Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hắn đối với đại thần đúng là đặc biệt, nhưng hắn yêu thích đại thần cùng những người hâm mộ của đại thần không có gì khác nhau, hắn chỉ là dưới hàng vạn nghìn người hâm mộ trở thành một người khá đặc biệt.
Sau khi lễ hội kết thúc, y trước đã gọi điện thoại đặt khách sạn cho hai người, khách sạn tiêu chuẩn năm sao giường đôi. Thiên Nguyên Sát Na phú quý nhị đại, đối đãi cũng rất hẹp hòi. [chắc ý e Hạ là tại sao ko phải phòng đôi mà là giường đôi (?)]
Hắn ở trong phòng tắm vọt ra mượn máy tính, hành lý bọn họ sáng nay ở trạm xe lửa liền được nhân viên khách sạn đưa đến nơi này, Thiên Nguyên Sát Na nói y là khách quý của khách sạn này, cho nên luôn được đãi ngộ tốt.
Sau khi phá tháp Thiên Nguyên Sát Na đã về, Kim Hạ không chào hỏi, đi đấu trường. Thiên Nguyên Sát Na cũng khác thường không chào hắn, mà là trực tiếp đi tắm, hồi lâu mới ra ngoài.
“Thiểm Thiểm.”
“…”
“Tôi gọi cậu cũng không phản ứng. Đói bụng rồi sao, gọi đồ ăn?”
“Tôi nghĩ anh ở bên ngoài ăn rồi.”
“Ừ, ăn rồi, nhưng cậu nhất định không, tôi cùng cậu ăn.”
“Lúc sau xảy ra chuyện gì?”
“Không có gì, ôn chuyện. Nàng hỏi tôi kết hôn chưa, tôi nói chưa, nàng nói vậy chúng ta kết hôn đi.”
“…”
“Quá đột ngột, tôi thấy khó thở.”
“Anh chờ nàng năm năm nay không phải là vì đợi giờ phút này?”
“Đúng vậy a, nhưng tôi chưa có chuẩn bị kết hôn. Sau khi trở về tôi một mực nghĩ, tôi sớm muộn cũng phải kết hôn, lấy nàng làm đối tượng là một người không tệ, xinh đẹp ôn nhu, hiện tại không bán manh nhưng ngày càng có phong phạm nữ thần, cùng tôi có tiếng nói chung… tôi không nghĩ tới có ai thích hợp với tôi hơn nàng.”
Thiên Nguyên Sát Na nói mấy câu thông suốt thấy Kim Hạ không đáp lại, nghi ngờ nhìn lại, Kim Hạ đã đeo tai phone, tựa hồ không nghe thấy lời y vừa mới nói. Một tiếng thở dài, y đợi bạn gái trước kia năm năm giờ đã xuất hiện y lại không có nửa điểm cao hứng, ngược lại bởi vì Kim Hạ buổi trưa bỏ đi không chào tạm biệt khiến y buồn bực, tâm tình của y người nào có thể hiểu được.
Ngày thứ hai lễ hội tiếp tục, Kim Hạ sáng sớm thức dậy cũng không cùng Thiên Nguyên Sát Na chào hỏi liền đi trước, thấy xe Hải Thiên xã đoàn liền chui vào, lúc đi ra ngoài, đã biến thân thành Kurapika.
Kurapica: 1 trong 4 nhân vật chính của manga Hunter x Hunter. Cũng được chuyển thể thành anime…..
Sau đó hắn chờ ở cửa hội trường, cho đến khi Thiên Nguyên Sát Na xuất hiện, hướng y gật đầu: “Anh đã đến rồi.”
“Thiểm Thiểm, cậu lại không đợi tôi liền đi trước!”
“Bạn gái của anh cũng tới. ” hắn giơ một ngón tay, ” Tự mình giới thiệu.”
“Ngụy Ngữ Mộng, Kim Hạ.”
Ngụy Ngữ Mộng mỉm cười hướng Kim Hạ gật đầu chào hỏi, hôm nay nàng không có cos, trang phục bình thường, áo dài, màu trắng váy liền, tui xách màu hồng phấn, giày cao gót màu hồng, nàng không cao, nhưng tỷ lệ cân xứng, mang giày cao gót cùng Thiên Nguyên Sát Na vô cùng xứng đôi.
Kim Hạ gương mặt co quắp, không có điểm phản ứng, Thiên Nguyên Sát Na ha hả cười một tiếng: “Thiểm Thiểm hắn chính là như vậy, em đừng trách móc.”
