Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hoàng Hân Nguyệt nghe được tiếng bàn luận xung quanh, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt. Tiếp tục nhìn Vương Tiếu Vân, nói: "Vương Tiếu Vân, cảm giác bị người khác lợi dụng như thế nào? Cô thật sự rất ngu, thế mà lại cầm hình của người khác đưa cho...."
Hoàng Hân Nguyệt nói một nửa rồi dừng lại, mỉm cười đi tới bên người mẹ Lâm. Theo mẹ Lâm đi đến một phòng nghỉ ngơi, nhưng mà ánh mắt chợt lóe lên, càng làm thêm cho người ta đoán không ra ý nghĩ.
Vương Tiếu Vân lộ ra ánh mắt tuyệt vọng, nghe được lời và ánh mắt của Hoàng Hân Nguyệt. Lại nghe giọng nói ầm ĩ xung quanh, thì ra cô ta chính là nhà thiết kế "LAYL", ha ha ha.......Hoàng Hân Nguyệt, tại sao cô không chết đi, tại sao.......
Cảm xúc Vương Tiếu Vân ghen tỵ đan xen với oán hận quanh quẩn một chỗ, cảnh sát đã lập tức chạy tới, bọn họ áp giải Vương Tiếu Vân đi, những người khác cũng giải tán theo.
Hôm sau, tất cả mọi người đều biết con dâu mới vào cửa nhà Lâm gia là nhà thiết kế LAYL. Mỗi một người đều nói kiếp trước nhà họ Lâm tích đức lắm mới có được một người con dâu như vậy.
Hoàng Hân Nguyệt rất hài lòng khi nhìn thấy kết quả như vậy. Kiếp trước, cô gả vào Lâm gia có rất nhiều người đều nói cô không xứng làm con dâu Lâm gia. Hơn nữa còn nói cô rất tệ, nói cô thành cái gì mà chim sẻ biến thành phượng hoàng, nữ yêu tinh, cái gì cũng có.
Kiếp trước, là cô không quan tâm những thứ hư vô này, cũng không quan tâm đến những lời nói này, lại để cho rất nhiều người coi thường Lâm Vĩnh Mặc, coi thường cô. Mặc dù Lâm Vĩnh Mặc nói qua, chỉ cần anh biết cô tốt là được. Mặc kệ những người khác nói thế nào, cũng không có quan hệ gì tới bọn họ.
Nhưng bây giờ làm lại từ đầu, cô không muốn bởi vì cô mà Lâm Vĩnh Mặc bị người ta nói, rất không muốn. Sau này, bọn họ sẽ sống may mắn hạnh phúc. Chỉ là, có một ít chuyện xem ra không phải đơn như vậy.
Cho tới bây giờ Vương Tiếu Vân sẽ không ghép hình, cũng không thể nào ghép hình chân thật như vậy được. Hoàng Hân Nguyệt nhận lấy hình từ trong tay người vệ sĩ, cười lạnh vài tiếng.
Bởi vì xảy ra chuyện này, thợ chụp ảnh cũng có phần trách nhiệm. Buổi chiều mẹ Lâm sẽ để cho người sắp xếp thay đổi một phòng khác, ngược lại Hoàng Hân Nguyệt lại không có ý kiến gì. Trải qua chuyện này, để cho cô nhìn một ít chuyện càng thêm chân thật.
Đổi phòng chụp ảnh, hẹn thời gian chụp hình, hai người nhà cùng nhau ăn một bữa cơm, cùng nhau chụp hình.
Đấy là kiếp trước, đời này có thể cùng nhau chụp một tấm ảnh gia đình duy nhất rồi!
Chụp ảnh cưới cùng gia đình xong. Mấy ngày sau chính là ngày buổi lễ kết hôn của Lâm Vĩnh Mặc và Hoàng Hân Nguyệt. Ngày này khách khứa đông đúc, xe đến xe đi, Hoàng Hân Nguyệt mời dâu phụ chính là Triệu Dao Dao, mà Lâm Vĩnh Mặc mời rể phụ lại là tiểu Lý, phụ tá của công ty. Đang vui vẻ tại bữa tiệc, bởi vì cô dâu có em bé cho nên không thể uống rượu, muốn dâu phụ giúp ngăn rượu một tay. Bất kì ai đến Triệu Dao Dao cũng không cự tuyệt, nhận một ly uống một ly.
