Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Thân thể mềm mại nằm trên giường cật lực xấu hồ, bộ dáng đáng thương mê người.
"Chính là trong mộng bộ dáng thèm muốn này của Tiểu Ly câu dẫn ta, mấy năm nay ta đều nhớ em, cũng có lúc sẽ nhớ những lần chúng ta ân ái.
Tiểu Ly xinh đẹp do ta nuôi lớn, làm sao ta có thể dâng cho kẻ khác?
Năm đó ta không đủ sức mới để em trốn mất, hiện giờ thì đừng hòng."
Thiếu nữ kiều nộn như hoa nằm trên giường, kích thích dục huyết đàn ông sôi trào, hắn thậm chí muốn thô bạo đối đãi với cô, để cô sung sướng r.ên lớn hơn, hành hạ cô đến chết đi sống lại.
"Tiểu Ly, gọi A Hoàng, gọi A Hoàng như trước đây đi.
Ta rất nhớ tiếng gọi đó."
Hắn phủ bên tai Lưu Ly biến thái yêu cầu, hơi lạnh từ người hắn nhắc nhở Lưu Ly phải trốn chạy, thế nào cả người điều bị sát khí của hắn trói buộc, tay chân mềm nhũn, bất luận có làm cách gì cuối cùng vẫn là bị hắn giam cầm.
Ngón tay thọc vào rút ra tốc độ dần chậm chút, rồi lại rút ra cho vào miệng Lưu Ly, yêu cầu.
"Gọi ta, gọi A Hoàng của em!"
Động tác trong miệng cũng chậm rãi, đủ để cho cô gái có cơ hội mở miệng nói.
Lưu Ly nhất định ngậm ngón tay hắn mà lắc đầu, cô bị hắn cưỡng gian, sao có thể gọi ngọt ngào như thế. Như vậy chẳng khác gì cô là loại con gái lăng loàn trách nết, chồng còn sống sờ sờ mà đã nhào vào lòng kẻ khác.
- Tuyệt đối không thể!
Cô rất cứng rắn, nhưng Lãnh Hoàng là kẻ quỷ quyệt đầy dã tâm, cô không làm theo hiển nhiên hắn cũng sẽ có cách ép buộc cô.
"Gọi đi, gọi rồi ta sẽ tha cho em."
Khuôn mặt tràn đầy ý cười nói với cô, mắt phượng sáng rực đang chăm chú nhìn hoa viên rời lên xem mặt cô.
Lưu Ly khóc lóc một hồi, hốc mắt cùng khuôn mặt đỏ ửng, xinh đẹp đơn thuần làm hắn hận không thể một ngụm ăn sạch cô.
"Tiểu Ly, ngoan nào! Gọi A Hoàng đi!"
Cô gái nhỏ kêu không ra tiếng, ngón tay hắn rời xuống địa phương tư mật nhất cắm loạn, tiếng nước tí tách rơi xuống, một tiếng "A Hoàng" vô luận thế nào cô đều không gọi được. Cô chỉ biết cắn chặt răng khóc lóc, khuôn mặt đỏ bừng như hoa lê sau mưa.
"Không gọi?
Vậy Tiểu Ly muốn ta làm thật?
Em thèm khát ta rồi sao?"
Lãnh Hoàng cố ý dùng lời nói kích thích cô, nhìn cô mặt đỏ lại trắng, nhưng hoa viên phía dưới không nhịn được hút ngón tay hắn, bất quá cô cũng chỉ là cô gái chân yếu tay mềm, hắn có thể dễ dàng nắm bắt cô, từ chối hay thuận theo cuối cùng đều phải nghe hắn.
Lưu Ly đang bàng hoàng kế tiếp lại bị hắn nắm eo ôm lên, ngực áp sát vào vách tường kim sắc trong phòng, hắn đứng phía sau nắm chặt eo nhỏ nâng mông cô lên chuẩn bị tiến vào.
"Tiểu Ly đã trưởng thành, hiện tại hay trước kia ta đều thích.
Thân thể em dù từng qua tay kẻ khác ta cũng chẳng màn, em mãi mãi là của ta."
Hắn vừa yêu vừa hận, dị vật sưng cứng trướng lớn hung hăng muốn cắm vào hoa viên ướt nóng, trừng phạt cô gái nhỏ.
Dường như cảm nhận được thứ gì đó nguy hiểm, Lưu Ly run lên, đầu óc cô xáo trộn muốn phản kháng liền bị hắn ấn sát vào tường.
