Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Sóc Là Ta
Trong phòng bệnh
Giữa lúc Hân Nhi đang đút táo cho Âu Dương Thần ăn, vì tay Âu Dương Thần bị thương, cho nên rất nhiều khi đều là Hân Nhi giúp đỡ anh, thực ra Âu Dương Thần cũng chỉ bị thương nhẹ, làm ông chủ của Ám Dạ, vết thương này chỉ là chuyện nhỏ, nhưng Âu Dương Thần rất muốn được Hân Nhi chăm sóc, Âu Dương Thần biết bây giờ trong đầu Hân Nhi đầy áy náy, cho nên để cho Hân Nhi làm chút gì đó, có như vậy thì trong lòng Tuyết Nhi mới cảm thấy thoải mái được, dĩ nhiên là trong tình trạng sức khỏe của cô đã khá hơn, thực ra Hân Nhi bị thương không nặng lắm, chỉ là một vài vết xước ở chân thôi, nếu không thì Âu Dương Thần làm sao nỡ để người yêu mình mệt nhọc vì anh được.
Theo sự sắp xếp của Âu Dương Thần, hai người ở cùng phòng bệnh, nói cho oai là “chăm sóc lẫn nhau” nhưng Âu Dương Thần thầm nói chính là thuận tiện cho việc bồi đắp tình cảm, thỉnh thoảng còn có thể ăn đậu hũ, lén lút trộm hương. Đối với một người đàn ông cấm dục lâu rồi thì chính là cực kỳ được lợi, hơn nữa khó khăn lắm Hân Nhi mới dần mở lòng ra với anh , phục hồi tình cảm như trước. Việc này làm cho Âu Dương Thần cảm thấy rất hài lòng, cuộc trao đổi này anh thật có lợi, được lòng mỹ nhân , quan trọng là Tuyết Nhi không còn phiền muộn như trước nữa. Vì thế, Âu Dương Thần ra lệnh không ai được quấy rầy hai người bọn họ. Không ai biết anh đến đây chữa bệnh trừ có một người luôn theo dõi anh, biết anh đang hưởng thụ cùng với mỹ nhân, hắn buồn bực trong lòng tìm mọi cách quấy rầy hai người, hơn nữa nhìn Tuyết Nhi trong sáng, thuần khiết, hiền lành như vậy, chắc Âu Dương Thần không thể xuống tay với hắn được, vì vậy hắn dũng cảm tiến bước. Hắn không ai khác chính là Trình Sơn.
Âu Dương Thần dặn dò đám thuộc hạ vừa xong. Trình Sơn đẩy cửa bước vào, tim Trình Sơn đập mạnh khi nhìn thấy cảnh tượng ngọt ngào, Âu Dương Thần dịu dàng nhìn Hân Nhi, thỉnh thoảng còn hôn trộm một cái thì nghĩ tới người đó là ai, nhất định không phải ông anh họ nhà mình, Trình Sơn như bị thôi miên……
Trình Sơn không nhìn nữa, tầm mắt không vui hướng về phía trước, hít thở thật sâu, nhẹ nhàng lên tiếng”Anh! Xem ra sức khỏe anh đã khá lên rất nhiều”. Tuy nói chuyện với Âu Dương Thần nhưng ánh mắt hắn hướng về phía Hân Nhi, Âu Dương Thần làm mặt lạnh, Trình Sơn thấy ánh mắt như muốn giết người của Âu Dương Thần liền chuyển hướng nhìn sang Hân Nhi“Sức khỏe của chị dâu đã khá lên chút nào chưa?”
"Ừ, tốt lên rất nhiều, cám ơn anh. Mời ngồi." Hân Nhi đỏ mặt, đối với việc người khác kêu mình là chị dâu, cô không biết giải thích thế nào? Nhìn chiếc nhẫn kim cương, thực ra từ trước đến giờ cô vẫn đeo nó, nhưng lúc trước cảm thấy nó quá phô trương nên không muốn đeo. Từ ngày nhận lời của Âu Dương Thần, cô mới đeo làm cho Âu Dương Thần rất vui. Giờ nghĩ lại quả thật hình như có chút kiểu cách nhưng vì cô muốn ở bên cạnh Âu Dương Thần, cho nên đành phải chấp nhận.
Mặt Âu Dương Thần khi nghe gọi “chị dâu” thì có phần chuyển biến tốt hơn một chút nhưng đối với kẻ không mời mà đến này có chút không vui, Âu Dương Thần lạnh lùng hỏi”Cậu đến đây có việc gì?”
"Anh à, em rất lo lắng cho anh? Ở nơi đất khách quê người này, không biết anh ăn ở ra sao? Anh bị ốm, không có ai chăm sóc cho anh, anh và chị dâu lại cùng bị thương, em rất lo cho hai người”. Trình Sơn bày ra vẻ mặt quan tâm, Âu Dương Thần lạnh lùng hừ một tiếng, người khác không biết chứ hắn thì làm sao mà anh lại không biết? Ở đây là đâu chứ? Phòng bệnh này là phòng đặc biệt, bệnh viện này là gia sản của anh, có thể nào mà không chăm sóc tốt cho anh và cô được chứ? Thức ăn đều là do chính tay chuyên gia dinh dưỡng bậc thầy từ khách sạn năm sao làm, làm sao lại không tốt chứ? Xem ra rõ ràng là cái người này cố tình đến quấy rầy chuyện tốt của mình đây mà. Mặt Âu Dương Thần lại càng ngày càng lạnh.
