Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vũ Động Càn Khôn
  3. Chương 93: Cổ Đại Sư
Trước /1309 Sau

Vũ Động Càn Khôn

Chương 93: Cổ Đại Sư

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nhìn thấy đám người Lâm gia đang từ từ đứng dậy, không ít người cũng có chút ngạc nhiên, hiển nhiên bọn họ không ngờ tới Lâm gia sau khi biết được Lôi Báo đã thành công bước vào Nguyên Đan Cảnh, nhưng lại dám không cấp cho đối phương một chút mặt mũi nào.

Tuy nói, lúc này đây có không ít thế lực không muốn gia nhập cái gọi là Thương Minh này, bất quá bọn họ vì lo ngại thực lực cường hãn của Lôi Báo, nên không có ai có can đảm làm chim đầu đàn mà rời khỏi đây, dù sao làm người dẫn đầu này tất nhiên sẽ rước lấy cơn thịnh nộ của Lôi gia và Lôi Báo, từ đó mà tự tìm lửa thiêu mình. Bạn đang đọc truyện tại - http:// mTruyen.net

Ở chỗ ngồi của Cuồng Đao Võ Quán, La Thành cũng đồng dạng bởi vì Lôi Báo hiển lộ ra thực lực mà có chút biến sắc, bất quá sau khi nhìn thấy Lâm Chấn Thiên tỏ rõ thái độ, đầu tiên hắn chần chờ một chút, sau hung hăng cắn răng một cái, cũng đứng dậy, chắp tay lại, nói: "Cuồng Đao Võ Quán cũng không thể làm theo ý nguyện này."

Mặc dù, La Thành có thể lường trước được cục diện phía trước là gì, nhưng hắn cũng không muốn Cuồng Đao Võ Quán mà mình đã cực khổ tạo dựng nên lại trở thành tay sai cho hai nhà Lôi - Tạ, nói đến Thương Minh này nghe có vẻ thật là hay, thế nhưng lợi ích cuối cùng chỉ sợ rằng đều chảy vào hai nhà Lôi - Tạ, những người như bọn họ nhiều lắm có được phân chia một chút nước canh mà thôi.

Cuồng Đao Võ Quán tỏ thái độ như vậy lập tức làm cho mọi người ở trong đại sảnh đều ồ lên, từ một góc độ khác mà nói, Cuồng Đao Võ Quán cũng coi như là thế lực mạnh mẽ nhất ngoài hai nhà Lôi - Tạ, nên bọn họ làm ra lựa chọn như vậy thì chắc chắc sẽ khiến cho tính toán của hai nhà Lôi - Tạ có phần khó khăn để thực hiện nó.

Trong đại sảnh, trong lòng không ít người cũng có chút dao động, có hai con chim đầu đàn này dẫn đầu, thì những suy tính trong lòng bọn họ cũng bắt đầu có chút lung lay.

Ở giữa đại sảnh, khuôn mặt Lôi Báo vẫn trầm như nước, ai cũng không nhìn ra được hỉ nộ trong lòng hắn ta, một đôi mắt có chút hãm sâu đang dùng ánh mắt như lưỡi dao nhìn chằm chằm Lâm Chấn Thiên, một lát sau, khóe miệng hiện ra nụ cười âm lãnh, tình huống như thế này, hắn không phải là chưa nghĩ tới, cho nên cũng không lộ ra vẻ trở tay không kịp, hơn nữa, bây giờ hắn còn cần những con chim đầu đàn như thế này.

Muốn chân chính đem những thế lực này trói buộc trở thành thủ hạ của mình, thì một cuộc giết gà dọa khỉ cũng không thể thiếu được, mà cái gọi là "Gà" kia, dĩ nhiên chọn Lâm gia là thích hợp nhất.

