Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch giả: Tiny soul
Biên: trongkimtrn
“Lấy Tinh Thần lực làm vật dẫn, kích phát Ma lực bản thân? Ma lực là loại năng lượng không có thuộc tính, là dạng năng lượng đặc biệt do vu sư nắm giữ... Nói cách khác, tự bản thân Ma lực cũng không có bất kỳ sức chiến đấu nào?” Đây đã là ngày thứ năm nhóm người Grimm ở cảng Then Rato rồi. Ngay buổi sáng hôm nay, Grimm dựa theo 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》mà thành công kích phát Ma lực trong bản thân hắn.
Việc này làm Grimm hưng phấn suốt cả ngày trời.
Thế nhưng chả mấy chốc, Grimm nhanh chóng bị vướng mắc bởi một vấn đề khác. Đó là nếu một vu sư học đồ không có tri thức về vu thuật thì cho dù người đó có nắm giữ được Ma lực đi nữa, trên cơ bản nó cũng chẳng chút tác dụng nào.
Ma lực của vu sư là một loại năng lượng thần kỳ, nó chứa tính dẻo vô hạn và có thể tiến hành dẫn dắt bất kỳ loại năng lượng nào, nhưng bản chất của Ma lực chính là một loại năng lượng vô hại, ôn hòa và bình lặng. Loại năng lượng bình ổn này rất khó trực tiếp áp dụng vào chiến đấu, tạo thành sự phá hoại.
“Tri thức... Phải làm thế nào mới có tri thức?” Nằm nhoài người lên bàn, Grimm vò đầu bứt tai vì bị vấn đề này quấy nhiễu. Ngày đó, sau khi nhìn Rafi thi triển một Ma pháp vu thuật, nhóm vu sư học đồ lập tức bị kích thích, ngập tràn sự kỳ vọng đối với Vu thuật kỳ diệu.
“Grimm, Grimm!” Tiếng hô to ồn ào truyền đến từ trang viên nhỏ, không cần nhìn cũng biết, Bin Johnson đến rồi.
Hơi đau đầu rồi đây! Mức độ nhiều chuyện của tên này đúng là lần đầu tiên Grimm được chứng kiến, dẫn tới hiện tại vừa nghe thấy đối phương gọi thì Grimm liền thấy đau đầu rồi. Chẳng qua là, vừa vặn lúc này Grimm còn đang phiền não bởi tri thức vu thuật, nên hắn cũng dứt khoát nhìn thử xem tên kia có chuyện gì mà lại đến muộn như vậy.
“Tới ngay.” Grimm cất giấu 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》cần thận, sau khi tắt nến mới mở cửa đi ra ngoài.
Grimm chỉnh sửa quần áo phằng phiu, kinh ngạc hỏi: “Có chuyện gì sao?”
Mấy ngày vừa qua, đi qua mấy thành thị kia, Grimm ít nhiều đều thu được chỗ tốt. Người đẹp vì lụa, nên bây giờ hắn cũng mua cho bản thân hai bộ quần áo sang trọng quý phái, mái tóc quăn vàng óng tùy ý thả ra đằng sau, hai hàng lông mày hiện lên nét thâm thúy nghiêm túc. Ngoài ra từ nhỏ khi còn là ăn mày thì hắn đã có chút khí chất hoang dã, đến bây giờ nó đã hình thành một phong thái riêng, chí ít không còn làm mấy người cùng đội như Rafi, Wade phải tránh xa nữa rồi.
Bin Johnson nói một cách vô cùng thần bí: “Khà khà, đã nghe qua giếng cở Then Rato chưa?”
“Hả? Giếng U Ám? Nó là cái gì?” Mấy ngày nay hầu như Grimm đều không hề rời khỏi trang viên nhỏ của mình, toàn tâm toàn ý dồn hết cho việc nghiên cứu 《Minh Tưởng Dẫn Dắt》. Nếu không như thế thì hắn làm sao có thể kích phát thành công Ma lực bản thân.
“Chưa nghe nói qua sao? Thế càng hay, chút nữa sẽ biết, đảm bảo cả đời khó quên” Bin Jonhson vừa nói vừa lôi kéo Grimm chạy ra ngoài, giống như lo ngại Grimm sẽ chạy mất.
Trang viên mà Grimm được sắp xếp nằm trên một đoạn đường khá yên tĩnh ở cảng biển Then Rato, xung quanh còn có rải rác mười mấy trang viên khác.
Grimm có chút kỳ quái, phụ thân của Bin Johnson là một Nam tước, bởi vậy Bin Johnson cũng xem như biết một ít bí mật, chuyện gì có thể khiến cái tên này thần thần bí bì đến như vậy nhỉ?
