Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong vòng 6 tuần dưỡng thương, tức là một tháng rưỡi. Vương Kiên đã hoàn toàn khỏi bệnh, hàng tuần anh đều đến bệnh viện kiểm tra.
Trong suốt 6 tuần trị bệnh, Vương Kiên hoàn toàn nghiêm túc. Anh chỉ mong khỏi bệnh sớm, cuối cùng cũng thành hiện thực.
Vương Kiên đã trở lại như trước, 6 tuần qua là khoảng thời gian vô cùng khó khăn. Các vết thương ở sau lưng phải nhờ đến sự giúp đỡ của con gái anh, tay chân nhức mỏi, đau nhức, khó chịu vô cùng. Cũng may bây giờ đã khỏi rồi.
Số điện thoại của Chu Thanh Nga anh cũng nhớ rõ, hôm nay anh muốn gặp mẹ cô. Hai người cũng cần phải nói chuyện riêng, Chu Thanh Nga đã đề nghị vấn đề này với Vương Kiên từ trước.
Vương Kiên ăn mặc lịch sự, chỉnh tề để gặp mặt Chu Thanh Nga. Anh đến Highlands coffee 91 Trần Đại Nghĩa, bởi lẽ gần nhà của cô, anh không muốn mẹ cô phải đi xa. Anh còn trẻ, đi xa không thành vấn đề nhưng người lớn tuổi đi xa thì sẽ rất mệt. Anh ngồi ở tầng 2 ngay cạnh cửa ra vào, sau đó gọi điện cho Chu Thanh Nga để hẹn nơi gặp mặt.
- “ Cháu chào bác, hẹn gặp bác tại Highlands coffee. Số 91 phố Trần Đại Nghĩa, phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng ạ. ”
- “ Được, hẹn gặp tại đó. Không biết cậu ngồi ở đâu. ”
- “ Cháu ngồi ở tầng 2, bàn thứ 2 cạnh cửa ra vào ạ. ”
- “ Được, tôi sẽ đến ngay. ”
Khoảng 30 phút sau, Chu Thanh Nga đã có mặt tại Highlands coffee 91 Trần Đại Nghĩa, bà đi lên tầng 2 gặp mặt Vương Kiên.
Vừa nhìn thấy Chu Thanh Nga, Vương Kiên đứng dậy. Anh đi đến trước mặt bà, lịch sự chào hỏi.
- “ Cháu chào bác, mời bác qua kia ngồi uống nước ạ. ”
- “ Được ” Chu Thanh Nga gật đầu
Cả hai người qua bàn uống nước mà Vương Kiên đã ngồi từ trước, anh gọi nước ép hoa quả cho Chu Thanh Nga. Ít phút sau, nhân viên mang đồ uống lên cho Chu Thanh Nga.
Chu Thanh Nga nhận thấy vị chủ tịch Vương Thị này là người có phép tắc, biết kính cẩn với bề trên. Con gái bà có lẽ chọn không sai người rồi nhưng vẫn phải xem xét thêm đã.
- “ Cậu là người nói chuyện với tôi ngày hôm đó? Đúng chứ? ” Chu Thanh Nga lấy ống hút đảo quanh ly nước, nhìn Vương Kiên.
- “ Dạ phải. ”
- “ Cậu thật sự muốn cưới Thanh Ngọc? Làm chồng của con gái tôi? ”
- “ Cháu yêu cô ấy. 4 năm trôi qua, trong lòng cháu chỉ có cô ấy, không một ai thay thế được vị trí đó. Cháu muốn làm chồng của Thanh Ngọc, che chở và bảo vệ cô ấy suốt đời này. ”
- “ Tôi cũng biết rõ con tôi rất yêu cậu, vả lại hai người cũng có con trai rồi. Gia đình cậu không hề đơn giản, nức tiếng nhất New York. Con tôi làm sao có thể sống được đây, sự nghiệp của nó vẫn còn đó. Kết hôn với cậu chẳng lẽ sẽ tan biến hết sao? ”
- “ Cháu không có ý định quay về New York sống, cháu định cư ở quận Thanh Xuân. Cô ấy chỉ ở bên cạnh cháu, không sống với Vương Gia. Cô ấy vẫn theo đuổi sự nghiệp của mình, cháu luôn luôn ủng hộ ước mơ của cô ấy. Sẽ không hủy hoại nó. ”
- “ Vậy tốt, tôi cũng sẽ không xa con gái. Nhưng gia đình cậu sẽ đồng ý chuyện này sao? ”
Chu Thanh Nga vẫn rất lo, con gái sau khi kết hôn mà không sống với gia đình chồng, điều này vốn dĩ khác lạ. Hơn nữa, Vương Gia còn là gia tộc lớn.
- “ Kết hôn xong, cháu thuận lợi đảm nhiệm vị trí chủ tịch Vương Thị. Trở thành người đứng đầu, không ai có thể cấm cản bất cứ điều gì. Cô ấy cũng sẽ trở thành người phụ nữ quyền lực nhất trong Vương Gia và giới thượng lưu, không ai dám đụng đến. Người phụ nữ cháu yêu thương, cháu bảo vệ được đến khi cháu trút hơi thở cuối cùng. ”
Chu Thanh Nga há hốc mồm kinh ngạc, con gái bà trở thành người uy quyền như vậy sao? Xem ra bà có thể tin tưởng được Vương Kiên rồi. Bà không nói gì nữa, chỉ gật đầu. Nếu nói bà cũng không biết phải nói gì.
