Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ôn Nhiên Thần bước ra khỏi cửa của Hắc Nhị Vương Phủ. Đoàn tùy tùng cũng chậm rãi kéo xe ngựa theo sau. Cô không thể ngờ tới việc Hắc Nhị Vương có thể thả người dễ dàng như thế. Giống như chính hắn đã có dự liệu. Về sau này mọi việc sẽ càng cần phải cẩn thận hơn.
Sau khi đoàn xe ngựa đi được một đoạn thì nữ người hầu ghé vào tai cô:
- Đại nhân đã an bài người của ta ở Vũ Gia Phủ, cô có thể yên tâm về việc này. Ngài ấy còn nói việc Hắc Nhị Vương thả người cũng nằm trong tính toán. Tuy nhiên từ giờ cô sẽ bị hắn theo dõi khắt khe.
Ôn Nhiên Thần khẽ nhíu chặt lông mày, cặp mắt chuyển sang một tầng xanh bạc. Bầu không khí trong xe khiến nữ hầu trở nên căng thẳng. Một kẻ luyện võ từ nhỏ như cô ta chưa từng gặp qua cỗ sát khí nào lớn đến như thế. Quả nhiên là người mà đại nhân giao phó.
Khi xe ngựa đến cổng của Vũ Gia trang, dinh trang Vũ Gia cũng không hề tầm thường. Kiến trúc tòa nhà được xây kiên cố toàn bộ từ đường đều là gỗ lim đen. Ngay cửa chính đã thoang thoảng mùi dược liệu. Một gia nhân khác từ trong phủ chạy ra nhanh chóng đón đoàn người tiến vào phía trong. Ôn Nhiên Thần lúc này mới bước từ trên xe ngựa xuống tiền viện. Không gian rộng lớn nhà Vũ Gia nhìn bề ngoài không hề phô trương. Bên trong lại càng tối giản. Nội thất gia trang đều sử dụng gỗ lim đen cùng vải lụa nâu. Mùi thuốc càng ngày càng đa dạng khi tiến vào bên trong.
- Tiểu thư, đi đường vất vả rồi.
Ôn Nhiên Thần xoay người nhìn lại. Một nam nhân có dáng người nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn cung kính cúi chào cô. Không phải Vũ Thanh Thanh đã bị gắn lên người cái mác nữ nhân phản quốc hay sao. Bây giờ tuy là nửa đêm. Nhưng cô cũng có thể tưởng tượng được cảnh ngày mai dân chúng sẽ tới cửa Vũ gia, đáp trứng thối ra sao.
Ấy vậy mà đoàn gia nhân của Vũ Gia vẫn im lặng đón chào cô trở về. Thậm chí không ai dám nhìn thẳng vào khuôn mặt cô. Giống như bản thân họ sợ hãi điều gì đó. Nữ hầu bên cạnh lúc này mới ghé vào tai cô nói nhỏ:
- Vũ Thanh Thanh vốn là quái nhân, cô ta chưa từng tiếp xúc quá gần với gia nhân trong nhà.
Ôn Nhiên Thần chợt hiểu ra lí do bọn họ vì sao lại giữ khoảng cách như thế. Cô bước lại gần tên gia nhân nhỏ bé kia, cô càng tiến gần thì cậu ta càng lùi lại. Lùi lại cho đến khi bị ép vào góc nhà.
- Ngẩng mặt lên nhìn ta.
Cậu ta lúc này mới ngơ ngác nhìn lên, hai má cậu ta chợt đỏ bừng, đến tai cũng lập tức đỏ . Nhìn rồi lại không dám nhìn. Cậu ta lúng túng lắp bắp nói:
- Tiểu...thư, gần quá... Tiểu nhân không dám..
