Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Hôm nay không cần đi làm, trở về nghỉ ngơi đi." Âu Dương Thần vừa ra liền nói những lời này với Tuyết Nhi.
"A? Nhưng anh…." anh cũng một buổi tối ngủ không ngon mà.
"Anh không sao, công ty còn có việc, anh phải đi trước, giữa trưa muốn ăn cái gì, anh mang về."
"A. Không cần, buồn ngủ quá..., em…em chỉ muốn đi ngủ." Tuyết Nhi chu miệng nói.
"Ừ, em thích ngủ nhất, con heo nhỏ lười." Âu Dương Thần cưng chiều vuốt cái của mũi Tuyết Nhi, Tuyết Nhi có chút khẩn trương nhìn bốn phía, hoàn hảo không cóai, nếu không thì cô lại bị chụp mũ tội danh quyến rũ tổng giám đốc thôi.
"Chuyện bản thiết kế bị tiết lộ, em cũng đừng nghĩ nhiều, hôm nay trở về ngủ một giấc thì tốt rồi, nhìn mắt của em giống như gấu mèo rồi." Âu Dương Thần lại một lần nữa khuyên Tuyết Nhi,
"Mới không có, anh đi nhanh lên, em về nói với Phó Tổng Giám đốc một tiếng." Tuyết Nhi từ chối Âu Dương Thần, nhìn anh rời đi, mới xoay người đi về phía phòng họp.
Tuyết Nhi vừa đến cửa phòng họp, vừa vặn người của Vương tiên sinh đã ký xong hợp đồng. Vương tiên sinh thấy Tuyết Nhi, lập tức tiến lên chào hỏi với Tuyết Nhi. "Lăng tiểu thư, cô thật sự rất tuyệt. "
"Vương tiên sinh quá khen."
"Hi vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác với Lăng tiểu thư, Lăng tiểu thư thật sự có thể mang ngạc nhiên cho chúng tôi, tin tưởng lần này Ngải Phỉ lại có thành công không tưởng được." Vương tiên sinh kích động nói xong.
"Đương nhiên, tôi cũng hi vọng có thể cùng Ngải Phỉ hợp tác." Tuyết Nhi vẫn lễ phép như cũ đáp, thật ra trong lòng một mực nghĩ, còn không đi, cô thật sự rất buồn ngủ.
"Chúng tôi không quấy rầy nữa, hi vọng có cơ hội mời Lăng tiểu thư dùng trà."
"Nhất định nhất định." "Phó Tổng Giám đốc, hôm nay tôi muốn xin phép trở về nghỉ ngơi." Tuyết Nhi nói với Huyên Huyên.
"Đương nhiên là có thể, tối hôm qua Tuyết Nhi nhất định đã thức cả đêm, nhanh đi về nghỉ ngơi, hôm nay thật sự là vất vả rồi." Huyên Huyên thay đổi nghiêm túc thường ngày, hôm nay cười đặc biệt thân thiết, Tuyết Nhi có cảm giác sởn gai ốc, thật ra không phải bởi vì hôm nay Tuyết Nhi cho Thần Phàm thể diện, màHuyên Huyên phấn chấn.
"Cám ơn Phó Tổng giám đốc, tôi đi về trước." Tuyết Nhi nói xong, trở về lấy đồ đạc.
"Oa, Tuyết Nhi bảo bối, cậu thật quá tuyệt vời, yêu cậu chết mất." San San vừa tới thì cho hai cái thơm lên máTuyết Nhi. Sau đó gắt gao ôm Tuyết Nhi.
Trong lòng Tuyết Nhi cảm động, San San…"Được rồi, cậu mau buông ra mình không thở nổi." Tuyết Nhi oán giận nói.
"Hu hu, Tuyết Nhi, sao cậu lại như vậy, mình xem cậu cũng không yêu mình." San San buông Tuyết Nhi ra, vùi mặt ở một bên.
"Làm sao có thể, mình yêu San San nhất, là hoàng đế bệ hạ của mình, mình thức cả một đêm bây giờ chỉ muốn đi ngủ, người có thể ân chuẩn cho nô tỳ đi về nghỉ ngơi trước được không." Vẻ mặt Tuyết Nhi mệt mỏi.
"A... A..., vậy à..., Tuyết Nhi bảo bối cậu nhanh đi về nghỉ ngơi, mọi chuyện đều đã qua." San San thúc giục nói, Tuyết Nhi nhìn San San, không khỏi có chút buồn cười, ài, đây là San San a.
Mà ở phía xa có một đôi mắt oán hận gắt gao nhìn chằm chằm hai người bọn họ, hiển nhiên muốn nhìn xuyên thủng bọn họ, ở trong lòng tiểu Huệ oán hận nghĩ đến Lăng Phỉ Tuyết, coi như số cô gặp may, nhưng trò hay vẫn còn ở phía sau, cô cho rằng mọi chuyện kết thúc rồi sao? Chờ coi.