Lực tay mạnh mẽ ở gáy cổ nhắc nhở cô, động đậy hắn sẽ bẻ gãy cổ nhỏ. Cô càng kinh sợ thì kiều kiều dụ hoặc, mị thái như vậy là trí mạng khiến người đàn ông phát cuồng.
Hắn sôi máu từng tấc xâm nhập vào trong, Lưu Ly bị đau lúc này mới sợ hãi gọi lớn. Cô thét chói tai, chỉ mong nói theo hắn yêu cầu thì có thể được thả ra.
"A Hoàng, A Hoàng."
Phân nửa dị vật dài vẫn còn ở bên ngoài chưa có xuyên vào, Lưu Ly dường như thấy hắn không tiếp tục nữa, tưởng hắn thật sự sẽ tha cho cô mà thả lỏng cơ thể được vài giây.
Phía sau truyền tới một tiếng cười lạnh làm cho người ta sợ hãi, ngay sau đó người đàn ông lại dùng sức cầm lấy dị vật cắm phập vào trong.
"Đau!"
Lưu Ly ngửa cổ hét lên, hắn lừa cô, còn nhẫn tâm tiến vào rất thô bạo, hoa viên nhỏ bé vì sự thô bạo của hắn mà trầy xước.
Hắn vừa tiến vào liền bị hút đến đau, làm hắn càng điên cuồng, tình dục không khống chế được nữa. Bao nhiêu năm hắn không phát tiết, vì cô thủ thân thu liễm nhục dục.
Giờ khắc này thân thể thiếu nữ non nớt quá kiều nộn, hắn không nhịn được mà đâm nguyên cây vào trong, rồi lại rút ra mang theo dịch thủy trong suốt.
"Đều tại Tiểu Ly nha, thời điểm này mới gọi thì ta làm sao có thể ngừng được nữa.
Vật nhỏ mê người, mới cắm vào đã kẹp chặt ta như thế..."
"Tiểu d.âm đãng, còn muốn cự tuyệt ta.
Nhớ cho kỹ ta mới chính là chồng em, thân thể và trái tim em chỉ được phép là của mình ta."
Lãnh Hoàng cuồng loạn đâm sâu, thân hình nhỏ nhắn xinh đẹp theo bản năng nhũn ra vì động tác của hắn, nhưng hắn chế trụ eo nhỏ không cho Lưu Ly có cơ hội chạy trốn.
Cô bị bắt nâng mông lên đón lấy từng cú xâm nhập của hắn.
Thứ thô nóng hung hăng cắm vào trong hoàn toàn khác với ngón tay khi nãy, làm thân thể nổi lên phản ứng hân hoan tràn ra nước sướng, va chạm dưới hạ thân làm vang lên tiếng d.âm mỹ khắp phòng, cô thấy quá mức thẹn thùng.
"Dừng...lại..."
Hắn đâm cú nào cú đấy đều uy lực, dị vật nổi gồ lên bụng nhỏ của cô, mang theo cảm giác xa lạ vừa đau vừa sướng.
Lưu Ly hoàn toàn không nhìn thấy vật thô nóng đang cằm trong mình hình dạng thế nào, chỉ biết giữa háng người đàn ông cứ sát gần đẩy vào bên trong, rồi lại rút ra, sau đó lại tiến vào, lửa nóng khắp bụng. Cô thở nhanh dồn dập, âm thanh khóc ra khàn khàn không rõ tiếng nữa.
Đầu óc cô xáo trộn, cảm giác mang tới thật sự quá quen thuộc, sự chiếm hữu này dường như khi xưa cô đã từng trải qua. Chốc chốc làm cô rối bời, chẳng lẽ như lời hắn nói...
Trước khi cô gả cho Tuyên Uyên đã là người của hắn?
Cô nghĩ cũng không được lâu, tiết tấu nhanh gấp lấy mất sự tỉnh táo.
Thứ đó của người đàn ông vừa lớn vừa nóng, đỉnh đầu còn tròn trịa mềm mại, mỗi lần hắn nhét vào tận điểm sâu nhất là cô không nhịn được run rẩy, dịch nhiệt chảy đầy xuống hai chân.
Thân thể nóng bừng, cảm giác nguyên thủy xô lấn, ép buộc cô phải theo bản năng ham muốn kẻ kia.
"Thân thể của Tiểu Ly thật thành thật.
Nhìn xem, bên dưới tràn ra thật nhiều nước."
"Nâng mông lên chút, ta sẽ khiến em càng sướng hơn nữa."
Dị vật đẩy tới tận hoa tâm, xung quanh mị thịt kiều mị hút mạnh khiến Lãnh Hoàng ngâm lên, hô hấp thô nặng.