Mấy ai ngờ tới việc Vũ Thanh Thanh thường chỉ ra ngoài vào ban đêm. Ban ngày thì nhốt mình trong dược phòng, từ nhỏ đến lớn chưa từng tiếp xúc với bất kì ai. Chỉ cần có việc sẽ lập tức che lại dung mạo để ra ngoài. Giờ phút này có thể bỏ ra khăn che mặt. Bày ra dung nhân hoàn mỹ băng thanh ngọc khiết đến như thế. Thậm chí còn đẹp đến mức không ngôn từ nào sách vở có thể tả hết. Đôi mắt xanh bạc tỏa ra hàn khí lạnh đến thấu xương.
- Ngươi nói xem, bộ dạng của ta có phải rất dọa người hay không.
Thiếu niên lại càng lúng túng, khuôn mặt non nớt của cậu ta đỏ bừng miễn cưỡng nhìn lên vị tiểu thư xinh đẹp:
- Không hề, tiểu thư là đại mỹ nhân trong các đại mỹ nhân.
Ôn Nhiên Thần lại càng thấy buồn cười. Vũ Thanh Thanh này quả thực chưa từng lộ mặt ra ngoài hay sao.
- Ngươi tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?
Câu hỏi đường đột của tiểu thư nhà hắn khiến hắn giật mình nói nhanh đêm suýt cắn vào lưỡi:
- Tiểu Nhân là Đại Cát, mọi người thường gọi là A Cát. Năm nay đã 25 tuổi.
Ôn Nhiên Thần nhìn nam nhân mang vóc dáng thiếu niên trước mắt mà kinh ngạc. Khuôn mặt búng ra sữa này đoán chừng cũng chỉ 14-15 tuổi. Sau khi gọi người hỏi tên khai tuổi xong Ôn Nhiên Thần cũng chán ghét bỏ vào trong Hậu Viện. Việc gia nhân Vũ Gia kinh ngạc nhất không phải việc Vũ Thanh Thanh mang tội phản quốc trở về nguyên vẹn. Mà là việc dung mạo quá sức dọa người của cô ta. Rõ ràng đến tân sủng vật Bội Khương nổi tiếng thiên hạ được Hắc Nhị Vương rước về e là cũng không thể so được một góc của tiểu thư nhà họ.
Ấy vậy mà tiểu thư nhà họ lại giấu diếm dung mạo tuyệt trần kia lâu đến như vậy. Nếu không phải hy sinh cho dược nghiệp thì e đã thành Vạn Mỹ Trân Bảo của quốc gia rồi. Muôn vàn lời khen hoa mĩ không ngừng được truyền tai nhau thông suốt Vũ Gia. Bây giờ đến con gà ở nóc nhà nửa đêm cũng phải thức dậy bật gáy:
- Đẹp quá á á á . đẹp quá á á á
Chưa đầy 3 ngày sau. Hào môn thế gia cùng tứ phương quý tộc bất ngờ kéo người đến Tây Môn Đông Thành đem theo hàng nghìn xe lễ vật cầu hôn mặc cho tin tức Vũ Thanh Thanh là phản đồ quốc gia. Ai cũng mong có thể nhìn thấy nàng ta dù có bị đuổi về ngay sau đó cũng mãn nguyện.
Việc đoàn người kéo đến bất ngờ khiến cho Đông Thành vô cùng nhộn nhịp binh lính 20 vạn quân lâu ngày chưa giương thương múa kiếm của Hắc Tướng Quân giờ đây lại có dịp tập quân khống chế đoàn người. Những ai không có kim bài ra vào đều bị khống chế đuổi đi. Nhưng nếu chỉ là những kẻ tầm thường thì e là đã không có nhiều rắc rối đến như thế. Đằng này đoàn người kia đều là dòng dõi hoàng thất. Tin tức lan đến tai của Hắc Nhị Vương.
Nếu không phải mấy ngày nay hắn bận việc giao thương với ngoại quốc thì chắc chắn hắn sẽ không để đám người lộn xộn kia xuất hiện để gây náo loạn Tây Môn Đông Thành. Vũ Thanh Thanh này rốt cuộc cũng đã có động tĩnh.