“Các người vào đi, tôi chờ Lưu Tinh.”
Loạn Thế Lưu Tinh bảo hôm nay sẽ đến, khoảng 12 giờ đến. Thiên Nguyên Sát Na nói: “Cùng nhau a.”
Kim Hạ nhìn Ngụy Ngữ Nộng: “Bỏ rơi bạn gái không tốt.”
Thiên Nguyên Sát Na cứng họng.
“Nguyên, chúng ta vào trước đi.”
Ngụy Ngữ Mộng mềm mại gọi một tiếng, thanh âm của nàng rất nhão rất nhão, Kim Hạ nghe khẽ run rẩy, im lặng nhìn Thiên Nguyên Sát Na: thì ra là anh thích loại này.
“…”
Thiên Nguyên Sát Na do dự một chút, rốt cuộc là bị Ngụy Ngữ Mộng kéo vào.
12 giờ, Loạn Thế Lưu Tinh đến đúng giờ.
“Lưu Tinh.”
“Thiểm Thiểm, Thiên Nguyên đâu?”
“Theo bạn gái.”
“Kháo? Y lúc nào có bạn gái, sao tôi không biết?”
Cho nên Kim Hạ đem chuyện Thiên Nguyên Sát Na si ngốc đợi chờ bạn gái năm năm kể cho Loạn Thế Lưu Tinh, hai người song song vừa đi vừa nói chuyện, sau đó cùng nhau ói cái rãnh là cái chuyện này cỡ nào sến súa, cùng nhau cười nhạo Thiên Nguyên đại thần ngây thơ như vậy.
Ngày hôm qua Kim Hạ để lại ấn tượng sâu sắc cho rất nhiều người, hắn hôm nay vẫn nhận được rất nhiều chú ý, đồng thời, các nữ sinh ngày hôm qua chú ý bên cạnh hắn đã đổi một người rất dễ nhìn.
“Thiên Nguyên tên kia trọng sắc khinh bạn a, tại sao có thể bỏ rơi tôi đi theo bạn gái, uổng công tôi đối với y xuất phát từ tâm từ phế, thật là quá đáng quá đáng!”
“Bất quá Thiểm Thiểm, cậu cos được người, nhưng vẻ mặt lại là của Kim Thiểm Thiểm, ha ha.”
“Nghe nói cậu ngày hôm qua cos Gilgamesh, thật muốn xem, có ảnh chụp không?”
Hôm nay có cosplay, còn có sân khấu kịch, Kim Lăng nói bọn họ phải xem, đừng lãng phí hai tấm vé tặng vào cửa của Hải Thiên xã đoàn. Hai tấm vé này vốn là của hắn và Thiên Nguyên Sát Na, Kim Lăng không biết Loạn Thế Lưu Tinh sẽ đến, hiện tại vừa lúc, cùng Loạn Thế Lưu Tinh đi xem.
Hai người mua cola khoai tây chiên bỏng ngô, thật sớm đã đi vào —— Kim Hạ đối với lễ hội không còn hứng thú, trước mắt chỉ mong đến giờ ***g tiếng.
“Thiểm Thiểm, tôi cảm thấy cậu hẳn là nên đi sàn catwalk, cậu ngoại hình quá đẹp!”
Kim Hạ gương mặt than không có bất kỳ phản ứng nào, hắn tối hôm qua ngủ rất trễ, hôm nay dậy rất sớm, mà tâm tình, không tốt lắm.
“Đi cùng tôi cậu chán như vậy? Ai ai, tôi gọi Thiên Nguyên, không có y cậu liền thất hồn lạc phách, y như thất tình.”
“Tôi buồn ngủ.”
“… Ngủ đi, ca cho cậu mượn bả vai.”
Hắn đeo dây phone, đầu nghiêng tìm một chỗ dựa vào trên vai Loạn Thế Lưu Tinh, ngủ mơ mơ màng màng. Có người ở phía trước tới hướng bọn họ chào hỏi, Kim Hạ nghe không ra, mắt cũng mở không ra.
Hảo mệt.
Lúc Hải Thiên xã đoàn ra sân Loạn Thế Lưu Tinh mới đem gọi tỉnh: “Mau nhìn, chị cậu.”
Kim Hạ miễn cưỡng mở mắt, chỉ nhìn thấy hàng đã đến trước cửa, hắn không thể làm gì khác hơn là ngẩng đầu lên, nhìn về phía sân khấu.