"Chúng tôi không sao, nếu cậu không còn việc gì thì có thể đi được rồi.”
"Tạm biệt anh và chị dâu, tôi đi trước, không làm phiền hai người nữa”, Trình Sơn một bụng ấm ức giống như bị bà mẹ chồng độc ác tìm mọi cách gây khó dễ, khi xoay người đi, trong miệng hắn ta còn lẩm bẩm “1,2,3” lúc vừa muốn hô “4” thì Hân Nhi liền lên tiếng.
"Cậu đã đến đây thì chi bằng ngồi một chút, ở đây cũng rất buồn chán, chúng ta trò chuyện một lát , phải vậy không Thần?” Nhìn đôi mắt xinh đẹp của Hân Nhi lấp lánh, Âu Dương Thần thu lại nét mặt lúc nãy “ Anh không chán. Cậu đi đi”.
"Được rồi.” Trình Sơn nhỏ giọng hoan hô, nhưng giả vờ xoay người làm ra bộ dạng đáng thương nhìn Âu Dương Thần. Âu Dương Thần lạnh lùng nói “Ừ”. Vậy là Trình Sơn có thể ở lại, hắn ta lập tức thay đổi bộ dạng từ uất ức chuyển sang vui mừng mà nói “Tốt quá”. Sắc mặt biến đổi một cách thần tốc so với hỏa tiễn còn nhanh hơn. Hơn nữa cười thế này có cảm giác như sói xám lớn đã lừa gạt được tiểu bạch thỏ. Thật ra nội tâm tà ác của Trình Sơn sớm biết Tuyết Nhi chính là con tiểu bạch thỏ, đối với Âu Dương Thần dù hắn có tìm cách gì cũng không lừa gạt được, chứ đừng nói là thắng nổi anh ấy. Nhưng đó là trước kia, lúc đó anh ấy không có nhược điểm. Còn bây giờ Âu Dương Thần đã có điểm yếu, đó chính là Hân Nhi, trước mắt chị dâu, sau này cơ hội thắng còn nhiều mà, Trình Sơn cực kỳ vui vẻ, cười càng thêm bỉ ổi.
Ngước lên nhìn Hân Nhi với vẻ mặt khác thường, hắn lập tức thu lại, thầm mắng mình quá lộ liễu, lỡ như chị dâu nhìn ra sơ hở, như vậy về sau chị dâu sẽ giúp đại ca, còn mình phải làm sao đây? Hắn muốn lợi dụng chị dâu để hạ gục Âu Dương Thần. Vì thế lập tức hắn trưng ra bộ mặt công tử hào hoa.
"Thần, hai anh cứ trò chuyện đi nha. . Em sang nhà thầy giáo một lát, mấy ngày nay không về chắc thầy giáo em lo lắng.” Hân Nhi nhìn hai anh em như có điều muốn nói, hơn nữa có cô ở đó chắc họ cũng khó nói, nhớ lại thầy giáo có hỏi mình vài chuyện, hay là cô nên trở về xem thế nào, giờ này vừa kịp lúc làm bữa cơm cho thầy giáo.
"Được, em đi cẩn thận nha, để anh gọi Tiểu Chu chở em tới đó."
"Được." Hân Nhi muốn từ chối, nhưng nghĩ đến Thần lo lắng cho cô, sợ cô gặp tai nạn xe cộ nên làm theo ý anh. Nói xong, Hân Nhi xách giỏ, chào tạm biệt Trình Sơn.
Âu Dương Thần dịu dàng nhìn Hân Nhi đi tới cửa, Trình Sơn đứng bên cạnh nhìn với ánh mắt khinh thường.
"Đại ca, bộ dạng chị dâu thật đẹp.” Trình Sơn mở lời khen.
"Hừ." Âu Dương Thần nghe Trình Sơn nói vậy trong lòng rất thích thú nhưng không thể hiện ra bên ngoài. Anh chưa quên là ai phá hoại thế giới hai người của mình.
"Anh họ, em muốn nhắc anh, chị dâu xinh đẹp vậy, nhất định rất nhiều người theo đuổi, ở đây có rất nhiều trai đẹp , tuy anh có điều kiện rất tốt, nhưng cũng có người khác tốt hơn, huống chi chị dâu đẹp như thế, ở đây là nước ngoài, anh phải cố giữ. Đến lúc đó ... ..." Trình Sơn cố tình bày ra bộ mặt tốt bụng.
"Biến ...... " Âu Dương Thần nghĩ đến dung mạo, tài hoa và của Hân Nhi. Tuy cái tên Trình Sơn này không đáng tin cậy, nhưng lời của hắn cũng có lý, mặc dù Hân Nhi đeo nhẫn anh tặng, thế nhưng anh và cô ấy còn chưa kết hôn, cô ấy còn chưa phải là người của anh, xem ra anh phải cố gắng nghĩ cách khác, lừa Hân Nhi đồng ý kết hôn với anh mới được, bây giờ Âu Dương Thần đang lo lắng về điều đó.
Trình Sơn thấy Âu Dương Thần trầm tư, biết mình nói những lời này làm anh hài lòng, trong lòng có chút vui vẻ, đang nghĩ tới làm thế nào để tự thưởng cho mình, tuy nhiên hắn không ngờ mình đã bị lọt lưới theo đúng kế hoạch của Âu Dương Thần......