Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vũ Động Càn Khôn
  3. Chương 55: Đánh giết
Trước /1309 Sau

Vũ Động Càn Khôn

Chương 55: Đánh giết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Hai người Đái Ân mắt lộ hung quang, chậm rãi áp sát Lâm Động.

"Phanh!"

Kèm theo cước bộ ngày càng gần, trong chốc lát, hai người Đái Ân cơ hồ đồng thời cùng bạo phát, Nguyên Lực hùng hậu ngưng tụ trong lòng bàn tay, chưởng phong đủ có thể chấn vỡ núi đá, một tả một hữu trực tiếp bổ về phía đầu Lâm Động.

Hai người vừa ra tay, đã thể hiện ra sự ăn ý không tầm thường, trong lúc đó thế công một tả một hữu, khiến cho người ta khó có thể đón đỡ.

Sắc mặt Lâm Động ngưng trọng nhìn thế công của hai người, nhưng trong lòng cũng không có xuất hiện sự bối rối như trong dự liệu. Chỉ thấy được tay trái thành quyền, tay phải thành chưởng, đồng thời thi triển ra Thông Bối Quyền cùng với Bát Hoang Chưởng lần nữa.

"Phanh Phanh!?!"

Quyền chưởng giao đấu, chỉ nghe thấy âm thanh trầm thấp ở trong tay ba người vang lên. Mà quyền đầu vừa mới tiếp xúc trong chốc lát, vốn sắc mặt đầy hung quang trên khuôn mặt hai người Đái Ân đã có chút biến đổi, lực lượng trên quyền chưởng đối phương truyền đến cực kỳ mạnh mẽ, khiến xương cốt bọn họ chấn động mơ hồ truyền đến cảm giác đau đớn. Hơn nữa càng khiến cho bọn họ khiếp sợ chính là Nguyên Lực đối phương phảng phất như hàm chứa một loại hàn khí cực kỳ băng lãnh. Chỉ tiếp xúc trong nháy mắt đã làm cho làn da bọn họ truyền đến một trận đau nhói.

"Có chút cứng rắn, không nên nương tay!"

Vừa mới tiếp xúc, hai người Đái Ân đã phát hiện ra thực lực của Lâm Động lại là cao hơn hai người bọn họ một bậc, bất quá có lẽ là nguyên nhân đối phương còn nhỏ tuổi, thời điểm đối chiến sinh tử còn lộ ra một chút trúc trắc.

"Phách Phong Trảo!"

"Ám Miên Chưởng!"

Trong nháy mắt hai người liền thay đổi chiêu thức, Phong trảo bén nhọn cùng với chưởng kình âm nhu, trực tiếp đem Lâm Động bao phủ. Hơn nữa chiêu thức của hai người, đều là chiêu tàn nhẫn, nhắm thẳng vào chỗ yếu hại, hoàn toàn không có nửa điểm ý tứ lưu tình.

Đối mặt với thế công tàn nhẫn của hai người, vừa mới bắt đầu Lâm Động cũng có hơi chút luống cuống tay chân. Bất quá loại trạng thái này cũng không kéo dài bao lâu liền được hắn ổn định lại, xu thế phòng thủ cũng bắt đầu biến chuyển, ỷ vào Nguyên Lực hùng hậu trong cơ thể và võ học tinh diệu, thỉnh thoảng lại tấn công, lại ngược lại đem hai người Đái Ân bức lui về phía sau.

Ngắn ngủi mấy chục hiệp, thế công của Lâm Động đã gần như hoàn toàn loại bỏ sự trúc trắc, có khi công kích còn mang theo một tia ngoan ý, làm cho hai người Đái Ân có chút chật vật.

"Con mẹ nó, tiểu tử này có chút tà môn."

Ngay lúc đối mặt với thế công của Lâm Động càng ngày càng thuần thục, sắc mặt của Đái Ân cùng Lão Lục kia cũng tương đối khó coi. Làm đối thủ của Lâm Động, bọn họ có thể cảm giác được đối phương phảng phất như lột xác với một tốc độ cực nhanh, mà bọn họ lại chính là biến thành đá mài loại lột xác này.

"Đi!."

