Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Tuyết Khanh
Nếu như cuộc sống có thể làm lại từ đầu, mình sẽ cố gắng đi làm cái gì, cố gắng đi thay đổi gì, cho tới bây giờ Hoàng Hân Nguyệt cũng chưa từng nghĩ tới cuộc sống của mình có thể bắt đầu lại, cũng chưa từng nghĩ tới, cô có thể trở về lúc những bi kịch bắt đầu xảy ra, ôm theo áy náy còn có lòng thành kính, cô từ trên giường bò xuống đi tới toilet.
Cô mang theo bộ dáng mất hồn đã qua ba ngày rồi, cũng trùng sinh trở lại ba ngày rồi, dựa vào cửa phòng rửa tay, cô từ từ nhìn mình trong gương, trẻ thêm vài tuổi, vẫn là dáng dấp giống như trước đây, thanh thanh tú tú, coi như đứng ở trong đám người, cũng có thể nhìn thấy một đống người như vậy.
Nhưng là, cô có một đôi mắt to rất sáng ngời, hợp với khuôn mặt đơn thuần, quả thật giống như một cô nhóc con cần người che chở, đã từng, cũng có một người như vậy, nói với cô, cô chính là mạng sống của anh, tất cả của anh. . . . . . Anh thích cô thật, sự thẳng thắng của cô, trên người cô mang theo một mùi vị rất ấm áp, hôm nay cô sống lại rồi, anh lúc này cũng sống rất tốt.