Thấy cô ấy uống nhiều, cũng không hề say gì cả, có thể thấy được cô ấy thường xuyên đi ra ngoài xã giao cùng với Hoàng Tân Duy. Tiểu Lý thấy cô ấy uống nhiều, có lòng giúp ngăn cản một phen, lại bị cô ấy cự tuyệt.
Nhị công tử của tập đoàn Lâm thị kết hôn, ai mà không tới chúc mừng chứ, cộng thêm nhà thiết kế LAYL nổi tiếng xuất hiện, những lão sư trong ngành thiết kế cũng muốn nhìn thấy hình dáng của cô đây.
Trước kia chỉ nghe qua, chưa từng thấy qua LAYL vẫn luôn làm cho người ta có cảm giác thần bí. Chưa từng có ai thấy qua cô ấy, thật vất vả mới xuất hiện, còn không đi gặp là tiếc lắm.
"Hôm nay tôi rất vinh hạnh có thể mời được các vị tới tham gia buổi lễ kết hôn của hai chúng tôi, tôi và vợ của tôi là Hoàng Hân Nguyệt ở chỗ này bày tỏ cảm ơn vạn phần. Đồng thời còn phải cảm ơn cha mẹ hai nhà, cám ơn cha, mẹ, tiếp theo xin mọi người cứ tự nhiên." Lâm Vĩnh Mặc nói xong giơ cái ly trong tay, kính ly về phía mọi người.
Hôn lễ lại tiếp tục, rất nhiều người cũng là thừa cơ hội này kết giao với các nhân vật lớn, người phụ trách hôn lễ này cũng rất quan trọng.
Bởi vì Hoàng Hân Nguyệt đứng hơi mệt, giữa hôn lễ mượn cớ lui ra ngoài. Thật ra thì chẳng qua là mượn hôn lễ này lộ mặt một cái mà thôi, để cho mọi người biết mặt một chút. Bằng không, về sau bị người ta đụng sẽ không tốt.
Mà Hoàng Hân Nguyệt cũng không phải là không để ý tới lần này như vậy, Hôn lễ kiếp trước và hôn lễ này cũng giống nhau, ngày đó cô mời rượu toàn bộ, cuối cùng cũng không phải là như vậy. Chỉ là hiện tại, cô đã có một thân phận khác rồi, hơn nữa cô cũng đã có em bé, người nào cũng không dám nói gì.
Tóm lại, buổi lễ kết thúc, chủ nhân lẫn khách khứa đều rất hài lòng.
Ngày hôm sau, Hoàng Hân Nguyệt thức dậy ở trong lồng ngực của Lâm Vĩnh Mặc. Lâm Vĩnh Mặc dùng cái trán đụng nhẹ cô một cái, bị Hoàng Hân Nguyệt cười né tránh.
"Bà xã đại nhân, buổi sáng tốt lành!"
"Chào buổi sáng, ông xã." Nói xong, nhịn không được che miệng cười lớn. Ngày hôm nay, cô cảm thấy là một ngày rất hạnh phúc.
"Được rồi, rời giường thôi, bảo bảo đói bụng rồi." Lâm Vĩnh Mặc đứng lên đầu tiên, hai người rửa mặt, nắm tay nhau xuống lầu.
"Gia gia, ba mẹ, anh trai, chị dâu, buổi sáng khỏe!" Lâm lão thái gia cao hứng hí mắt, nhìn hai người họ dắt tay nhau, cười càng tươi hơn. Cha Lâm liếc mắt một cái, tiếp tục nhìn tờ báo trong tay, rốt cuộc tâm tình của ông đã có thể bình tĩnh.
"Hân Nguyệt tới đây, tới đây........Ngày hôm qua ngủ có ngon không? Còn có các con không đi hưởng tuần trăng mật sao?"