Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trình Thiên Na chậm rãi thay quần áo trong bệnh viện sau đó đến quán cà phê đợi Tô Tuyết Vy, bà ta đưa tay khuấy cốc cà phê trong tay, không ngừng nhìn về phía cửa, đã hai giờ trôi qua, Tô Tuyết Vy vẫn chưa xuất hiện.
Có chút khó chịu bực mình muốn rời đi, đột nhiên từ ngoài cửa bước vào có hai người quen thuộc bước vào, Trình Thiên Na vội vàng che bản thân mình, không để bọn họ nhìn thấy bà ta.
Trình Vũ Thanh và Lâm Gia Thần ngồi cách Trình Thiên Na không xa, chỉ cách nhau hai cái bàn, Trình Thiên Na vội vàng đeo kính râm vào, quay đầu sang một bên, nhanh chóng lấy tay ra gửi tin nhắn cho Tô Tuyết Vy.
“Trình Vũ Thanh và Lâm Gia Thần cũng đang ở trong quán cà phê.
”
Tô Tuyết Vy lúc này đã đứng trước quán cà phê, vào cũng không được, không vào cũng không xong, nếu bị hai người họ phát hiện ra sự tồn tại của cô, nói không chừng kế hoạch sẽ thất bại hoàn toàn.
“Tôi trong quán trà đợi bà.
”
Ngay khi nhận được tin nhắn, Trình Thiên Na lập tức cầm lấy đồ, đặt tờ một trăm tệ dưới cốc cafe rời khỏi quán cà phê, lập tức đi thẳng đến quán trà.
Trình Vũ Thanh nhìn bóng lưng Trình Thiên Na rời đi, cau mày có chút không hài lòng, chỉ là cảm thấy dáng người này rất giống Trình Thiên Na, lại nhớ tới Trình Thiên Na đã bị nhốt ở trong đồn cảnh sát, chắc là người giống người thôi.
“Đang nhìn cái gì thế? Chuyện tôi giao cho cô cô đã làm xong chưa?" Lâm Gia Thần nhìn Trình Vũ Thanh nói.
Trình Vũ Thanh mới lấy lại tinh thần quay lại nhìn Lâm Gia Thần, nói: “Chuyện ông giao cho tôi, có chuyện gì mà tôi chưa hoàn thành?"
Câu hỏi đầy ẩn ý này lại làm cho Lâm Gia Thần lúng túng, từ đầu tới giờ, những việc mà ông ta giao, Trình Vũ Thanh đều làm hoàn mỹ, hiện tại bọn họ cách thành công không xa nữa rồi.
“Được, tôi biết rồi, bước tiếp theo xem cô có thể nắm được tập đoàn Thịnh Lâm không, chỉ cần cô nắm chặt tập đoàn Thịnh Lâm trong tay, Thịnh Vân Hạo sẽ là của cô rồi.
"
Lâm Gia Thần biết rõ chính xác điểm yếu của Trình Vũ Thanh là gì, chỉ cần nắm được điểm yếu của cô ta, lẽ nào lại không kiểm soát được cô ta sao?
Trình Vũ Thanh nghe thấy điều kiện hấp dẫn này, trong lòng đã dao động rất lâu, cô ta vốn không định nuốt chửng tập đoàn Thịnh Lâm, nhưng những gì Lâm Gia Thần nói lúc này, khiến tâm tư cô ta có chút dao động.
“Tôi biết.
Không cần ông nhắc nhở.
"
Trình Vũ Thanh cực kì ghét người khác chỉ tay vào mình, bất kể là ai, cho dù người này đã từng cứu cô ta, cô ta cũng không quên người này đã làm chuyện gì với cô, chỉ cần chuyện này bại lộ, cô ta thật sự sẽ không có đồng nào hết.
Hơn nữa, cô ta vốn không dám nghĩ Thịnh Vân Hạo biết chuyện này rồi thì cô ta sẽ thế nào, cô ta cũng không dám nghĩ tới, vì vậy chỉ có thể tự mình an ủi trong lòng, rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra, không ai biết thân phận của cô ta.
Cô ta nghĩ rằng mình đã nắm được mọi thứ trong tay, nhưng lại không biết rằng mọi thứ đã kiểm soát cô ta, rốt cuộc nên nói cô ta bi thảm hay đáng thương?Nói cách khác, tất cả đều do chính cô ta tự gây ra.
“Tôi không có nhắc nhở cô, tôi chỉ là đang nói cho cô, nhìn nhận thực tế, đừng tưởng rằng cô nắm trong tay tất cả, trên thực tế cô lại chẳng nắm được cái gì.
"
Lời nói của Lâm Gia Thần hoàn toàn phá tan mọi ảo tưởng của cô ta, những lời tiếp đó, càng khiến cô ta hoàn toàn mất tự tin.
“Còn nữa, cô thật sự cho rằng mình so với Tô Tuyết Vy tốt hơn sao? Đừng quá ngây thơ, cô hoàn toàn không so sánh được với Tô Tuyết Vy, huống chi Tô Tuyết Vy so với cô mạnh hơn nhiều.
"
Trình Vũ Thanh không cam tâm, đập bàn, giận dữ nói: “Tôi không hơn cô ta ở chỗ nào! Cô ta cuối cùng cũng bị tôi đuổi đi đó thôi!"