"Nếu như Lâm gia không thèm nhập bọn với bọn ta, vậy lão phu cũng khong gây khó dễ." Trong đại sảnh hơi có chút tĩnh lặng, thanh âm có chút khàn khàn của Lôi Báo chậm rãi vang lên, nhưng ngay sau đó, trên khuôn mặt của hắn cũng trở nên lạnh lẽo như huyền băng.

"Bất quá, chuyện Lâm gia các ngươi giết chết Lôi Hình của Lôi gia ta, nên hôm nay phải cho lão phu một cái công đạo!"

Ngay lúc một chữ cuối cùng được Lôi Báo phát ra thì một cổ khí thế cực mạnh đột nhiên từ trong cơ thể dữ dội tuôn ra, giống như một loại cuồng phong quét tới, đem những người ở gần đó ép cho không thở nổi.

"Rốt cuộc cũng muốn động thủ rồi!"

Nhìn thấy Lôi Báo hành động như vậy, trong lòng mọi người đều hiện lên suy nghĩ này, bọn họ sớm đã lường trước tại trong tiệc cưới ngày hôm nay tất nhiên sẽ có một cuộc tranh phong.

"Lâm gia gặp phải xui xẻo rồi"

Cảm thụ được khí thế mạnh mẽ phát ra từ trong cơ thể của Lôi Báo, một vài thế lực từng có qua lại với Lâm gia trước kia đều âm thầm thở dài một hơi ở trong lòng, bọn họ cũng hiểu được rằng, hiện tại Lôi Báo đang muốn lập uy mà ngay lúc này Lâm gia có nhiều mâu thuẫn với bọn họ, cho nên liền trở thành đối tượng để lập uy.

Sắc mặt Lâm Chấn Thiên vẫn luôn duy trì sự bình tĩnh, lão ngẩng đầu lên nhìn chăm chú vào Lôi Báo, đột nhiên cười nhạt, nói: "Lôi Báo, ngươi đã sống lâu như vậy mà da mặt của người vẫn còn không biết xấu hổ như thế, ngày đó hai người Lôi Phích, Lôi Hình của Lôi Gia các ngươi dẫn người đánh lén Lâm Động, bị nó phản kích giết chết một người, đó chính là gieo gió gặp bão thôi, lại nói đến chuyện này thì lão phu còn muốn Lôi gia các ngươi nói rõ ràng mới đúng a!"

Lời nói của Lâm Chấn Thiên lại làm cho mọi người trong đại sảnh cả kinh thêm lần nữa, một vài ánh mắt kinh ngạc quẳng ném về phía Lâm Động đang đứng ở trong góc im lặng chưa nói một lời nào, hiển nhiên bọn họ không thể nghĩ tới, vị thiếu niên tuổi còn trẻ này lại có thể giết chết Lôi Hình, tên đó chính là một cao thủ Thiên Nguyên Cảnh a.

"Chớ có cho rằng ngươi đã bước chân vào Tiểu Nguyên Đan Cảnh liền thật sự có thể cuồng vọng, muốn lấy Lâm gia ta để lập uy, Lôi gia ngươi còn chưa đủ tư cách!" Sắc mặt của Lâm Chấn Thiên vào giờ khắc này đột nhiên trở nên vô cùng sắc bén. Chợt, lão đột nhiên tiến lên một bước, một cổ khí thế mạnh mẽ bị đè nén đã lâu vào thời khắc này cũng bộc phát ra, mấy cái bàn trong phạm vi gần đó bị cổ khí thế này chấn nát thành vụn gỗ.

"Lại thêm một Nguyên Đan Cảnh?!"

Ngay lúc Lâm Chấn Thiên bộc phát khí thế ra thì khắp đại sảnh chỉ trong khoạh khắc đều trở nên dao động, từng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía người ở trước mặt, tới bây giờ bọn họ mới hiểu được, tại sao Lâm gia cho dù phải đối mặt với sự liên thủ của hai nhà Lôi - Tạ mà bình thản như vậy, không chút sợ hãi, thì ra Lâm gia cũng có một vị cường giả Nguyên Đan Cảnh!