"Tổng giám đốc."Huyên Huyên cung kính đứng ở trước bàn làm việc. Từ sau khi vào Thần Phàm, Huyên Huyên chưa từng đến gian phòng làm việc này, trang trí ở trong văn phòng làm việc cùng ba năm trước vẫn giống như vậy, Huyên Huyên không hiểu lần này tổng giám đốc tìm mình có chuyện gì, nghĩ đến buổi sáng tổng giám đốc đột nhiên xuất hiện ở Thần Phàm, làm cho Huyên Huyên kinh ngạc một phen, đến bây giờ Huyên Huyên không nghĩ ra vì sao tổng giám đốc đột nhiên quan tâm Thần Phàm như thế. Xem ra tổng giám đốc cực kỳ coi trọng người bạn này của tổng giám đốc, đây là giải thích duy nhất mà Huyên Huyên nghĩ đến, mà đối với nghi ngờ quyết sách buổi sáng nay của tổng giám đốc, hiện tại Huyên Huyên lại càng trở nên bội phục ý kiến thực tế của Âu Dương Thần. Tổng giám đốc nhà bọn họ mạnh mẽ như vậy.
"Ừ, ngồi đi."Âu Dương Thần nhàn nhạt ngẩng đầu nói.
Vâng ạ. Huyên Huyên có chút câu nệ ngồi trên ghế sofa, tuy tổng giám đốc không nói, cũng không có ánh mắt gì, nhưng chỉ cùng anh chung sống dưới một mái hiên, không hiểu sao có cảm giác áp lực.
"Nói một chút tình hình mấy ngày nay sau về chuyện bản thiết kế bị tiết lộ." Âu Dương Thần đi thẳng vào vấn chính đề, anh biết lần này không phải chỉ đơn giản để lộ bí mật, hiển nhiên có người muốn đối phó với Thần Phàm, cho rằng anh là mèo bệnh sao? Hừ.
"Vâng tổng giám đốc, tình huống là như vậy…. " Huyên Huyên tự mình rủ rỉ nói, cô biết tổng giám đốc là muốn phát uy, thậm chí có người dám động đến trên người Thần Phàm, suýt nữa hại Thần Phàm thất tín, lấy sự hiểu biết của Huyên Huyên vể tổng giám đốc sẽ tuyệt đối không từ bỏ ý định.
"Nói tường tận từng biểu hiện của mỗi một người nhân viên ở đây." Vẻ mặt Âu Dương Thần không có chút thay đổi, vẫn gương mặt lạnh kia, chính bởi vì như vậy, Huyên Huyên có cảm giác mình giống như ở trong hầm băng, rét lạnh, nghe Âu Dương Thần nói đến nhân viên Huyên Huyên biết tổng giám đốc muốn tra nội tình, Huyên Huyên lại hiện lên khuôn mặt Tuyết Nhi kia, chính là Tuyết Nhi sao? Nhưng quả thật lần này cô ấy đã cứu công ty. Nhưng đoán cũng chỉ là đoán thôi, Huyên Huyên cố gắng nhớ lại chuyện mình biết để nói toàn bộ ra, lúc Huyên Huyên nói đến Tiểu Huệ tặng tranh, tròng mắt lạnh của Âu Dương Thần chợt lóe lên, thì ra là cô ta… "Cái gì? Đã vậy còn thoải mái để cho cô ta đi, kẻ đê tiện kia thật sự trong một buổi tối vẽ ra bản thiết kế, lại còn làm cho Ngải Phỉ cực kỳ hài lòng, hừ. Không thể gặp may mắn như thế, nhất định kẻ để tiện kia lừa đảo. Tôi sẽ thêm cho cô ta chút lửa….được, cô giúp tôi xem bên kia, yên tâm, tôi có không ít chỗ tốt cho cô."
"Vâng, cám ơn Lâm tiểu thư, bất cứ lúc nào tôi tin tức sẽ nói cho cô." Tiểu Huệ cúp điện thoại, trong mắt một mảnh ác động, Lăng Phỉ tuyết, đừng tưởng rằng cô gặp may mắn lần nữa, trò hay vẫn còn ở phía sau, tôi xem cô làm sao đáp lại, hừ, rất nhanh tôi sẽ cho cô phải cút ra khỏi Thần Phàm, người phụ nữ xấu xí như cô làm sao có thể đứng ở bên cạnh tổng giám đốc Âu Dương, sớm muộn gì có một ngày tôi sẽ đứng ở bên cạnh Âu Dương Thần, trở thành người phụ nữ của anh ấy, hôm nay nhìn thấy người thật Âu Dương Thần, Tiểu Huệ hoàn toàn bị sức quyến rũ của Âu Dương Thần làm cho thuyết phục người đàn ông như vậy khó trách rất có sức hấp dẫn, Tiểu Huệ lần đầu tiên nhìn thấy, người đàn ông có sức quyến rũ như thế, một khắc kia, Tiểu Huệ cảm thấy trái tim mình đã lạc nhịp, cho đến bây giờ cô ta muốn gả vào trong nhà giàu có, Âu Dương Thần tuyệt đối là người lựa chọn tốt nhất, có lẽ cảm thấy Âu Dương Thần cách mình rất xa, nhưng lần này gặp mặt, ngay cả Lăng Phỉ Tuyết người phụ nữ xấu xí kia có thể ở bên cạnh tổng giám đốc, thì mình càng có tư cách hơn, hơn nữa tuyệt đối không phải chỉ làm trợ lý tổng giám đốc, tiểu Huệ cô nhất định sẽ trở thành người phụ nữ của tổng giám đốc.