- “ Vậy thì kết hôn thôi. ”
Chu Thanh Nga vừa nói xong, gương mặt Vương Kiên khẽ nở nụ cười. Anh rất ít cười, như vậy được xem là anh đã vượt qua ải của mẹ vợ rồi.
- “ Bác.... bác nói...thật....sao...ạ? ” Vương Kiên vẫn không tin vào những gì mình vừa nghe, anh hỏi lại Chu Thanh Nga một lần nữa
- “ Thật, chẳng lẽ con không tin ư? Hai đứa yêu nhau, còn cấm cản được nữa sao? ”
- “ Dạ, cháu cảm ơn bác rất nhiều. Cháu nhất định trân trọng cô ấy cả đời, sẽ không làm bác phải thất vọng. ”
Phải nói Vương Kiên lúc này rất vui mừng và hạnh phúc, không còn gì có thể diễn tả được. Anh chính thức " rước nàng về dinh "
- “ Sao vẫn còn gọi bác, chẳng phải sắp làm chồng con gái mẹ rồi sao? ”
- “ dạ mẹ. Nếu mẹ không bận thì mẹ đến nhận xét nhà giúp con, con không biết nội thất và kiến trúc như vậy cô ấy có thích không nữa. ”
- “ Cũng được mà địa chỉ cụ thể là đâu. ”
- “ Số 48 ngõ 14 phố Vũ Hữu, đường Tố Hữu, phường Nhân Chính, quận Thanh Xuân ạ. ”
- “ Được, đi thôi. Thanh Ngọc cũng không thích cầu kỳ và khoa trương quá. ”
Vương Kiên gật đầu, anh lái xe đưa Chu Thanh Nga về nhà mình. Chu Thanh Nga cũng không ngạc nhiên lắm, chủ tịch Vương Thị đương nhiên sẽ rất giàu có. Có xe xịn như thế này là điều hết sức bình thường.
30 phút sau, chiếc xe sang trọng dừng trước cửa nhà số 48. Vương Kiên đi xuống mở cửa cho Chu Thanh Nga, mời bà vào trong.
Chu Thanh Nga bị choáng ngợp trước kiến trúc đồ sộ và sang trọng này, như này có phải là hơi quá rồi không?
Vương Kiên đưa Chu Thanh Nga xem toàn bộ ngôi nhà, bà luôn luôn kinh ngạc từ lúc này đến lúc khác. Nó quá đẹp, sang trọng và xa hoa hơn bà tưởng tượng. Chi phí xây dựng và lắp đặt chắc chắn rất tốn kém.
Sau khi xem xong toàn bộ ngôi nhà, Chu Thanh Nga cũng mệt mỏi lắm rồi. Vừa to vừa đồ sộ, đúng chuẩn giành cho thương gia.
Hai người ngồi ở phòng khách, Chu Thanh Nga nghỉ một lát rồi cũng về nhà.
- “ Chi phí để xây ngôi nhà này chắc cũng không ít đâu con nhỉ. ”
- “ Con chi hơn 1 tỷ để mua đất, 2 tỷ để xây dựng, 5 tỷ để mua nội thất và kiến trúc. Con bỏ ra số tiền cũng không quá lớn, để vợ con con có một cuộc sống tốt đẹp nhất. ”
- “ Trời đất, con chắc là giàu nhất khu vực này rồi. Mẹ nhìn thôi cũng thấy choáng, mẹ nghĩ Thanh Ngọc không chửi con thì không phải là con mẹ rồi. ”
- “ Ý mẹ là sao ạ? Con không hiểu lắm, cô ấy không thích sao mẹ. ”
- “ Ngày trước, gia đình mẹ không phải giàu có nhưng cũng đủ kinh tế để lo cho hai anh em ăn học. Cả hai đứa nó đều học trường chuyên, học rất giỏi. Nó sống tiết kiệm, không thích xa hoa thái quá. Hễ khi ba nó mua cái gì đắt đỏ là nó không thích, chửi ầm ĩ lên, có khi còn dỗi không ăn thứ đó. Mẹ chỉ sợ.... ” Chu Thanh Nga nhớ lại hồi ức năm xưa, kể cho Vương Kiên nghe
- “ Con biết thời thơ ấu của cô ấy chịu nhiều khổ cực, bây giờ có con bên cạnh cô ấy rồi nhưng cô ấy vẫn tiết kiệm. Chứng tỏ dù con không giàu có thì cô ấy vẫn rất yêu con. Cô ấy có chửi thì con bằng lòng nghe cô ấy chửi, con cho phép cô ấy chửi con vô điều kiện. ”
Chu Thanh Nga chỉ gật đầu mỉm cười, các con của bà đều có hôn nhân viên mãn rồi. Hoàng Khải Minh có Lam Tuyết Hoa, Trần Thanh Ngọc thì có Vương Kiên.
Một lát sau, Vương Kiên đưa Chu Thanh Nga về nhà. Sau đó anh quay về vincom TAN HOANG MINH, Vương Kiên muốn cả anh và các con anh cùng nhau bước chân vào ngôi nhà mới.