Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Su ???????????? 02/11/2020
"À, được rồi." Quan Cảnh Hoa mới vừa đi ra hai bước, quay đầu lại hỏi: "Tiêu tổng, ngài đã biết bạn gái cùng ngài tham dự tiệc hôm đó rồi chứ."
Mỗi khi tham gia tiệc tối đàn ông đều sẽ mang theo bạn gái, đã kết hôn thì sẽ đưa vợ mình tham gia, mà Tiêu Chính Vũ lại độc thân.
Tiêu Chính Vũ còn không có chú ý tới việc này, "Ai?"
"Dư Hân Khiết." Quan Cảnh Hoa nói.
Dư Hân Khiết là một nữ minh tinh giới giải trí, lại là nữ thần quốc dân, cùng đi Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối thực sự quá thích hợp.
"Ai quyết định?"
"Phó tổng, hắn nói chỉ là đề cử, đồng ý chọn hay không vẫn là ngài quyết định." Quan Cảnh Hoa thật cẩn thận mà quan sát đến vẻ mặt của Tiêu Chính Vũ "Ngài có sự lựa chọn khác rồi sao?"
Tiêu Chính Vũ lơ đãng nhìn lướt qua ảnh chụp trong tập tài liệu trên tay, "Không, chọn cô ta đi."
Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ nhất định sẽ có một nửa người giới giải trí tới tham gia tiệc tối.
Biết được Nhạc Thanh Dao sẽ đến tham gia, Chu Tuệ Tâm cố ý phái người tặng Nhạc Thanh Dao một bộ lễ phục, là một bộ váy dài cúp ngực màu rượu đỏ, đơn giản nhưng xa hoa.
Nhạc Thanh Dao mặc vào lễ phục xong, Vu Tĩnh Lan nói: "Dao tỷ, chị mặc bộ váy này, không thua kém Dư Hân Khiết một chút nào."
Lưu Mộng Kỳ đưa chiếc túi LV hàng fake của mình cho cô, "Cái này tuy 99% giả, cậu cầm đi, người bình thường sẽ không nhận ra, vừa vặn cũng hợp với bộ váy của cậu."
Nhạc Thanh Dao dở khóc dở cười.
"Đều tại cậu, Tiêu tổng người ta tặng quà cho cậu, thế mà lại ngốc nghếch đem trả lại, nếu không thì cần gì dùng tới hàng giả này."
Vu Tĩnh Lan vẻ mặt áy náy, "Đều do em, biết vậy sẽ không nói ra trước mặt Dư Hân Khiết."
Nhạc Thanh Dao đưa túi cho Lưu Mộng Kỳ, "Hai người cũng đừng tự trách, người ta là nữ thần của vạn người, chắc lúc đó sẽ rất bận rộn, không rảnh quan tâm mình đâu."
Lưu Mộng Kỳ thở dài một hơi, "Tùy cậu vậy."
Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ tổ chức ở đại sảnh của một khách sạn 6 sao, được trang trí đẹp đẽ quý giá kim bích huy hoàng, treo mấy cái đèn thủy tinh hơn một ngàn bóng khiến cho đại sảnh chiếu sáng như ban ngày.
Trong đại sảnh đều là nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí, tùy tiện quét liếc mắt một cái cũng biết tên.
Nhạc Thanh Dao cùng một người khác cùng công ty có chút danh tiếng trong giới nghệ sĩ nam tham gia tiệc tối, nam nghệ sĩ muốn cùng các đạo diễn, nhà làm phim nói chuyện, Nhạc Thanh Dao không muốn đi theo, liền tìm cái góc ngồi ngây ngốc.
Khi nhân vật chính Tiêu Chính Vũ cùng nữ thần quốc dân Dư Hân Khiết lên sân khấu, chói mù mắt một đám người, thực sự là trai tài gái sắc.
Nếu không phải biết hôm nay là Lễ kỉ niệm 20 năm của tập đoàn Truyền Kỳ, mọi người còn tưởng rằng đây là lễ đính hôn của hai người bọn họ.
Tiệc tối chính thức mở màn, đầu tiên là từ chủ tịch tập đoàn Truyền Kỳ đọc diễn văn, sau là tổng giám đốc Tiêu Chính Vũ lên tiếng.