Lại lần nữa triền đấu một phen, nhưng hai người Đái Ân cũng phát hiện ra càng ngày càng rơi xuống hạ phong, liền quyết đoán quát khẽ một tiếng, thân hình chợt lui lại.

Nhìn thấy thân hình hai người muốn thối lui, ánh mắt Lâm Động cũng chợt lóe, cước bộ đột nhiên nhảy qua hai bước, hai ngón chặt khép chặt vào nhau, nhanh như tia chớp hướng đến lồng ngực của hai người.

Một chỉ này của Lâm Động cực kỳ mãnh liệt, Nguyên Lực màu xanh đậm ngưng tụ ở trên đầu ngón tay kia. Cuối cùng trong ánh mắt của hai người Đái Ân cũng hiện lên vẻ hoảng sợ, cánh tay cấp tốc đưa lên ngực che chắn.

"Phanh!"

Ngón tay và cánh tay tiếp xúc, chỉ nghe một đạo âm thanh trầm thấp vang lên, thân thể hai người Đái Ân bay ngược về sau, trên cánh tay hai người đều xuất hiện một lỗ, máu tươi chảy ra cuồn cuộn.

Tần Ưng đang giải quyết mấy người hộ vệ Lôi gia bên cạnh, nghe được âm thanh bên này liền quay đầu lại nhìn, thấy được máu tươi chảy ròng ròng trên cánh tay hai người kia khóe miệng liền có chút co quắp.

"Lấy lực lượng một người, đánh bại hai gã cao thủ Địa Nguyên Cảnh sơ kỳ kinh nghiệm đầy mình, chỉ sợ thực lực của Lâm Động thiếu gia đã đạt đến Địa Nguyên Cảnh Trung kỳ."

Nghĩ đến đây, Tần Ưng không nhịn được mà phải thở dài một tiếng, bậc thiên phú này quả làm cho người khác cảm thấy vô lực.

"Hai người Đái Ân đã bại, các ngươi còn dám ngoan cố chống cự?"

Trong lòng thở dài một tiếng, Tần Ưng cũng nhanh chóng thu lại tinh thần, nhìn những hộ vệ Lôi gia kia đang còn chống cự, lớn tiếng quát.

Nghe được tiếng quát của hắn, những hộ vệ Lôi gia còn lại sắc mặt nhất thời đại biến, cước bộ cũng có phần chậm lại.

"Con mẹ nó, đám cẩu tử nào lại dám quấy rối trong Thiết Mộc trang chúng ta, muốn chết a!" Song cước bộ mấy người này vừa có chút chậm lại thì một tiếng rống giận vang dội như sấm sét đột nhiên từ phía xa truyền đến. Ngay sau đó, một đạo thân ảnh to con giống như hắc tháp, thật nhanh chạy lướt đến nơi này.

"Lôi Sơn!"

Nhìn thân ảnh như hắc tháp kia sắc mặt Tần Ưng nhất thời đại biến, mà sắc mặt đám hộ vệ Lôi gia lại mừng rỡ như điên.

"Lâm Động thiếu gia, mau rút lui, Lôi Sơn này là cao thủ Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ." Thân ảnh Tần Ưng nhảy vọt một cái liền xuất hiện bên cạnh Lâm Động.

"Không còn kịp rồi"

Lâm Động lắc đầu, thân ảnh kia mặc dù to con, nhưng tốc độ lại cực kỳ không chậm, ngắn ngủi mười mấy giây đã xuất hiện cách trước mặt Lâm Động vài chục thước. Rồi sau đó, bàn chân người này đạp trên mặt đất, thân hình dữ dội đứng lên, Nguyên Lực hùng hồn cấp tốc ngưng tụ trên chân phải, lực lượng áp bách từ trên cao nhìn xuống, làm cho sắc mặt Tần Ưng có chút tái nhợt.

"Lâm Động thiếu gia, đi!"

Tần Ưng bắt lấy cánh tay của Lâm Động, vừa muốn mạnh mẽ đẩy đi, trên cánh tay kia cũng trực tiếp truyền lại một cỗ sức lực, ngược lại đem thân hình kéo lui trở lại.

