Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất
  3. Chương 11: Làm bạn
Trước /115 Sau

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 11: Làm bạn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Từ phòng bác sĩ đi ra Tin Tin cùng Lê Gia Hào đi đến một quán nước nhỏ trong bệnh viện ngồi xuống. Tin Tin nhìn Lê Gia Hào tỷ mỷ quan sát kỹ một lượt, trong ánh mắt trong veo của cậu nhóc xẹt qua một ý cười tinh nghịch.

"Chú... chú là bạn của mẹ cháu sao?"

Lê Gia Hào đưa dến cho cậu nhóc một cốc nước ép táo, cười nói.

"Cũng có thể nói là như vậy, chúng ta chính là bạn bè hợp tác trên công việc."

Tin Tin:"Vậy trong cuộc sống thường ngày thì sao ạ?"

Lê Gia Hào:"Cái này sao?... ừm... không thân quen lắm, cũng được gọi là có chút quen biết đi, nhưng bạn bè thì chắc là không có phải..."

Tin Tin:"Vậy chú à! Chú thấy mẹ cháu là người như thế nào ạ?"

Lê Gia Hào khẽ nhướng mày nhìn cậu nhóc.

"Cháu hỏi vậy là sao?"

Tin Tin đưa tay gãi gãi đầu, bộ dáng ngây thơ.

"Dạ... là cháu muốn biết chú cảm thấy mẹ cháu là người như thế nào ấy ạ. Cháu muốn biết người ngoài sẽ có ánh nhìn thế nào đối với mẹ cháu. Bởi vì trước đây ai cũng nói tính tình của mẹ cháu rất khó ưa a..."

Lê Gia Hào cảm tưởng như có một đàn quạ đen đang bay qua đầu mình vậy. Cậu nhóc này cũng quá thật thà rồi chăng.

Nhưng Lê Gia Hào ngàn vạn lần không thể nghĩ được rằng chính mình đang bị đào hố đâu.

"Chú thấy mẹ cháu là một người khá tốt mà... đâu có khó ưa như cháu nói..."

Tin Tin cười vui vẻ liền hỏi tiếp.

"Thật vậy sao ạ? Chú cảm thấy mẹ cháu tốt sao?"

Lê Gia Hào lúc này chỉ biết gật đầu xác nhận.

Tin Tin vui vẻ trong lòng bắn pháo hoa ăn mừng thầm tính...

"Chú... chú có thể làm bạn với mẹ cháu được không? Mẹ cháu bình thường tính tình không có tốt cho lắm nên không có bạn mấy. Lại có cháu là đứa nhỏ cản đường, nên cũng không có thời gian kết bạn nhiều. Chú... nếu chú cảm thấy mẹ cháu tốt... vậy... chú có thể làm bạn với mẹ cháu không?"

Lê Gia Hào lần này hoàn toàn u mê, đứa nhỏ này là đang muốn anh cùng mẹ của nhóc làm bạn sao?

"Cháu... muốn chú cùng làm bạn với mẹ cháu ư?"

Tin Tin lập tức gật đầu thật mạnh, nói.

"Vâng ạ... chú... chú thấy sao ạ."

Lê Gia Hào:"Việc này không phải không thể, nhưng chú và mẹ cháu cũng chỉ là mới quen biết và hợp tác trong thời gian ngắn gần đây mà thôi. Với lại việc kết bạn này cháu nên hỏi mẹ cháu xem mẹ cháu có nguyện kết bạn cùng chú không đã..."

Tin Tin:"Mẹ cháu chắc chắn là sẽ đồng ý mà. Mẹ luôn nói với cháu, kết bạn nhiều một chút cuộc sống mới vui vẻ và có nhiều điều thú vị. Chỉ là do cháu mà thời gian để đi ra ngoài kết bạn giao lưu của mẹ bị lược bỏ, vậy nên cháu thấy chú là một người tốt nên cháu rất muốn chú có thể làm bạn cùng mẹ cháu ạ..."

Lê Gia Hào nghe cậu nhóc nói mà đơ ra một lát rồi mới hỏi.

"Anh bạn nhỏ cháu năm nay bao nhiêu tuổi rồi vậy?"

Tin Tin:"Dạ năm nay cháu bảy tuổi ạ..."

Lê Gia Hào:"Bảy tuổi? Vậy cháu làm bạn cùng chú đi..."

Tin Tin:"Nhưng chú phải làm bạn với mẹ cháu chứ ạ. Vậy mới phù hợp với lứa tuổi..."

Lê Gia Hào:"Tình bạn đâu có phân biệt tuổi tác, với lại chú sẽ làm bạn với cả hai mẹ con cháu luôn, như vậy sẽ rất là vui..."

Tin Tin:"Vậy cũng được ạ... chú... là bạn bè cháu muốn hỏi chú một số việc để chúng ta tìm hiểu nhau được không ạ?..."

Lê Gia Hào:"Được... cháu hỏi đi..."

Tin Tin:"Chú ơi! Chú năm nay bao nhiêu tuổi, chú đã có người yêu chưa?"

Lê Gia Hào đưa mắt nhìn cậu nhóc, sao anh cứ cảm thấy mình đang bị nhóc tính toán là sao nhỉ?

"Chú ba mươi hai tuổi, còn người yêu sao?... chưa có...mà cháu hỏi chuyện này để làm gì?"

Tin Tin nghe Lê Gia Hào nói thì cười càng thêm tươi hơn. Cậu nhóc thầm nghĩ người trước mặt này không có tệ a... rất hợp với mẹ của nhóc.

"Dạ, không có gì chẳng qua cháu chỉ là có đôi chút tò mò thôi ạ..."

Lê Gia Hào:"..."

Tin Tin cầm cốc nước ép của mình lên tu một hơi rồi đặt xuống nhìn Lê Gia Hào nói.

"Chú... chúng ta trở lại thôi, mẹ cháu ở trong phòng một mình chắc là mong cháu lắm."

Lê Gia Hào:"Được..."

Trong phòng bệnh nhìm thấy Lê Gia Hào dắt theo Tin Tin một lớn một nhỏ đi vào, Trần Thanh Trúc thực sự không biết có phải mình bị ảo giác không nữa mà sao nhìn hai người lại có cảm thấy như hai người như là hai bản sao của nhau vậy, giữa họ có một sự thân thiết khó nói thành lời. Nhưng cô rất nhanh đã lắc đầu gạt bỏ đi, hai người đây cũng là lần đầu gặp mặt thôi mà...

(Còn tiếp)

Kiều Lê: Like, vote, nhấn theo dõi và bình luận đưa ra ý kiến nhiệt tình nào các tình yêu ơi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.

Quảng cáo
Trước /115 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tiểu Thư Trọng Sinh - Tổng Tài Sủng Vợ Xin Kiềm Chế

Copyright © 2022 - MTruyện.net