Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Vũ Khuynh Thành
  3. Chương 72: Đôi lời
Trước /72 Sau

Vũ Khuynh Thành

Chương 72: Đôi lời

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Haizz!! Thế là hơn hai tháng vất vưỡng cũng hoàn được bộ này, đầu tiên là đốt pháo ăn mừng tưng bừng trước đã

Tiếp theo là Dao Dao cảm tạ các tỷ muội huynh đệ tri kỉ đã cổ vũ ta rất nhiều khi mà viết bộ này, thật ra hàng ngày nhận được các Comt cùng các nút Like hay những lượt xem của mọi người chính là động lực vô bờ để cho ta hoàn được bộ truyện này

VŨ KHUYNH THÀNH, là tác phẩm đầu tiên xuất lò tại VÔ TÌNH LÂU, cũng là tác phẩm ta bỏ nhiều công sức tu bổ chỉnh sửa cùng suy nghĩ nhiều nhất, có thể nói là đứa con cưng đầu tiên của ta, cho nên ta chỉ hi vọng mọi người khi đọc VŨ KHUYNH THÀNH, nếu có gì không hay hay là cảm thấy nó dở thì cũng đừng ném đá quá đáng, bởi vì nó là công sức hàng ngày hàng giờ ta mài mòn mòn cái laptop, có thể góp ý thoải mái nhưng đứng bất lịch sự vì dạo này trên các Blog của nhiều nhà tỷ muội xuất hiện những lời comt hết sức lố lăng, dù ở nhà ta chưa có nhưng đề phòng là hơn

Nếu được, ta hi vọng những ai đã đọc hết bộ này có thể cho ta vài câu suy tư để cho ta rút kinh nghiệm trong những bộ kế tiếp, coi như là món quà đáp tặng cho ta đi ha, ta sẽ rất vui nếu mọi người cho vài lời khuyên bổ ích

VŨ KHUYNH THÀNH đã hết nhưng còn rất nhiều ngoại truyện, bởi vì những nghi vấn vẫn còn khá nhiều, ta không muốn viết hết là vì dành cho phần ngoại truyện, hơn nửa với một tác phẩm tự viết thì hơn bảy mươi chương đã là khá nhiều rồi, híc! Ta cũng không nghĩ rằng có một ngày mình lại viết một bộ truyện là dài như vậy, hơn 163,818 từ…., thôi thì những thắc mắc còn lại dành cho phần ngoại truyện vậy

VŨ KHUYNH THÀNH, theo chính ta cảm nhận thì cốt truyện vẫn còn nhiều thiếu xót, tính logic quả thật chưa cao, nhưng điều ta cảm thấy hài lòng nhất chính là cảm tình của hai nhân vật chính. Có thể các nàng sẽ cảm thấy cảm tình mà ta viết hơi viễn vông nhưng mà đó chính là cảm tình mà ta theo đuổi, cũng như là tất cả những nữ nhân mơ ước, là tin tưởng, trân trọng…là cảm tình lặng lẽ, dịu êm…dù cho Tiêu Dạ Thần hơn bảy mươi chương chỉ nói có hai lần câu Ta yêu ngươi và Vũ Khuynh Thành cho đến cuối cùng cũng nói ba tiếng ấy một lần duy nhất nhưng ta tin rằng các nàng điều có thể cảm nhận được cảm tình đó đúng không? cho nên ai có cảm thấy tình cảm này không thật cũng đừng cảm thấy phiền lòng nhé, vì chính ta cũng hiểu điều đó mà!