Hải Thiên xã đoàn sân khấu kịch Cổ Kiếm Kỳ Đàm bắt đầu, kịch bản là, Phong Tình Tuyết trở thành hủ nữ, Bách Lý Đồ Tô và Âu Dương Thiểu Cung thành một đôi, còn Đại sư huynh Lăng Việt cắt bỏ không dây dưa, sư tôn Tử Dận chân nhân nhà nhã uống trà xem kịch, Hồng Ngọc ở bên Kiếm Vũ, Tương Linh Phương Lan Sinh phụ trách bán manh, Doãn Thiên Thương Thành Âu Dương lão bản trung khuyển, phối hợp diễn áo rồng nhất nhất hoá trang lên sân khấu.
Kim Hạ không thích kịch bản bị sửa đổi nhiều như vậy, người xem chung quanh xem hỉ hả cười to, hắn lại không phản ứng chút nào.
“Cậu cùng Thiên Nguyên phối âm không tệ a.”
“Các cậu tới chỗ nào cũng là CP, thật là đủ rồi a.”
“Thiên Nguyên ở phía trước năm hàng, mới vừa rồi lại đây chào tôi. Nao, y nhìn sang.”
Ánh mắt Kim Hạ vừa lúc rơi vào trên người Thiên Nguyên Sát Na, bốn mắt nhìn hai mắt, một người mỉm cười, một người mặt co quắp. Kim Hạ nghiêng đầu, lần nữa ngã trên bả vai Loạn Thế Lưu Tinh: “Không quan tâm.”
Tai của hắn được Loạn Thế Lưu Tinh chụp lấy, chung quanh ầm ầm, hắn vẫn nghe được một ít nữ sinh bàn luận xôn xao.
“Hai người nam phía trước thật là đáng yêu nga!”
“Manh chết! Tiểu thụ kia thật xinh đẹp! Tiểu công không tồi, cảm giác trung khuyển!”
“Tiểu thụ ngủ thật lâu, thật vất vả tỉnh lại rồi lại dựa lên nữa, ngao ngao ngao! Quả nhiên gian tình giữa hai người con trai là manh nhất!”
…
Thật là đến chỗ nào cũng có thể gặp nhóm hủ nữ chuyên đi săn gian tình.
Kim Hạ ngẩng đầu, chăm chú nhìn Loạn Thế Lưu Tinh gần trong gang tấc, bị nhìn chằm chằm sợ hãi: “Thiểm Thiểm, cậu đừng nhìn tôi như vậy, sẽ làm tôi nghĩ cậu yêu tôi.”
“Buổi tối về hát.”
“Thiểm Thiểm, cậu làm sao vậy?”
“Tâm tình không tốt.”
“Cái này hay, ca hát, phát tiết!”
Khách sạn Loạn Thế Lưu Tinh ở cũng là do Thiên Nguyên Sát đặt, cách vách bọn họ. Buổi tối sau khi trở về, Kim Hạ đi tìm Loạn Thế Lưu Tinh hát.
Kim Hạ hát Thiên sứ của tôi, Thật lòng mà nghĩ, Nếu như tôi nhớ lại kỷ niệm, Thính hải, Đau thương… Toàn là tình ca tịch mịch đau thương.
Hắn hát dễ nghe, lại không có tình cảm, nhưng tối nay trong tiếng ca bị rót vào một cổ tình cảm, nghe tâm thật đau, Loạn Thế Lưu Tinh ở bên cạnh nghe như bị ngược đãi: “Thiểm Thiểm, cậu sao vậy, thất tình à?”
“Tâm tình không tốt.”
“Tôi đây hát bài gì cho vui lên.”
Cho nên, buổi biểu diễn Phượng Hoàng truyền kỳ dành riêng bắt đầu. Kim Hạ thích nghe Phượng Hoàng truyền kỳ ca, nhưng tối nay bọn họ ca cách mấy đều không thể chữa khỏi tâm tình buồn bực của hắn: “Hát Thấp Thỏm đi.”
bài này nghe buồn cười cực kỳ =))), mới đầu Đậu ko biết là bài gì, lên tìm thì ĐÂY =))))) mọi người nghe cho vui
“Được, Thiểm Thiểm muốn nghe cái gì ca liền hát cái đó, nhưng có một điều kiện, Thiểm Thiểm phải gọi tôi một tiếng, ca “
“Ca.”
“… Thiểm Thiểm, cậu dứt khoát như vậy, nhất định là có chỗ nào hỏng rồi.”
Kim Hạ đem đầu chôn ở trên bả vai Loạn Thế Lưu Tinh: “Hát đi, tôi muốn nghe.”