"Lâm gia này ẩn nhẫn cũng quá sâu a!" Không ít người cũng đưa mắt nhìn nhau, lúc này bọn họ mới biết được trước kia đã thực sự xem thường cái gia tộc vốn bé nhỏ từ trước đến nay rồi.

"Lão gia hỏa này cũng tiến vào Nguyên Đan Cảnh rồi?!"

Đối mặt với khí thế cường hãn mà Lâm Chấn Thiên vừa bộc phát ra, sắc mặt của hai nhà Lôi - Tạ cũng có chút biến hóa, hiển nhiên là loại biến cố này thật sự nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

"Bản thân ta đang tự hỏi Lâm gia vì sao hiện tại lại có lá gan đi khiêu khích hai nhà Lôi - Tạ ta, thì ra là lão quỷ nhà ngươi cũng đã bước chân vào Tiểu Nguyên Cảnh" Ánh mắt Lôi Báo chăm chú nhìn Lâm Chấn Thiên, trên khuôn mặt của lão cũng hiện thêm một phần ngưng trọng, thực lực mà Lâm Chấn Thiên hiển lộ ra khiến lão có chút trở tay không kịp, một thế lực có cường giả Nguyên Đan Cảnh với một thế lực không có thì quả thực khác nhau hoàn toàn.

Lúc này, cho dù là lão cũng cảm thấy có chút khó giải quyết, con "Gà" được chọn ra này quả thực có chút khó đối phó.

Bất quá, điều này cũng chỉ có chút khó giải quyết thôi, vì chuyện ngày hôm nay, một người có thiên tính cẩn thận như Lôi Báo cũng sẽ có những chuẩn bị khác.

Nghĩ đến sự chuẩn bị của mình, Lôi Báo cũng yên tâm một chút, chợt trong ánh mặt hiện lên một vẻ dữ tợn, Lâm gia đã thể hiện ra thực lực càng mạnh thì sát ý trong lòng hắn càng thêm mãnh liệt, hắn hiểu được nếu như để cho Lâm gia tiếp tục lớn mạnh như vậy, thì vị trí của Lôi gia bọn họ có lẽ sẽ thật sự bị chiếm lấy rồi.

Lâm Động đứng ở phía sau Lâm Chấn Thiên, ánh mắt của hắn từ khi bắt đầu vẫn luôn chăm chú quan sát Lôi Báo, hắn phát hiện tuy lúc nãy Lâm Chấn Thiên bộc phát thực lực Tiểu Nguyên Đan Cảnh, nhưng mà trong ánh mắt Lôi Báo ngoài việc hiện lên vẻ kinh hãi ra thì cũng không xuất hiện vẻ bối rối hay lúng túng như trong dự liệu.

Một màn này làm cho Lâm Động khẽ cau mày, ánh mắt chợt quét qua chỗ ngồi của hai nhà Lôi - Tạ, một lát sau, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên ngưng trọng.

Vị trí mà ánh mắt Lâm Động dừng lại chính là một nơi rất tầm thường ở trong hàng ghế ngồi của Lôi gia, ở nơi đó có một gã mặc y sam màu vàng nhạt đang mỉm cười, gã đó có bộ dáng rất bình thường, hơn nữa không một ai cố ý nói chuyện cùng với hắn, vì vậy lúc mọi người nhìn tới hắn thì cũng sẽ nhanh chóng quên đi. Nhưng, Lâm Động từ trên thân thể thoạt nhìn như bình thường của người này, lại cảm ứng được một cổ dao động quen thuộc.

Tinh Thần Lực!

"Người này không phải là người của hai nhà Lôi - Tạ!"

Nhận ra được việc này, ánh mắt của Lâm Động cũng chợt lóe lên, xem ra hai nhà Lôi - Tạ vì chuyện của ngày hôm này mà nhọc lòng rồi.