Xuyên qua một chỗ phường thị , không thể không nói, cảng biển Then Rato phồn hoa muốn vượt xa thành Bi Seer. Tiếng rao hàng không dứt, cho dù buổi tối, đền đuốc sáng trưng, dòng người tấp nập, thậm chí còn có rất nhiều thương lữ hải ngoại buôn bán hàng hóa, con gái ăn mặc cũng mát mẻ hơn nhiều.
Không giống thành Bi Seer, lúc về đêm thì ngoại trừ giới quý tộc cử hành tiệc rượu ra thì trên đường phố không có một bóng người nào.
Trong một trang viên có cây cối rậm rạp, Bin Johnson thở hồng hộc lôi kéo Grimm đi đến đây. Trang viên này so với trang viên của Grimm thì lớn hơn nhiều lắm, thỉnh thoảng trong trang viên, có từng nhóm người trẻ tuổi mang bộ dáng vui vẻ đang tụm năm tụm ba vui cười ra vào.
Bin Johnson dẫn Grimm tới một gian phòng nhỏ tràn ngập khí tức thần bí, bóng dáng đại thụ được nguyệt quang chiếu rọi theo gió đong đưa ở trên cửa sổ, bầu không khí trong phòng nhỏ có chút ngột ngạt. Đưa cho lão thái bà hai mươi kim tệ, lão thái bà có làn da nhăn nheo run run rẩy rẩy đưa cho Bin Johnson hai viên đá trong suốt, con mắt đục ngầy nhìn hay người một chút, hàm răng úa vàng không đồng đều lộ ra, nói: “Chơi vui vẻ!”
Grimm vẫn như trước không hiểu cái gì cả. Bin Johnson đưa cho Grimm một viên đá, cười xấu xa bảo: “Xem thấy bên kia có phải có rất nhiều miệng giếng không? Nó chính là giếng U Ám đó. Chỉ cần ném khối U Ám thạch này vào trong giếng, thì cậu lập tức có thể câu thông với sinh mệnh thuộc thế giới khác. Đương nhiên, nếu vận khí không tốt thì gặp một ít sinh vật quỷ dị, bất quá tóm lại là rất kích thích.”
Grimm vừa nghe sự tình mới lạ này thì đầu óc liền tỉnh táo lại. Trong sân có khoảng chừng bảy, tám mươi cái giếng, khoảng một nữa trong số đó đã có người, thỉnh thoảng ở đó còn truyền ra tiếng cười nhẹ.
Nhìn Bin Johnson hưng phấn chạy đến một cái giếng, Grimm tùy ý ước lượng một chút U Ám thạch đang cầm trên tay, cũng đi về một cái giếng U Ám không có người.
Nước giếng rất cao, cách miệng chỉ khoảng hai xích (70 cm), mặt nước bình lặng như một chiếc gương. Nguyệt quang (Ánh trăng) mông lung chiếu sáng trên mặt nước tăng thêm phần thần bí. Grimm vừa kích động vừa thấp thỏm cầm trong tay U Ám thạch ném xuống. “Bỏm” Một tiếng động vang lên, mặt nước nổi lên một làn sóng nhẹ sau đó bắt đầu dần dần yên lặng lại.
Một cái bóng mơ hồ xuất hiện trên mặt nước, hiếu kỳ nhìn Grimm, khiến cho Grimm giật mình.
Đây là một loại sinh vật hình người, trên đỉnh đẩu mọc ra một cái sừng dài màu xám. Dựa theo đặc thù giới tính thì đối phương hẳn là một sinh vật giống cái, hơn nữa nó hẳn là có nền văn minh riêng biệt. Cặp mắt nó nhìn Grimm mang theo thái độ dò xét, cũng không phải là chủng tộc hung ác không có chút lý trì nào.
“Thế giới vu sư nhân loại?” Có một thanh âm lạ lùng truyền vào trong tai Grimm.
Tuy Grimm có thể nghe thấy thanh âm của đối phương, nhưng thực chất đây không phải là tiếng nói truyền vào tai hắn, mà là đối phương thông qua một loại thủ đoạn đặc thù nào đó để cho hắn có thể trực tiếp cảm ứng được tư duy của nó.
“Ngươi là ai?” Grimm hỏi.
Sinh vật kia đó mày một cái, trong tai Grimm lại xuất hiện âm thanh của đối phương: “Nhân loại kia, lẽ nào ngươi không biết câu thông với sinh mệnh thế giới khác là thông qua linh hồn sao? Văn minh thế giới vu sư nhân loại tuy rằng mạnh mẽ, nhưng cái này còn xa mới bằng được với nền văn minh của ta.
Grimm cau mày, linh hồn?
Grimm là một vu sư học đồ mà ngay cả hệ thống tri thức trụ cột nhất của vu sư đều chưa từng tiếp xúc qua, nên hắn căn bản không hiểu cách vận dụng linh hồn như thế nào. Với ngôn ngữ thế giới vu sư nhân loại, thì sinh mệnh thế giới khác lại nghe không hiểu, thậm chí có sinh vật ở thế giới còn không có lỗ tai. Bởi vậy phương thức giao lưu bằng ngôn ngữ giữa các chủng tộc dị giới (thuộc các thế giới khác nhau) với nhau là việc cự kỳ khó khăn.
