Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
2191.
“Tôi không có thói quen xem thân hình lõa lồ, nhanh chóng mặt đồ đi.”
Tô Lạc Lạc xuống lầu lấy cho ly nước ấm, lúc đem lên, nhìn thấy Dạ Trạch Hạo mặc cái áo thun vào rồi, đôi môi cười ma mị hỏi, “Em nói thật đi, thân hình của anh và Long Dạ Tước, ai đẹp hơn.”
Mặt của Tô Lạc Lạc đỏ lên, “Tôi làm sao biết được.”
Dạ Trạch Hạo vừa nhận ly nước từ cô, vừa nhìn cô, phải cắt đứt đề tài này, anh biết rằng năm năm trước, cô đã tự mình trải nghiệm thân thể của Long Dạ Tước.
“Đầu của anh đau quá...qua đây giúp anh mát xa huyệt thái dương.” Dạ Trạch Hạo sau khi uống nước, nằm xuống rất thoải mái, để Tô Lạc Lạc qua đó mát xa một chút phía đầu.
Tô Lạc Lạc có chút bực bội nói, “Tối qua anh không có việc gì tại sao phải uống nhiều rượu vậy!” nói xong, cô đi đến bên cạnh Dạ Trạch Hạo, đưa ra hai ngón tay mảnh mai, bắt đầu dùng lực đều đặn mà ấn vào huyệt thái dương,.
Dạ Trạch Hạo thoải mái nhắm mắt, “Tối hôm qua cô tại sao lại cự tuyệt tôi mà chọn Long Dạ Tước? Cô thích anh ta hơn?”
Tô Lạc Lạc ngơ ra, cô nhanh chóng phản bác giải thích nói, “Không có.”
“Tối qua cô rõ ràng là bạn dự tiệc của tôi, cuối cùng lại nhảy cùng anh ta, cô nói đi, trong lòng tôi có thể thoải mái không?” Trong ngữ khí của Dạ Trạch Hạo có chút oán niệm nồng nặc.
Tình huống tối qua Tô Lạc Lạc cũng không biết giải thích như thế nào với anh ta, nhưng mà, nếu nói là cô thích Long Dạ Tước, rõ ràng là chuyện không hề có.
“Được rồi! Anh trừ một nửa tiền lương của tôi đi!” Tô Lạc Lạc không muốn giải thích nhiều.
“Bỏ đi, không trừ nữa, hôm nay giúp tôi một việc, tôi không trừ tiền công của cô.”
“Việc gì?”
“Cùng tôi ra đường hóng gió.”
“Anh là một đại minh tinh, chúng ta đi đâu mà hóng gió?” Tô Lạc Lạc nhớ đến lần trước anh từ thương trường ra ngoài, đám đông người hâm mộ của anh đen nghịt, cô không dám đi hóng mát với anh đâu.
Dạ Trạch Hạo nghĩ một hồi, “Có một chỗ, chỗ đó bọn phóng viên không đến.”
“Đó là nơi nào?”
“Một câu lạc bộ cao cấp, ở đó bao ăn uống vui chơi tất cả hạng mục, cô tuyệt đối sẽ thích.”
Tô Lạc Lạc suy nghĩ một hồi nói, “Vào đó chơi một lần tốn bao nhiêu tiền?”
“Không biết, tôi là hội viên ở đó, mỗi năm hội phí đại khái năm triệu tệ cỡ đó!” Dạ Trạch Hạo nói sơ.
Tô Lạc Lạc mở to con mắt, quả nhiên là người của thế giới giàu sang, là cuộc sống mà loại người bình dân như cô mơ cũng không dám mơ tới. Không phải là có câu nói đùa sao? Cô tưởng rằng người có tiền vui vẻ lắm à? Sai rồi, sự vui vẻ của người có tiền là thứ mà cô không tưởng tượng được.
“Được thôi! Tôi đi cùng anh.” Tô Lạc Lạc cũng vì chuyện tối qua, cảm thấy có lỗi.
Dạ Trạch Hạo mặc một bộ đồ rất giản dị, thân dưới mặc cái quần jeans, đầu tóc không được chăm sóc tử tế, trông anh giống như hình tượng chàng trai đầy năng lượng.
Xe của Dạ Trạch Hạo trực chỉ hướng câu lạc bộ. Phòng làm việc tổng tập đoàn Long thị, trợ lý của Long Dạ Tước nghiêm túc như mọi ngày bước vào xác nhận hành trình một ngày của anh, “Long tổng, sau khi kết thúc buổi họp sáng, hôm nay ngài có hẹn cơm trưa với ngài Odinson ở một nhà hàng tây của câu lạc bộ Chí Tôn, ăn cơm xong, thời gian buổi chiều ngài sẽ cùng ông ấy đánh golf, cuộc họp ba giờ chiều , tôi đã đổi qua sáng ngày mai cho ngài rồi.”
Long Dạ Tước vừa kí giấy vừa nói, “Mấy chai rượu tôi chỉ định, cô cho người đem đến sảnh tiệc trước.”
“Được ạ, tôi sẽ cho người đem qua đó.”Sở Nghiêm nói xong, quay người rời khỏi.
Long Dạ Tước trong đầu lóe qua thân hình của Tô Lạc Lạc, nghĩ đến lúc này cô sẽ chăm sóc tỉ mỉ người bệnh Dạ Trạch Hạo đến mức nào, không hiểu sao tâm trạng phiền muộn dâng trào.
