Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai người họ kể từ sau sự việc đó mà bắt đầu đoạn tuyệt, Từ Hiểu Uyên tưởng rằng kế hoạch của bà ta đã thành công rồi, nhưng lại không biết rằng chính mình mới là người bị chơi xỏ.
Công việc làm ăn của tập đoàn Thịnh Lâm càng ngày càng lớn, thậm chí còn có hiềm nghi sẽ đuổi kịp và vượt qua, nếu không phải vì họ đã kiểm tra thì có thể sẽ nghĩ rằng Trình Tú Anh làm ăn phi pháp.
Càng ngày càng có nhiều người ngưỡng mộ Trình Tú Anh, mà cũng càng có nhiều người hận bà ấy, một người chỉ cần nổi tiếng thì sẽ chuốc hoạ vào thân.
Từ Hiểu Uyên nghĩ rằng sau sự việc đó, quan hệ giữa hai người họ sẽ ngày càng xấu đi, thậm chí còn đánh nhau, nhưng đáng tiếc điều bà ta không ngờ đến, chính là hai người họ vẫn luôn không nằm trong sự sắp xếp như bà ta mong đợi.
Vào một ngày nọ, khi nhìn thấy hai người họ uống trà trò chuyện ở sân sau, bà ta nhận ra rằng mình đã phạm phải sai lầm lớn rồi, hai người họ thực sự đang chơi xỏ bà ta!
Xoay người rời khỏi nhà họ Trình, bà ta quyết định tìm đến người đó giúp đỡ, Trình Thiên Na liếc xéo nói: “Chị, không quản bà ta như vậy thật sự không xảy ra chuyện gì chứ?"
“Không sao, nhưng Thiên Na, bà ấy là mẹ của em, tại sao không hỏi sự an toàn của bà ấy?” Trình Thiên Na có chút tò mò.
Mặc dù hai mẹ con này không thân thiết lắm, nhưng dù có chuyện gì xảy ra, Trình Thiên Na vẫn bảo vệ Từ Hiểu Uyên, tại sao lại trở thành như bây giờ?
“Bà ấy chỉ là mẹ em, nên em phải biết ơn bà ấy? Những việc bà ta làm với em hồi bé em vẫn chưa quên được.
" Trình Thiên Na cười chế nhạo khinh thường.
Trình Tú Anh ít nhiều cũng đã nghe kể về những chuyện thời thơ ấu của Trình Thiên Nã, nhưng lúc đó vì trong lòng còn chống đối nên bà ấy thường không về nhà, đối với việc trong nhà bà ấy chỉ bâng quơ hỏi chuyện chút thôi.
Trình Tú Anh không nói, chỉ rót một tách trà cho Trình Thiên Na, hai người bỏ qua chủ đề này, nhìn hai đứa trẻ đang vui vẻ trong vườn, tiếp tục thảo luận về sự phát triển trong tương lai của tập đoàn Thịnh Lâm.
Từ Hiểu Uyên làm sao có thể nuốt trôi cơn giận này được, bà ta đã tìm đến tập đoàn lớn nhất lúc bấy giờ, tập đoàn Minh Hải.
Lâm Gia Thần nhìn người phụ nữ trước mặt, ông ta biết người phụ nữ này chính là người chung sống với ông cụ Trịnh, dùng không ít thủ đoạn mới vào được nhà họ Trịnh, không cần nghĩ cũng biết được âm mưu của người phụ nữ này, không khó để đoán.
“Bà Uyên, có chuyện gì vậy? Tôi nhớ hai nhà chúng ta hình như không có qua lại đúng không?"
Từ Hiểu Uyên nhìn người đàn ông trước mặt, kiên định nói: “Ông chủ Lâm, tập đoàn Thịnh Lâm nổi lên gần đây khiến ông rất đau đầu đúng không? Ông có muốn cân nhắc hợp tác với tôi không?"
Lâm Gia Thần nheo mắt nhìn người phụ nữ trước mặt, đột nhiên hiểu bà ta muốn làm gì, cười nói: “Bà Uyên, đừng đùa tôi, tôi chỉ là ông chủ của một tập đoàn nhỏ, có thể so sánh với bà được hay sao.
”
Từ Hiểu Uyên biết ông ta không động lòng nhưng bà ta có cách, dù sao thì bà ta cũng đã đi đến bước đường này rồi, đâu phải phải là người ăn chay, lập tức nói: “Nếu ông chủ Lâm không hợp tác với tôi, việc tập đoàn Minh Hạo trốn thuế e rằng sẽ bị lộ.
”
Lúc nghe những lời này, Lâm Gia Thần giật mình thảng thốt, đây là bí mật nhiều năm của ông ta, sở dĩ tập đoàn Minh Hại có thể đi đến ngày hôm nay là do ông ta trốn thuế.
Một lúc lâu sau, Lâm Gia Thần kẽ răng lộ ra vài chữ, biểu thị ông ta đã thỏa hiệp: “Bà nói đi! Muốn hợp tác như thế nào?"
Từ Hiểu Uyên mỉm cười ngồi đối diện Lâm Gia Thần nói: “Rất đơn giản, xoá sổ Trình Tú Anh, tôi sẽ cho người giúp ông.
"
Lâm Gia Thần rất quan tâm xem người bà ta nhắc đến là ai, hỏi: “Tôi có thể gặp mặt xem người đó là ai không?"