Đối phương tựa hồ nhìn ra Grimm đang quẫn bách, lần thứ hai truyền âm đến: “Nhân loại, ta hỏi ngươi, ngươi gật đầu hoặc lắc đầu, được không?”
Grimm gật gật đầu.
“Hừm, ngươi là vu sư của thế giới nhân loại sao? Nếu đúng thì liền gật đầu, còn nếu ngươi là đời sau của vư sư đi chinh phục thế giới khác thì lắc đầu.”
Grimm giật nảy cả mình, vu sư đi chinh phục những thế giới khác? Tuy rằng hắn không biết những chuyện này, bất quá Grimm có thể khẳng định bản thân mình chính là vu sư thuộc thế giới nhân loại chính thống. Điểm cơ bản ấy Grimm vẫn biết đến, bởi vậy hắn lập tức gật đầu.
“Như vậy, ngươi là vu sư à? Nếu là vư sư thì là vu sư cấp mấy?”
Lần này, Grimm thẳng thắn lắc đầu. Nói đùa à, chính mình còn chưa xem là vu sư học đồ, làm sao có khả năng là vu sư chính thức?
Grimm cảm thấy tâm tình thất vọng của đối phương: “Ai, chỉ là một tên nhân loại bình thường thôi sao? Thật vất vả giao dịch đến tọa độ của thế giới vu sư, vậy mà lại gặp phải một tên nhân loại yếu đuối như thế. Được rồi, căn cứ nguyên tắc trao đổi bình đẳng giữa dị giới, ngươi có thể hỏi ta hai vấn đề, bất quá nếu ngươi không cách nào dùng linh hồn câu thông, ta tạm cho là ngươi muốn hỏi ta vấn đề tương tự. Ta tới từ Tinh Tử giới, hoặc gọi là tộc Tinh Tử, là một tên tinh linh cấp bốn, đẳng cấp năng lượng tương đương vu sư cấp hai hoặc cấp ba trong thế giới vu sư các ngươi.”
Sau đó, tên sinh mệnh dị thế giới đó vậy mà không quan tâm phản ứng của Grimm, mà biến mất trong làn sóng nước.
Có lẽ sinh mệnh mạnh mẽ đó không có hứng thú lãng phí thời gian trên những nhân loại yếu đuối. Grimm lúng túng sờ sờ mũi, lặng lẽ liếc nhìn Bin Johnson ở bên kia.
Chỉ thấy Bin Johnson hưng phấn nằm nhoài bên cạnh cái giếng, đầu y sắp đưa đến miệng giếng.
Mười mấy phút sau, Grimm và Bin Johnson trở thành một nhóm nhỏ trong đám đông rời đi nơi này. Bin Johnson hưng phấn nói: “Đối phương là sinh mệnh Tuyết Linh, nàng kia vừa nhìn thấy loài người thì rất giật mình, hơn nữa còn hỏi ta có phải là vu sư hay không. Hặc hặc, ta liền nói cho nàng ta là một tên vu sư chính thức.”
“Đối phương có thể nghe hiểu cậu nói chuyện à?” Grimm có chút giật mình nhìn Bin Johnson, không có để ý đến hành vi Bin Johnson lừa dối sinh mệnh dị thế giới là “bất chính”.
“Ấy... Có ý gì? Chẳng lẽ sinh mệnh dị giới ở bên kia không nghe hiểu cậu nói chuyện sao?” Bin Johnson đồng dạng giật mình nhìn Grimm, mang bộ dạng khó có thể tin nổi.
Trở lại trang viên của mình, trong đầu Grimm lúc này không ngừng nhớ lại chuyện gặp gỡ sinh mệnh dị giới xảy ra ở giếng U Ám lúc trước. Tuy rằng mấy ngày nay giao lưu cùng với những vu sư học đồ khác, trừ sinh hoạt ở thế giới vu sư ra, còn có vô số dị giới có sinh mệnh nữa. Thêm nữa, trong thực tế nếu như hai sinh mệnh dị giới ngẫu nhiên gặp gỡ, đại đa số đều không có hữu hảo như vậy đâu. Kỳ diệu thay, lần giao lưu với sinh mệnh dị giới này lại khiến cho Griim cảm thấy nó có ý nghĩa phi phàm.
Đúng rồi, thời điểm giám định tư cách vu sư học đồ, xuất hiện những gia hỏa quỷ dị kia, lẽ nào chúng cũng là sinh mệnh dị giới? Cái đó là thiên phú gì vậy?
Trong lòng Grimm nổi lên vô số nghi vấn.