“Bị cô ép rời đi?” Lâm Gia Thần lặp lại lời nói của cô, lập tức cười nói: “Cô vẫn còn quá ngây thơ, cô cho rằng Tô Tuyết Vy là loại người ngồi chờ chết sao?
Câu nói này đánh thức Trình Vũ Thanh, Tô Tuyết Vy cũng đang âm mưu gì đó sao?Có vẻ như cô ta đã đánh giá thấp Tô Tuyết Vy.
Và phòng trà bên kia cũng là cảnh tương tự.
Trình Thiên Na trong lòng không cam tâm ngồi đối diện Tô Tuyết Vy, nhìn cô nói: “Tô Tuyết Vy, tại sao cô có bản lĩnh lại không để bản thân cô tự đi giải quyết?
“Bà nói đùa sao, nếu tôi có năng lực như vậy, tôi còn cần bà làm gì nữa? Hơn nữa, bà cho rằng tôi lợi hại như vậy, tại sao vẫn gặp tôi.
"
Tô Tuyết Vy biết chính xác bà ta muốn nói gì, nhưng cô sẽ không cho bà ta cơ hội để nói, Trình Thiên Na là một bước quan trọng trong kế hoạch của cô, tuyệt đối không thể bỏ lỡ.
Trình Thiên Na nheo mắt, đột nhiên cảm thấy Tô Tuyết Vy thay đổi rất nhiều, hừ lạnh một tiếng, hai tay đặt sau dựa lưng vào ghế nói: “Tô Tuyết Vy, đã xảy ra chuyện gì khiến cô trở nên như thế này?"
Tô Tuyết Vy tự mình rót một chén trà, nhìn trà trong chén cười nói: “Bà cho rằng nguyên nhân là gì thì chính nguyên nhân đó.
"
Về vấn đề này, Tô Tuyết Vy không có ý định phí lời với bà ta, mà chỉ muốn trực tiếp giải thích ý định của cô, rốt cuộc cô đã tốn rất nhiều công sức mới có thể lôi được Trình Thiên Na ra ngoài.
Trình Thiên Na nhìn cô, dường như cảm thấy bà ta đã đánh giá thấp cô, Tô Tuyết Vy có thể đến bên Thịnh Vân Hạo quả thật không phải dễ dàng gì, khóe miệng hơi nhếch lên hỏi.
“Nếu cô đã giúp tôi rồi, vậy tôi cũng không có gì để hỏi, nói đi, cần tôi giúp gì?"
Tô Tuyết Vy nghe những lời nói táo bạo của Trình Thiên Na, trong lòng cô rất ngạc nhiên, hoàn toàn không nghĩ đến Trình Thiên Na sẽ nói ra câu như vậy, nhưng, biểu cảm trên mặt rất nhanh trở về trạng thái như ban đầu, nói.
“Rất đơn giản, tôi biết Trình Vũ Thanh là con gái của bà, vì cô ta là con gái của bà, vậy bà chắc chắn biết tất cả mọi chuyện của cô ta.
"
Trình Thiên Na nheo mắt, mặc dù Trình Vũ Thanh là con gái của bà ta, nhưng đó cũng là chuyện của mấy chục năm trước, bây giờ bà ta không biết gì về Trình Vũ Thanh, chính xác thì Tô Tuyết Vy muốn làm gì?
“Tôi không biết cô ta hiện tại như nào.
"
“Tôi không phải hỏi bây giờ, ý tôi là trước đây, bà Thiên Na, bà là người thông minh, bà nên hiểu ý của tôi.
” Tô Tuyết Vy nhấp một ngụm trà nhìn bà ta.
“Ý cô là! " Trình Thiên Na kinh ngạc nhìn cô.
Tô Tuyết Vy gật đầu nhìn bà ta, trong mắt cô có một tia chắc chắn, như thể chuyện này nằm trong tầm kiểm soát của cô.
Trình Thiên Na trước giờ chưa bao giờ nghĩ Tô Tuyết Vy sẽ như thế này, lẽ nào những chuyện mình làm trước đây, cô đều cố ý nhẫn nhịn chịu đựng sao?
“Tô Tuyết Vy, những chuyện trước kia tôi làm với cô, có phải cô vẫn luôn biết trước kết quả, nên mới để cho tôi muốn làm gì thì làm phải không?"
Hơi nóng hầm hập bắt đầu bay xung quanh bọn họ, hương trà tràn ra, Tô Tuyết Vy nhìn Trình Thiên Na qua làn sương, cười nói: “Nếu tôi nói là phải, bà sẽ như thế nào?"
Trình Thiên Na bị bộ dạng thành thật của cô có chút kích động, hóa ra bà ta vẫn luôn bị Tô Tuyết Vy chơi đùa trong lòng bàn tay, sắc mặt có chút khó coi.
Tô Tuyết Vy nhìn bà ta nói: “Một phần quả thực là tôi cố ý, một phần là do tôi không có đủ năng lực, không có cách nào ngăn cản bà làm chuyện đó.
"
“Tô Tuyết Vy!” Trình Thiên Na phẫn nộ.
.
“Ơ kìa, bà đừng tức giận, tức giận không tốt chút nào đâu.
” Tô Tuyết Vy cười nói.
.