Dường như anh bây giờ thường vì người phụ nữ này mà bị ảnh hưởng tâm trạng, đây không phải việc tốt gì.
Tô gia.
Tô Vỹ Khâm sáng sớm không đến công ty, ngồi ở sofa xem tin tức, Tô Ngữ Phù hôm qua nửa đêm mới về, Tô Vỹ Khâm đã rất tức giận,Tô Ngữ Phù nhìn thấy cha đang ở nhà, vừa mới xuống lầu lại quay lưng muốn đi lên lại.
“Đứng lại, xuống đây.” Tô Vỹ Khâm lập tức uy nghiêm mà gọi cô lại.
“Ba, ba không lên công ty à, tại sao ở đây!” Tô Ngữ Phù cười do thấy mình có lỗi.
“Con đừng nghĩ rằng ta không biết tối hôm qua con về nhà say khước, nói mau, mấy ngày nay con làm sao vậy? Đi đâu làm loạn nữa rồi?
“Ba, con đâu có thác loạn! Con không phải cùng bạn đi chơi chút sao!”
Lúc đó Uông Nguyệt Dung đang thoa kem dưỡng da, vừa nói giúp con gái đang ngồi trên ghế sofa, “Ông tức giận với con gái làm gì, tâm trạng của con bé dạo này cũng không tốt mà!”
“Tâm trạng không tốt thìcàng phải biết làm thế nào để hóa giải, chứ không phải chỉ biết mua say cho qua chuyện, tối hôm qua tôi nhìn thấy Long Dạ Tước tại yến tiệc, hai người có biết nó hiện tại đi chung với ai không?” Tô Vỹ Khâm phiền não nói.
Tô Ngữ Phù nghe thấy, chạy đến bên cạnh chỗ ba lo lắng, nhanh chóng hỏi, “Ba, anh ta ở cùng ai.”
“Nó ở cùng Tô Lạc Lạc.” Tô Vỹ Khâm cũng không giấu cô.
Câu nói này làm sắc mặt hai mẹ con đều biến đổi hết, Uông Nguyệt Dung không dám tin, “Sao lại có thể? Long Dạ Tước lại để mắt tới một đứa con gái riêng?”
“Ba, ba nói đều là thật à?” Tô Ngữ Phù tức đến mặt đỏ lên, xem ra, Tô Lạc Lạc âm thầm sử dụng không ít thủ đoạn dụ dỗ Long Dạ Tước.
“Ta vốn dĩ muốn cùng nó nói chuyện hôn lễ, nhưng mà, ta thấy Long Dạ Tước dường như đã không còn hứng thú với chuyện hôn sự này nữa rồi.” Tô Vỹ Khâm than thở nói, còn nghĩ rằng có thể kết thân với nhà họ Long, bây giờ xem ra chuyện này chắc hoãn lại rồi.
Tô Ngữ Phù đến bây giờ vẫn chưa kể cho ba mẹ chuyện cô bị Long Dạ Tước đuổi ra khỏi nhà, nhưng mà, thời khắc nghe thấy Tô Lạc Lạc lại có tư cách cùng Long Dạ Tước tham dự yến tiệc, làm cô thật sự đố kị và không cam tâm.
“Ba, mẹ, cái chuyện này không thể như vậy mà bỏ cuộc được, con không từ bỏ việc gả vào nhà họ Long.” Tô Ngữ Phù quyết tâm nói.
“Ngữ Phù, cái chuyện này chúng ta thật sự cần thương lượng một chút với nhà họ Long, ngày mai ta và mẹ con sẽ đích thân đi một chuyến, để Long lão thái thái gọi Dạ Tước về đây, chúng ta trước mặt hỏi rõ ràng nhà họ Long, cuộc hôn nhân này có làm nữa hay không.” Tô Vỹ Khâm cũng không muốn kéo dài nữa rồi.
Tô Ngữ Phù trong lòng còn ôm một chú hi vọng, nói không chừng Long Dạ Tước đối với cô không có thất vọng hoàn toàn, nói không chừng anh sẽ đồng ý hôn sự này.
Trong câu lạc bộ, ngồi trong hoàn cảnh tao nhã trong nhà hàng trà sáng, hưởng thụ bữa ăn tinh tế mà mỹ vị, khoảnh khắc như vậy thật tuyệt.
Cơn đau đầu của Dạ Trạch Hạo cũng giảm đi không ít, ở nơi này, anh có thể tự nhiên là bản thân, buông bỏ lớp vỏ thần tượng, đối với anh mà nói, rất thoải mái.
Anh chuẩn bị ở lại đây một ngày.
Tô Lạc Lạc cũng chỉ có thể ở cùng anh một ngày.
Sau bữa sáng, Dạ Trạch Hạo dẫn Tô Lạc Lạc đến phòng tập thể dục, trường tập bắn, đủ loại địa điểm trò chơi, nên có gì đều có cả.
Tuyệt đối là nơi nghỉ dưỡng của giới nhà giàu. Tô Lạc Lạc lần đầu đeo tai nghe chống ồn, sau đó cầm súng bắn ra, tim cô cũng theo đó mà đập nhanh liên hồi, lúc đó, cô cũng muốn giống như nữ anh hùng oai hùng trong phim, có khả năng bách phát bách trúng, bắn trúng tâm bia trong cự ly một trăm bước.