“Cậu dựa vào tôi làm sao hát? Lấy đầu ra đã?”
Lập tức đã có người hỏi: Lưu Tinh sama, Thiểm Thiểm sama, các anh ở chung một chỗ?
“Ở khách sạn nha.”
Từ đó, võng phối bắt đầu lưu truyền một truyền thuyết —— Loạn Thế Lưu Tinh cùng Kim Thiểm Thiểm là một đôi, bọn họ đã mướn phòng rồi!
Loạn Thế Lưu Tinh xuất hiện quả thật cứu vãn tâm tình tệ hại của hắn, nếu như không có cậu ấy, hắn thật không biết làm sao đối mặt hai người Thiên Nguyên Sát Na Ngụy Ngữ Mộng, thậm chí không biết làm sao đối mặt một mình Thiên Nguyên Sát Na.
Thiên Nguyên Sát Na khi trở về, liền thấy Kim Hạ dựa vào trên vai Loạn Thế Lưu Tinh, Loạn Thế Lưu Tinh hát « Ta là Tiểu Thẩm Dương », Kim Hạ vẻ mặt lại nói không ra lời ưu sầu tịch mịch.
“Thiểm Thiểm, tâm tình không tốt?”
Thanh âm Đại thần thông qua mạch truyền tới kênh YY.
Bà mẹ nó! 3P?
Đây là phản ứng duy nhất của mọi người.
“Không ổn, anh đừng chọc tôi.”
Thiểm Thiểm lại nữ vương kiêu ngạo kiều.
“Nói chuyện với tôi một chút. ” Thiên Nguyên Sát Na ý bảo Loạn Thế Lưu Tinh tắt mạch, “Cậu hôm nay ngay cả game cũng không chơi, quá khác thường.”
“… ” Kim Hạ giật bắn người lên, “Nguy rồi, quên mất!”
Kim Hạ cũng không cùng người hâm mộ nói gặp lại, chạy thẳng về phòng, Loạn Thế Lưu Tinh bất đắc dĩ hướng người hâm mộ tuyên bố: “Thiểm Thiểm trở về trò chơi rồi, các tiểu bằng hữu, gặp lại! Ca đi ngủ đây!”
Kim Hạ mang tai phone trò chơi, lại một đêm không nói chuyện.
Lễ hội ngày thứ ba là ba vị khách mời seiyuu Nhật Bản từ đường xa đến đây, Thiên Nguyên Sát Na vô cùng thích, y mong đợi ngày này từ lâu. Hôm nay, y thức dậy so với Kim Hạ còn sớm hơn, hưng phấn lôi kéo hắn và Loạn Thế Lưu Tinh chạy thẳng đến hội trường.
seiyuu: những người ***g tiếng cho các nhân vật anime
Loạn Thế Lưu Tinh không xem Anime nhiều, biết seiyuu có hạn, nhưng hôm nay ba vị này vừa vặn cậu biết.
“Thiên Nguyên, tôi không hiểu Nhật ngữ, anh phiên dịch?”
“Được a.”
Trong bốn người Thiên Nguyên Sát Na duy nhất biết Nhật ngữ. Kim Hạ nhìn Ngụy Ngữ Mộng, cảm giác, cảm thấy sự tồn tại của nàng rất đột ngột, vị trí kia dù đổi thành Kim Lăng hắn cũng không thích. Nhưng đối phương là bạn gái Thiên Nguyên Sát Na, hắn dĩ nhiên không có quyền nhận xét.
Ngụy Ngữ Mộng cũng biết sự hiện hữu của mình rất đột ngột, rất thức thời ít nói, cũng là Loạn Thế Lưu Tinh rất nhiệt tình gọi nàng chị dâu, nhưng lập tức bị khuỷu tai Kim Hạ đánh: “Ầm ĩ chết, nghe không được bọn họ nói chuyện.”
Loạn Thế Lưu Tinh câm miệng, bốn người không nói, không khí quỷ dị ly kỳ.
.:.
Đậu: Lưu Tinh thật tốt…..
Kurapika: anh thuộc gia tộc hễ tức giận tột đỉnh màu mắt sẽ chuyển sang màu đỏ, vì màu mắt quý hiếm này mà cả gia tộc bị sát hại chỉ để lấy đi đôi mắt đó. Là ng` sống sót sau cùng, a quyết định trở thành thợ săn để trả thù n kẻ đã từng giết người của gia tộc hay buôn bán các đôi mắt đỏ.