Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Tiểu thư, người có khỏe không?" Dương Xuyến Xuyến đang lười biếng ngồi trong phòng, vẻ mặt trầm tư liền nghe được âm thanh quen thuộc. Lại nhìn thấy Tiểu Bích. Sau khi kinh ngạc, vui vẻ nói: "Tiểu Bích, sao ngươi lại tới đây?"
"Là Vương gia sai nô tỳ tới! "Tiểu Bích vui rạo rực nói: "Hôm nay, Vương gia phái người đưa nô tỳ tới đâu hầu hạ tiểu thư. À, không phải tiểu thư, nên gọi là Vương phi."
Dương Xuyến Xuyến kinh ngạc, mang theo vài phần lo lắng hỏi: "Cha ta, mẹ ta thế nào rồi?"
Tiểu Bích nghiêm túc gật gật đầu, "Lão gia cùng phu nhân đều rất tốt! Đúng rồi, phu nhân có dặn tiểu nữ hỏi người, Vương gia đối xử có tốt với người không? Phu nhân bảo nếu Vương gia đối xử tốt với người, vậy phu nhân liền an tâm rồi, phu nhân còn nói Dương gia vinh bại đều do tiểu thư, hy vọng tiểu thư có thể giữ tốt vị trí Vương phi này, nếu vậy tương lai thiếu gia cũng có thể chiếu cố tiểu thư. Vương phi còn nói tiểu thư phải nhanh chóng sinh con cho Vương gia, như vậy chính là cách để giữ chặt chức vị Vương phi này." Tiểu Tích nói rất nhiều cùng một lúc. Dương Xuyến Xuyến đột nhiên ngẩn ra, lời Tô Cẩm Lí nói hôm qua lại nhảy ra. Lúc lâu sau mới nhàn nhạt cười: "Ừ." Một tiếng đơn giản, lại không thể lừa được hiểu biết của Tiểu Bích với nàng: "Tiểu thư, Vương gia có phải không đối tốt với người không?"
"Không có...... Hắn đối xử với ta rất tốt." Dương Xuyến Xuyến và Tiểu Bích không nói chuyện chính là không phải tỷ muội tốt, lập tức nói tiếp: "Chỉ là tốt như vậy là có âm mưu."
"Âm mưu? Vì sao?" Tiểu Bích kinh ngạc hỏi.
"Ngươi cảm thấy, ta đào hôn, khiến hắn giận như vậy, hắn sẽ độ lượng bỏ qua sao?" Dương Xuyến Xuyến ngẩng đầu, đôi mắt lập lòe một tia sáng không rõ, đau lòng sao? Không nên vậy! Nàng và Tô Cẩm Lí, không nên có bất kì quan hệ nào.
"Tiểu thư, ý người là... Vương gia muốn..."
"Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, trong một đêm lại có thể thay đổi nhiều như vậy, ta sao có thể không chú ý?" Dương Xuyến Xuyến cười tự giễu.