như thế." Đường Hạo Nam kích động nói.
"Căn cứ triệu chứng bệnh Đường tiên sinh đã nói lúc trước, là có người dùng dao có dính máu bị nhiễm bệnh AIDS làm bị thương người, tế bào mầm bệnh trong máu sau khi ra khỏi cơ thể sống chỉ có thể tồn tại trong khoảng thời gian từ 3~5 giờ, hơn nữa nếu máu dính trên dao găm đã đi mà nói, lại càng giảm khả năng lây nhiễm bệnh, hơn nữa Đường tiên sinh trong thân thể bản thân liền có kháng thể chống bệnh AIDS, cho nên chúc mừng Đường tiên sinh, người cũng không mắc bệnh AIDS." Y tá tiểu thư cười giải thích xong liền xoay người rời đi.
"A!" Hạ Nhất Nhiễm hung hăng cắn lấy cánh tay Đường Hạo Nam một cái, sức lực rất lớn, đã cắn nát thịt anh, máu tươi đậm đặc lan tràn trong khoang miệng, nước mắt chậc chậc rơi xuống trên cánh tay Đường Hạo Nam.
"Đường Hạo Nam, anh là cái tên khốn, em đã nói anh là đồ khốn tự cho là đúng, anh thiếu chút nữa liền đem mẹ con em từ bỏ rồi!" Nhả ra, Hạ Nhất Nhiễm miệng lại chứa máu tươi, gào khóc.
"Anh sai rồi, anh thừa nhận là anh không đúng, anh cũng không dám nữa, anh đảm bảo, đời này kiếp này, thời gian còn lại của anh, đều đã thuộc về em cùng con, anh sẽ không còn làm bất cứ chuyện gì có lỗi với em nữa." Chẳng quan tâm miệng vết thương còn đang tại đổ máu, một tay lấy Hạ Nhất Nhiễm ôm vào trong lòng mình, trong phút chốc, anh cảm giác chính mình giống như chiếm được toàn bộ thế giới.
Hạ Nhất Nhiễm đôi bàn tay trắng như phấn, một quyền một quyền đánh trên ngực Đường Hạo Nam."Đường Hạo Nam, anh khốn kiếp, anh khốn kiếp." Thời gian dài ủy khuất như thế, giống như lũ bất ngờ bạo phát, cuối cùng là tìm được nơi phát tiết.
"Đúng rồi, đây là tin tức tốt, em nên nói cho Tô Tiểu Quả." Hạ Nhất Nhiễm vội vàng từ trong túi áo mặt lấy ra điện thoại Hứa Thành mới mua cho cô.
"Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lac được..." Điện thoại được kết nối, nhưng mà giọng nhắc nhở của tổng đài, Hạ Nhất Nhiễm có dự cảm không lành, liền cúp điện thoại.
"Đường Hạo Nam, anh nhanh gọi điện thoại cho Hứa Thành, hỏi một chút Tô Tiểu Quả có ở cùng với anh ta hay không."
"Được." Buông Hạ Nhất Nhiễm trong lòng ra, Đường Hạo Nam xoay người gọi điện thoại cho Hứa Thành.
Mà Hạ Nhất Nhiễm trong lòng bất an cùng sợ hãi chính đang đang không ngừng lan rộng, giống như là một cái động sâu tối om thật lớn, giống như đảo mắt liền muốn đem cô hút vào.
Ngày hôm qua cảnh tượng Kha Dịch Thần gọi điện thoại lại vẫn rành rành trước mắt, cô chính tai nghe được Tô Tiểu Quả nói cho Kha Dịch Thần đừng tới tìm mình.
Nhớ tới lúc chính mình mới vừa vừa rời khỏi Đường Hạo Nam, Kha Dịch Thần đối với chính mình làm những chuyện không bằng cầm thú kia, còn có những chuyện Tô Tiểu Quả gặp phải khi ở cùng Kha Dịch Thần, Hạ Nhất Nhiễm là hoàn toàn thất vọng về nhân phẩm Kha Dịch Thần rồi. Cô lo lắng Tô Tiểu Quả lại xảy ra chuyện.
"Không có, Tô Tiểu Quả không có ở khách sạn." Đường Hạo Nam quay đầu, có chút thất vọng lắc đầu. Hạ Nhất Nhiễm nghe thấy trái tim mình nổ vang một tiếng.
"Anh lại phái người điều tra một chút, Kha Dịch Thần có mua vé máy bay tới Bắc Kinh hay không."