Trong VŨ KHUYNH THÀNH, có rất nhiều kiểu yêu, cảm tình của Chu Khánh đế đối với người yêu, của Bắc Chu đế đối với Liễu Tố Nhan, của Lãnh Vân Hải đối với Thục phi, của Hiên Viên Ngạo đối với Bạch Vân Nhu, Hồng Tuyệt cùng Phượng Y Diễm, Liễu Cô Phong cùng Võ Ngưng sương…. Hoàng Liệt Nhật cùng Liên Thành…mỗi người một cách yêu, tuy chưa rõ lắm nhưng nếu được ta sẽ nói rõ hơn trong phần ngoại truyện. Thậm chí cảm tình của Lam Tuyết Nhiễm đối với Tiêu Dạ Thần, cũng là một cách yêu….. Phải thừa nhận rằng, sống gần hai mươi năm nhưng ta chưa từng có mối tình vắt vai nào cũng chưa từng biết rung động là gì hay cũng chưa có cái cảm giác mặt đỏ tim đập với bất kì ai, cho nên những cảm tình trong truyện điều do ta tưởng tượng cùng với kinh nghiệm từ các tiểu thuyết, phim ảnh thôi, cho nên đôi khi có những chỗ không tưởng, các nàng thông cảm nhá….

Có thể nói nhân vật trong truyện được xây dựng khá ‘hoàn mỹ’ một Tiêu Dạ Thần tuyệt đại tao nhã, một Vũ Khuynh Thành võ công ngoại hình điều quá xuất chúng, điều này liệu có khiến cho mọi cười cảm thấy nhàm chán? Nhưng theo ta hai người họ chẳng có ai hoàn mỹ cả, có hoàn mỹ cũng chỉ vì cảm tình của hai người bọn họ mà thôi. Ta cảm thấy ta rất công bằng, cho nhiều cũng sẽ lấy đi nhiều, ta cho Tiêu Dạ Thần vẻ ngoài cùng quyền khuynh thiên hạ, tài năng xuất chúng nhưng…là một quá khứ đầy máu me cùng chết chóc, lúc nào cũng kìm chế bản tính khát máu trong lòng, bốn năm tương tư, bảy năm đau khổ…phụ mẫu cũng không còn..vậy thì, ưu ái của ta dành cho hắn có phải là quá không? Vũ Khuynh Thành, một nữ sinh bình thường nhưng về đến cổ đại lại được nhiều như vậy ưu đãi, có võ có sắc đẹp, y thuật.. dường như mọi ưu ái của thế gian điều dành cho nàng, nhưng đó có phải là ước muốn của nàng ta? Không đâu, Vũ Khuynh Thành chỉ mong một cuộc sống đơn giản nhưng vì quá ‘ưu ái’ mà sau này gặp khó khăn, gian truân, vất vả cũng là sự ‘ưu ái’ đó mà ra, chịu nỗi đau chia cách thân nhân, chịu nỗi đau rơi từ Hắc nhai, gân mạch đứt đoạn, xương cốt vở vụn….bảy năm hồn mê, hồn vất vưởng…như vậy ưu ái ta dành cho nàng đủ không?

Ta cảm thấy mình đối xử khá công bằng với mỗi nhân vật, không cho ai thiệt thòi, cũng không cho nv chính nhận hết ưu đãi, đôi khi ta cảm thấy mấy nv phụ còn sung sướng hơn hai nv chính của ta nhiều

VŨ KHUYNH THÀNH, không chỉ có mỗi tình yêu, mà còn là thân tình, tri kỉ, tình người….lỗi lầm, cố chấp, sự tha thứ...và hi vọng….

Mỗi một nhân vật là một câu chuyện......đọc truyện là để thư giản, để giảm stress trong cuộc sống mệt mỏi hằng ngày, ta tự nhận sức mình có hạn, cũng tự biết truyện của ta cũng không có gì nổi bậc so với những truyện khác, ta chỉ đóng góp một chút sức mình cho những ai yêu thích viết cùng đọc truyện thôi, hi vọng mọi người chia sẻ sở thích với nhau, có thể kết nhiều bạn bè hơn thông qua cái thế giới ảo này…….

Truyện đã kết thúc, hi vọng mọi người sẽ cảm thấy vui vẻ, cùng ấm lòng hơn khi đọc VŨ KHUYNH THÀNH…!! Và nhớ cho Dao Dao vài comt để cổ vũ tinh thần nhé >_<

Thân ái

Nam Cung Dao

Quảng cáo
Trước /72 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Ngạo Thế Cửu Trùng Thiên

Copyright © 2022 - MTruyện.net