Chỉ cần công sức của ông ta bao nhiêu năm qua của ông ta không sụp đổ, bảo ông ta làm bất cứ việc gì ông ta cũng làm, nếu lúc đầu ông ta biết phải chịu trách nhiệm với hơn chục mạng người, ông ta sẽ không bao giờ làm ra chuyện như vậy.
“Ông đừng vội, nếu ông chủ Lâm không bận, ông chủ Lâm có thể đi tìm cô ta với tôi, chiều nay ở phòng trà Dung Châu.
” Từ Hiểu Uyên lúc này dường như tự tại không tránh được.
“Tất nhiên không bận.
” Lâm Gia Thần rất thích gặp được người này, dù sao biết địch biết ta mới có thể toàn thắng, cho dù là đối thủ hay là đồng đội, đều là một đạo lí.
“Vậy thì đi thôi.
” Từ Hiểu Uyên cực kỳ đắc ý nhìn ông ta.
Nhà họ Tô.
Mạnh Tú Cầm ngồi trên sô pha có chút lo lắng nhìn hai người, Tô Hồng Dịch không biết chuyện này, vừa đi ra ngoài không biết khi nào mới về.
Nếu Tô Hồng Dịch biết bà tùy tiện hợp tác với người ta, hơn nữa còn nói với mọi người rằng bà ta sẽ loại bỏ Trình Tú Anh, Tô Hồng Dịch nhất định sẽ nổi cơn thịnh nộ, thậm chí là ly hôn, không dễ dàng gì bà ta mới được gả vào nhà họ Tô, không được để cơ hội lần này toi công uổng phí.
“Cô Tú Cầm đang lo lắng điều gì sao? Cô yên tâm, ông chủ Tô sẽ không trở về sớm như vậy, chí ít vẫn còn vài tiếng nữa để chúng ta thảo luận.
" Từ Hiểu Uyên xua tan lo lắng của bà ta.
Nghe thấy lời này, Mạnh Tú Cầm thoải mái một chút, cuối cùng cũng giải tỏa được thần kinh căng thẳng, nhìn Lâm Gia Thần trước mặt Từ Hiểu Uyên hỏi: “Đây là?"
“Đây là ông chủ Lâm, sau này hai người sẽ cùng nhau hợp tác, cô Mạnh, tôi hy vọng cô không quên lời hứa giữa chúng ta.
” Lời nói của Từ Hiểu Uyên đầy đe dọa.
Mạnh Tú Cầm gật đầu cười nhìn Từ Hiểu Uyên, nếu không phải bà ta bị Từ Hiểu Uyên bắt gặp thì làm sao bà ta có thể đồng ý chuyện này được.
Lâm Gia Thần nhìn biểu hiện trên mặt Mạnh Tú Cầm, lập tức hiểu được Từ Hiểu Uyên lại làm ra chuyện như vậy, xem ra Từ Hiểu Uyên đã nắm trong tay sơ hở không phải chỉ có một người, bà ta thật sự muốn xoá sổ Trình Tú Anh.
“Chuyện này, tôi hy vọng hai người có thể làm càng sớm càng tốt, nhưng tôi không hi vọng không có bất kì rắc rối nào xảy ra, hiểu chứ?” Từ Hiểu Uyên khoanh chân nói.
Mạnh Tú Cầm nói một cách thuyết phục: “Tôi hiểu rồi, bà Uyên.
"
Từ Hiểu Uyên hài lòng gật đầu, sau đó đứng dậy nói: “Tôi còn có chuyện khác, hai người từ từ thương lượng một chút nên giải quyết thế nào đi.
"
Nhìn thấy Từ Hiểu Uyên rời đi, Mạnh Tú Cầm thở phào nhẹ nhõm, cả người thoải mái mới bắt đầu nói: “Ông Gia Thần, tôi!.
"
“Trước tiên đừng nói, nói cho tôi biết, bà ta nắm thóp được cô điều gì?” Lâm Gia Thần bóp cằm, có chút tò mò.
Nghe thấy lời chất vấn, Mạnh Tú Cầm đầu tiên không nói, nhưng cuối cùng vẫn nghiến răng nghiến lợi nói ra: “Tôi có tiền sử lạm dụng ma túy.
"
Điều này khiến Lâm Gia Thần thoáng sửng sốt, bảo sao Mạnh Tú Cầm lại sợ hãi như vậy, việc lạm dụng ma túy không phải là một việc lớn, nhưng đối với nhà họ Tô đó là một chuyện lớn, nhà họ Tô luôn là một gia đình quân nhân, làm sao có thể để một người đã dùng ma tuý như Mạnh Tú Cầm bước vào nhà, trừ khi bà ta làm giả thân phận.
Lâm Gia Thần sờ cằm nhìn Mạnh Tú Cầm, quả nhiên người mà Từ Hiểu Uyên có thể bắt được đều không phải là người đơn giản, xem ra ông ta phải đề phòng nhiều hơn.
“Còn anh, anh bị bà ta nắm thóp điều gì vậy?” Mạnh Tú Cầm tò mò nhìn ông ta.
Lâm Gia Thần làm sao có thể nói cho bà ta biết mọi chuyện, chỉ có thể đưa ra đáp án mơ hồ.
“Khá giống cô.
".