Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Anh uống một hơi rượu vang đỏ đang cầm lắc lư trên tay, mùi rượu hắc lên tới tâm trí anh làm tinh thần trở lại bình thường
Bỗng có một tiếng hét la um đâu đó trong có vẻ rất hân hoan và khẩn trương, đó là một đại gia nhìn chạc chạc khoảng ngoài 30 tuổi anh ta họ Lương nhà cũng có chút tiếng tâm ở Thành Phố S này nên ỷ gia đình có quyền quen được cấp cao trong sở an ninh Thành Phố S nhiều khi chẳng coi ai ra gì
Mọi ánh mắt đều hướng về anh họ Lương này với nhiều sự thất vọng tiếc nuối tràn trề trong đó, Tần Phan cũng rất muốn coi anh ta có đoán đúng không, nhưng từ một góc sắc mặt liền thay đổi nhanh như cắt
Vương Tôn thì lại thích thú tò coi Tần Nhi lạnh lùng ương bướng hành xử sau nếu anh ta đoán đúng
" Tôi đoán Tần Nhi con gái của ngài năm nay tròn 21 tuổi "
Anh họ Lương nói với giọng khá tự tin không chút do dự đúng hay sai
Tần Phan ngạc nhiên với câu trả lời, ông không ngờ anh lại đoán đúng chỉ trong thời gian ngắn như thế
Lúc ông chuẩn bị dẫn Tần Nhi cô con gái của mình lên bục để thông báo kết quả thì ông lại có cảm giác có một luồn khí hung tợn đằng đằng sát khí đang tiến tới gần ông
Khi ông nhìn lại, khá ngạc nhiên luồn khí đằng đằng sát khí ấy không ai khác là Vương Gia Uy anh, anh ngang nhiên bước tới chặn loa đẩy ông sang một bên rồi nắm cổ tay của Tần Nhi dưới sự ngạc nhiên của tất cả mọi người ngay cả Vương Tôn và Ngũ Tứ cũng thế họ càng ngạc nhiên hơn ai
Thường ngày anh không thích phụ nữ tiến lại gần mình ai không sợ sống chết thì cứ thử lại gần anh, nhưng hôm nay anh lại có hành động nắm cổ tay của Tần Nhi
Tần Nhi cô cũng bật phát cả hồn ánh mắt phát sáng tia lửa trong đó cô lên tiếng vùng vẫy khõi bàn tay to lớn của anh nhưng vì cô là con gái dù dùng sức bao nhiêu cũng không thoát khõi bàn tay của anh
" Anh buông tôi ra "
Vương Gia Uy không quan tâm để ý đến câu nói vừa rồi của cô, mặc khác anh càng nắm chặt cô hơn anh nhìn cô bằng ánh mắt thích thú trước giờ anh chưa có, nhưng trong đầu anh suy nghĩ tại sao anh lại có hành động, suy nghĩ muốn chiếm hữu như thế nhưng anh lại hành động không do dự
Ngay cả Tần Phan ông cũng rất ngạc nhiên với hành động này của anh, bản thân ông rất hiểu rõ con người của Vương Gia Uy trên cơ sở ông chưa từng thấy anh tiếp xúc gần phụ nữ dù có gia đình bên kia đi nữa
Nhưng bản thân lại rất vui vì ông cũng từng nghĩ ngỏ lời với Gia Uy về chuyện Tần Nhi nhưng ông lại do dự với tính tình của anh nên không dám ngỏ ý
" Câu trả lời của Lương Thiếu Gia đúng rồi đấy nhưng Tần Nhi đây và tôi đã có ước hẹn rất lâu rồi nên chắc đã làm thiếu Gia thất vọng rồi nhỉ "
Chỉ câu nói của anh đã làm cho Vương Tôn, Ngũ Tứ, Tần Phan và tất cả mọi người ở không tin vào mắt mình nhưng cũng phải tin vì ai chẳng biết một lời anh nói ra chẳng dám ai phản kháng
Riêng Tần Nhi cô Khá tức giận trong lòng không hiểu sao con người này lại ngang nguợc đến thế, không cũng biến thành có. Cô tức giận nhìn anh bằng ánh mắt khinh dù anh thấy nhưng vẫn thản nhiên không có chuyện gì xảy ra
Lương Thiếu Gia nằng nặc sát khí hóng hách xông tới Gia Uy anh nhưng chưa tới gần đã bị Ngũ Tứ chặn lại, dù là thiếu gia có quyền nhưng vẫn là công tử bột vẫn sợ chết Lương Thiếu Gia này không dám tiến gần chỉ đứng đó rồi hóng hách lên tiếng chỉ trích Vương Gia Uy mà không biết đã đụng đến một con sói giết người không chút lưu tình
" Mày tưởng mày có quyền gì mà nói thế, nếu như Tần Nhi tiểu thư là vợ mày thì hãy nói nhưng chỉ mới ước hẹn, nên tao có quyền phá cái ước hẹn đó "
Sắc mặt của Vương Gia Uy thay đổi một cách nhanh chóng, bấy giờ ánh mặt của anh như đang thèm khát máu nhìn là muốn giết người ngay lập tức. Tất cả mọi người nhìn thấy ánh mắt mồ hôi nổi hết cả sóng lưng nhìn rất đáng sợ
Ngay cả Tần Nhi kế bên cũng cảm thấy sợ hãi, rùng mình khi anh giận dữ cô có cảm giác đang ở bên hố lửa phừng phực toả ra từ trên người anh
" Coi như Lương Thiếu Gia nói đúng nhưng một khi Vương Gia Uy tôi đã muốn chiếm hữu ai thì chẳng ai cản được tôi "