Một tay đẩy Tần Ưng ra, hai mắt Lâm Động nhìn chằm chằm thân ảnh giống như hắc tháp kia hạ xuống, trong mắt cũng xông lên một điểm hỏa nhiệt. Cùng lúc đó, hai tay của hắn cũng thật nhanh kết xuất từng đạo ấn pháp phức tạp. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Tiểu vương bát đản, nhìn một cước của đại gia đem ngươi dẫm thành thịt nát."

Thân ảnh hắc tháp kia nhìn Lâm Động cư nhiên lại không trốn tránh, trên khuôn mặt không khỏi xẹt qua một nụ cười lạnh, Nguyên Lực trên chân phải ba động, lại càng phát ra nồng đậm.

Lâm Động sắc mặt bình tĩnh, ấn pháp tốc độ biến ảo càng lúc càng nhanh, mà bên trong đan điền, Nguyên Lực màu xanh đậm cũng xông ra thật nhanh, cuối cùng ngưng tụ trong lòng bàn tay.

"Chết đi!"

Khi ấn pháp của Lâm Động đình chỉ biến ảo, thân ảnh to con kia cũng đã đem hắn bao phủ, thối phong hung hăng nện xuống trên đầu Lâm Động.

"Phanh!"

Thối ảnh nện xuống, Nguyên Lực màu xanh đậm sáng bóng trong bàn tay Lâm Động cũng phụt ra, hàn ý lạnh lẽo thấu xương bộc phát ra, một đạo quang ấn xuất hiện ở trong bàn tay Lâm Động, rồi sau đó cùng với thối phong bén nhọn kia hung hăng nện vào nhau.

Một đạo âm thanh trầm thấp vang lên, hai chân Lâm Động, cũng bị chấn động cắm xuống mặt đất nửa thước. Bất quá, đại bại trong dự liệu cũng không có xuất hiện, thân ảnh to con kia cũng đồng dạng bắn ngược ra, cuối cùng cước bộ lảo đảo rơi xuống đất, ánh mắt hiện lên vẻ không thể tin nhìn đạo thân ảnh thiếu niên trước mặt. Hiển nhiên là không có cách nào tin tưởng thế nhưng đối phương có thể tiếp được công kích chính diện của hắn.

"Ngươi là tên tiểu tử Lâm gia kia sao?"

Khuôn mặt Lôi Sơn kinh hãi nhìn chằm chằm Lâm Động, đột nhiên quát to.

Khóe miệng Lâm Động nứt ra, ngay cả cánh tay vào thời khắc này cũng có chút chết lặng, người này cũng không hổ là cao thủ Địa Nguyên Cảnh hậu kỳ.

Nhìn chằm chằm Lâm Động, trong ánh mắt Lôi Sơn đột nhiên trở nên dữ tợn, đối với Lôi gia bọn họ mà nói, Lâm Động biểu hiện càng xuất sắc, thì uy hiếp bọn họ càng lớn.

Trong lòng xẹt qua sát ý, cước bộ Lôi Sơn lại một lần nữa đạp trên mặt đất, giống như một đầu man ngưu, dữ đội chạy tới phía Lâm Động. Lần này, trên hai nắm đấm của hắn cũng đã bắt đầu khởi động Nguyên Lực, xem ra hắn đã chân chính động sát thủ.

"Cút!"

Nhìn Lôi Sơn lại một lần nữa vọt đến, sắc mặt Lâm Động cũng có hơi chút trầm xuống. Song, đang lúc hắn chuẩn bị tránh né phong mang, thì đột nhiên một tiếng quát lạnh chợt vang lên.

Tiếng quát vừa mới dứt, một thân ảnh quen thuộc liền xuất hiện trước mặt Lâm Động, một quyền bình thường không có gì lạ nhẹ nhàng đánh ra, Lôi sơn như man ngưu kia lại như gặp phải một quyền nghiêm trọng, thân ảnh chạm trên mặt đất, bay ngược ra.

Quảng cáo
Trước /1309 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cùng Hình Mẫu Lý Tưởng Vội Kết Hôn Nuôi Con Hằng Ngày

Copyright © 2022 - MTruyện.net