Nhạc Thanh Dao đứng ở xa xa bên ngoài mà nhìn lên Tiêu Chính Vũ đang nói trên đài.
Không biết có phải ảo giác hay không, có vài giây Nhạc Thanh Dao cảm thấy tầm mắt Tiêu Chính Vũ dừng ở trên người mình.
Phần diễn thuyết qua đi, trong đại sảnh vang lên đoạn nhạc phương Tây.
Bạn đi cùng Nhạc Thanh Dao cũng không biết đi đã đi đâu, Nhạc Thanh Dao cũng lười đi tìm.
"Nếu không thích những trường hợp này, vì sao không dứt khoát từ chối?"
Nhạc Thanh Dao nghiêng đầu, thấy Tiêu Chính Vũ đứng bên cạnh, theo bản năng mà nhìn quanh anh, không thấy Dư Hân Khiết.
Cô hơi hơi nâng cằm lên, "Anh làm sao biết tôi không thích?"
"Cô thích?"
"Không thích."
Tiêu Chính Vũ nhìn thoáng qua ly rượu vang đỏ trên tay cô, "Cầm rượu, đừng đi lung tung."
Nhạc Thanh Dao nhớ tới cảnh tượng lần đầu tiên gặp anh ta, cười nhẹ, "Yên tâm, lần này sẽ không làm đổ vào người anh đâu."
"Tôi sợ cô làm đổ vào người khác."
Nhìn phía trước thấy Dư Hân Khiết đang đi tới bên này, Nhạc Thanh Dao nhìn lướt qua mấy đôi nam nữ đang khiêu vũ trong sảnh, nói với Tiêu Chính Vũ: "Tôi có vinh dự nhảy một điệu với anh không?"
Tiêu Chính Vũ không trả lời, vươn tay phải, Nhạc Thanh Dao đặt tay vào lòng bàn tay anh.
Tiêu Chính Vũ lấy ly rượu trên tay Nhạc Thanh Dao ra để một bên, nắm tay cô đi tới chính giữa đại sảnh.
Một tay dắt, mặt khác một bàn tay đặt ở sau lưng cô, "Chuẩn bị tốt chưa?"
Nhạc Thanh Dao đem tay trái đặt lên đầu vai anh, "Rồi."
Hòa vào âm nhạc, Tiêu Chính Vũ cùng Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz nhẹ nhàng.
iệu Walt.
Váy Nhạc Thanh Dao nhảy điệu Waltz quá thích hợp, làn váy di chuyển theo bước chân, uyển chuyển nhẹ nhàng giống như con bướm tung bay.
Tổng giám đốc tập đoàn Truyền Kỳ khiêu vũ cùng một nữ diễn viên vô danh, còn làm lơ bạn gái đêm nay là Dư Hân Khiết ở một bên, khiến cho không ít người nghị luận.
Nhạc Thanh Dao khiêu vũ, tầm mắt ngẫu nhiên đảo qua Dư Hân Khiết bên kia hận không thể bóp nát cái ly trên tay, tâm trạng cô trở nên rất tốt.
Nếu không có nhiều vị lão làng trong giới giải trí ở đó, Dư Hân Khiết phỏng chừng muốn nổi giận.
"Cô có chắc là mình biết khiêu vũ không vậy?" Tiêu Chính Vũ hỏi.
Nhìn bên ngoài có vẻ như là một màn phối hợp thực hoàn mỹ, nhưng trên thực tế, Tiêu Chính Vũ đã bị cô dẫm chân mười mấy lần.
Nhạc Thanh Dao vẻ mặt đứng đắn, " Nói ra có thể anh không tin, kỳ thật tôi đã từng học một khóa chuyên môn về Waltz."
Khi nói chuyện, Nhạc Thanh Dao lại lần nữa dẫm lên chân anh, Tiêu Chính Vũ mặt không đổi sắc mà dẫn bước chân cô nhảy chính xác, "Lần sau tìm giáo viên chuyên nghiệp chút."
"Đau?"
" Cô nói xem?"
Nhạc Thanh Dao nheo đôi mắt cười cười, "Nhịn một chút sẽ vượt qua thôi."
Tiêu Chính Vũ nhìn bộ dạng nheo đôi mắt cười của cô, bên môi cũng hiện lên ý cười.