"Được." Đường Hạo Nam nghe theo, quay đầu dặn dò người ở trong điện thoại.
"Cốc cốc cốc." Tiếng gõ cửa đúng lúc vang lên tới."Đường phu nhân, chúng ta nên đi làm khám thai rồi." Y tá tươi cười đầy mặt tiêu sái tiến vào phòng bệnh, rồi mới đem Hạ Nhất Nhiễm đỡ ra ngoài.
Bên trong phòng siêu âm, một cái thai nhi nho nhỏ chính đang sinh động trên màn hình máy tính, nói chính xác thì, chỉ có một hình dáng tối như mực, co rút thành một cục nằm ở trong tử cung mẹ mình, thậm chí ngay cả chân tay đều còn không có phát triển hoàn toàn. Tiếng tim thai nho nhỏ, chính đang từng phát từng phát hữu lực đập đều.
"Thai nhi ở trong cơ thể mẹ khôi phục cực kỳ tốt, sắp tới phải chú ý dinh dưỡng, bảo trì tâm tình vui vẻ, không được để bị kích động. Chú ý nghỉ ngơi, chúc người thân thể khỏe mạnh." Nói xong như vậy, bác sĩ liền vươn tay lau đi chất lỏng trên bụng Hạ Nhất Nhiễm, sau đó vươn tay đem Hạ Nhất Nhiễm từ trên giường đỡ dậy.
"Người thực hạnh phúc, tiên sinh nhà người đang ở bên ngoài phòng siêu âm chờ người đó." Y tá đưa Hạ Nhất Nhiễm đến khám lễ phép cười, bên trong đôi mắt lại tràn ngập ghen tị, đúng là cây to đón gió, như mà người đàn ông như Đường Hạo Nam vậy, mặc kệ mang theo anh đi tới chỗ nào, đều đã khó tránh khỏi sẽ hấp dẫn một đám ánh mắt mỹ nữ như vậy, ánh mắt tràn ngập hâm mộ, Hạ Nhất Nhiễm cũng đã quá quen thuộc.
Nhưng mà hạnh phúc toàn bộ thế gian này cũng tới không dễ dàng.
"Cảm ơn." Thấp giọng nói cảm ơn, Hạ Nhất Nhiễm đẩy cửa đi ra ngoài, quả nhiên thấy Đường Hạo Nam đang đợi tại cửa.
"Bảo Bảo thế nào." Thấy Hạ Nhất Nhiễm đi ra, Đường Hạo Nam sắc mặt u ám có chút giảm bớt.
"Rất khỏe, khôi phục cực kỳ không tệ, chuyện em bảo anh giúp em điều tra thế nào rồi." Tựa vào trong lòng Đường Hạo Nam, Hạ Nhất Nhiễm ôn nhu hỏi.
"Kha Dịch Thần mua vé máy bay tới Bắc Kinh vào nửa đêm hôm qua, không cần lo lắng, anh đã để cho Hạ Cận Nghiêu vận dụng nhân lực của cậu ấy ở Bắc Kinh đi tìm, tin tưởng thời gian không được bao lâu sẽ có thể tìm đến." Tuy bất an, nhưng cũng biết đây là biện pháp tốt nhất hiện tại, Hạ Nhất Nhiễm gật gật đầu, bị Đường Hạo Nam đỡ về phòng bệnh.
"Kha Dịch Thần! Anh cái tên cặn bã này, anh buông tôi ra! Tôi muốn nhìn Đường Hạo Nam!"
"Đường Hạo Nam là bạn trai của chị em tốt của em, Tô Tiểu Quả, em đối với người đàn ông của chị em ham thích như vậy, em không biết là đáng xấu hổ sao?"
"Tôi đáng xấu hổ? Anh mượn quyền thế của bà già bò lên trên mới đúng là đáng xấu hổ nhất, tôi cho dù mơ ước một đứa con nít mười tuổi, cũng sẽ không đối với Kha Dịch Thần anh sản sinh suy nghĩ gì, anh buông tay ra cho tôi."
Rất xa, Hạ Nhất Nhiễm liền nghe được giọng Tô Tiểu Quả cùng Kha Dịch Thần khắc khẩu, đối thoại như vậy, âm thanh như vậy, là Tô Tiểu Quả cùng Kha Dịch Thần không sai!
"Em ở chỗ này chờ anh, anh đi qua xem thử." Vỗ vỗ sau lưng Hạ Nhất Nhiễm, Đường Hạo Nam theo hướng âm thanh chạy tới.