"Lâm Chấn Thiên, ngươi hãy đem hung thủ giết chết Lôi Hình là Lâm Động giao ra đây, Lôi gia ta có thể bỏ qua chuyện này, không nhắc tới nữa!" Thanh âm trầm thấp của Lôi Báo lại vang lên.

"Hắc hắc, nếu như ngươi đem Lôi Phích giao ra đây thì Lâm gia ta cũng sẽ bỏ qua chuyện này!" Lâm Chấn Thiên cười lạnh, nói.

Nghe thấy lời nói châm chọc lẫn nhau của hai người, tất cả mọi người đều hiểu chuyện này đã không thể nào hòa đàm được nữa rồi.

"Hô."

La Thành thở ra một hơi, sau đó vung tay lên, mang toàn bộ nhân mã của Cuồng Đao Võ Quán đứng ở bên cạnh Lâm gia, lộ ra bộ dáng như vậy hiển nhiên là biểu hiện lập trường của bọn hắn.

"Tốt."

Nhìn thấy một màn này, nụ cười trên khuôn mặt Lôi Báo lại càng trở nên âm trầm hơn, lão nhìn chằm chằm La Thành, nói: "La Quán Chủ, chẳng lẽ ngươi cho rằng Lâm Chấn Thiên cũng đã đột phá đến tiểu Nguyên Đan Cảnh thì có thể đối kháng với Lôi gta sao?"

"Tất cả mọi người đều là người hiểu biết, trong lòng người đang suy nghĩ gì thì bản thân ngươi cũng hiểu rõ, nếu như đứng về phía Lôi gia ngươi, chỉ sợ rằng sau này Cuồng Đao Võ Quán ta ngay cả xương cốt cũng không còn a" La Thành thản nhiên nói.

"Nếu đã như vậy thì La Quán Chủ ngươi chớ có hối hận nha"

Thanh âm vừa dứt thì trên khuôn mặt của Lôi Báo càng thêm âm trầm, chợt dưới rất nhiều ánh mắt kinh ngạc xung quanh, lão xoay người lại, hướng về một nơi trong góc phía chỗ ngồi, chắp tay lại, có chút khách khí, nói: "Cổ Đại Sư, sự tình có chút biến hóa, có lẽ còn phải nhờ đến đại sư xuất thủ tương trợ rồi."

Nghe được Lôi Báo nói như thế, tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả sắc mặt của Lâm Chấn Thiên cũng có chút biến sắc, trong nháy mắt lão hướng ánh mắt về nơi vị trí nọ, chỉ thấy nơi đó có một trung niên nam tử mặc y sam màu vàng nhạt đang an tĩnh ngồi đó.

"Ai… Lôi Báo, xem ra uy vọng của Lôi gia ngươi ở Thanh Dương Trấn cũng không có cao như trong tưởng tượng a, bất quá cũng không sao, nếu như đã hứa sẽ ủng hộ các ngươi thì ta tự nhiên sẽ giúp các ngươi giải quyết một ít phiền toái vậy.

Ở dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, nam tử mặc y sam màu vàng nhạt khẽ mỉm cười, chợt ngẩn đầu lên, đôi mắt của hắn đột nhiên sáng lên một cách dị thường, khiến cho trong đầu của không ít người đang nhìn hắn xuất hiện một trận đau nhức.

"Phù Sư!"

Lâm Chấn Thiên hít sâu một hơi, sắc mặt cũng trở nên vô cùng khó coi, chẳng ai có thể nghĩ rằng Lôi gia lại có thể mời đến một vị Phù Sư để trợ trận!

Quảng cáo
Trước /1309 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Ta Là Đạo Diễn, Ta Không Thể So Nát (Ngã Thị Đạo Diễn, Ngã Bất Bỉ Lạn)

Copyright © 2022 - MTruyện.net