Tới phần sau, Nhạc Thanh Dao càng nhảy càng quen, thế là không dẫm phải chân Tiêu Chính Vũ nữa.
Nhảy một điệu xong, Dư Hân Khiết hàm chứa cười đi tới, "Hai người vừa rồi nhảy khá tốt."
Nhạc Thanh Dao cũng cười đáp lại cô ta, "Kỳ thật, là Tiêu tổng dẫn dắt tốt."
Dư Hân Khiết đánh giá toàn thân Nhạc Thanh Dao một chút, "Đúng rồi, Thanh Dao, không phải Tiêu tổng tặng cô một cái túi LV sao? Sao không mang tới đây."
Nhạc Thanh Dao nhìn nhìn Tiêu Chính Vũ, " Cô hỏi anh ta đi."
Dư Hân Khiết nhìn về phía Tiêu Chính Vũ, Tiêu Chính Vũ nhàn nhạt nói: " Cô ấy không thích."
Nhạc Thanh Dao cũng không nghĩ tới Tiêu Chính Vũ sẽ giải thích giúp cô, thuận theo anh nói nói: " Vì thế lần sau muốn đưa gì cho em thì nhớ kiếm thuứ em thích."
Dư Hân Khiết lại lần nữa bị vả mặt, nhưng là ở trước mặt Tiêu Chính Vũ, cô ta vẫn làm bộ ôn nhu thiện lương, "Tiêu tổng, lão tổng của chúng ta vừa rồi nói tìm anh có chút việc, chúng ta cùng đi qua đi."
Nhạc Thanh Dao nhìn Tiêu Chính Vũ bị Dư Hân Khiết dẫn đi, kỳ thật có ngu cũng nhìn ra được, Dư Hân Khiết thích Tiêu Chính Vũ.
Nghe Lưu Mộng Kỳ nói, cô ta có thể làm bạn gái Tiêu Chính Vũ tham dự tiệc tối, cũng là âm thầm dùng thủ đoạn.
Nhạc Thanh Dao bưng rượu ra đại sảnh, ngồi ở bên ngoài hoa viên ngắm ánh trăng trong chốc lát, thẳng đến khi tiệc tối kết thúc.
Tiếp khách quý rời đi hết, Tiêu Chính Vũ cuối cùng mới đi.
Nhạc Thanh Dao đi ở phía trước Tiêu Chính Vũ và Dư Hân Khiết, khi xuống cầu thang ra khỏi khách sạn, cả người cô lảo đảo, a lên một tiếng.
Tiêu Chính Vũ vừa lúc đỡ lấy cô, nhìn qua giống như là đang ôm.
Trong mắt Dư Hân Khiết mang theo tức giận, nhưng vẫn giả vờ hỏi han ân cần, "Thanh Dao, cô không sao chứ?"
"Có, chân bị trẹo rồi."Cánh tay Nhạc Thanh Dao bám lấy bả vai Tiêu Chính Vũ, động tác thực thân mật.
Tiêu Chính Vũ hỏi: "Có thể đi được hay không?"
"Không thể."
Dư Hân Khiết duỗi tay lại đỡ, "Tôi đỡ cô đi xuống."
Dư Hân Khiết mới vừa chạm vào người, cô hét to một tiếng, "Đau quá!"
Dư Hân Khiết trợn trắng mắt liếc nhìn một cái, Tiêu Chính Vũ đem cả người cô bế lên, đi xuống cầu thang.
Chân Nhạc Thanh Dao thực sự bị trẹo, chỗ chân khớp xương hồng một mảng, "Xem ra, tôi không thể lái xe rồi."
Tiêu Chính Vũ nói: "Tôi đưa cô trở về."
"Không, không cần, anh đưa Hân Khiết trở về đi.
Tôi tự mình lái xe cũng được."
Tiêu Chính Vũ nói với Quan Cảnh Hoa phía sau: " Tìm xe khác đưa Dư tiểu thư trở về."
" Vâng, thưa Tiêu tổng."
________
Lần đầu edit, có gì sai sót mong mọi người thứ lỗi.
Nếu phát hiện lỗi sai chính tả hoặc câu văn không đúng thì các bạn hãy cmt để mình sửa nhé.
Cảm ơn mọi người đã đọc.
Nhớ nhấn ???? cho mình nha❤.