Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Vương Gia Uy nở nụ cười vừa ý với lối xử lí của cậu em trai mình vừa rồi. Anh ra hiệu cho A phong tiến lại gần mình thông báo cho cậu việc gì cần phải làm ngay không được chậm trễ
" Cậu đưa xác hắn ta quăng trước cổng nhà Họ Lương kèm theo lá thư cảnh báo, 2 ngày sau tiến hành giết xăm lăng Biệt thự Lương cho tôi "
Sau khi nghe anh nói vậy sắc mặt của Tần Nhi thay đổi hẳn đi. Cô không ngờ Gia Uy anh lại độc ác không tình người đã giết chết Tên họ Lương chưa dừng giờ sai thuộc hạ giết hết gia đình, xăm lăng gia tài của họ cô nghĩ mà thật kinh tởm
Riêng Tần Phan ông không bất ngờ gì với hành động này của Vương Gia Uy hết trong lòng tỏ vẻ khán phục anh tài trí cao, mưu mô đa kế. Không hổ danh người nắm quyền tối cao
Chuyện vừa rồi làm tất cã những người tham dự buổi tiệc điều có phần lo sợ, chưa kịp hoàn hồn về thể xác.
Gia Uy anh bất thình lình nắm tay Tần Nhi lên bục cầm mic nói một lời Tuyên Thệ làm mọi người hết sức bất ngờ người thì nghe xong đã hoàn hồn trở lại
" Tôi xin tuyên thệ hôm nay Tần Nhi sẽ là phụ nữ của tôi bất cứ ai dám đụng vào thì kết quả cũng giống như vừa rồi "
Ai nấy cũng bất ngờ huống chi Tần Nhi cô, bản thân cô không thể phản kháng lại việc anh đã tuyên thệ vừa rồi chỉ đành chấp nhận mà trong lòng phản kháng
Mọi người chỉ biết vỗ tay trong sự bàn hoàng, hoang mang đầu óc trống rỗng không biết sau Vương Gia Uy lại làm vậy
Nhưng ngay cả anh còn không biết nữa huống chi là những người ở đây
" Vương Gia Uy mày điên rồi à, tại sao có suy nghĩ như thế lại còn hành động từ trước giờ mày chưa làm "
Dù ngoài mặt nói vậy nhưng trong lòng lại nổi lên sự muốn chiếm đoạt Tần Nhi, cô phải là của riêng anh bất cứ ai dám đụng đến cô sẽ đụng Gia Uy anh, nếu muốn ăn chầu diêm vương hãy thử động đến dù một cọng tóc
Vì vụ việc rắc rối vừa rồi buổi tiệc sớm hơn dự định vừa lúc cách người đến tham dự đi ra khỏi Tần Gia, cô dùng hết sức đẩy cơ thể rắn chắc anh ra khỏi người cô
Cô tức giận nhìn anh bằng đôi mắt hình viên đạn, tỏ vẻ vùng vẫy đi về hướng ngồi ở Sofa. Còn anh thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, anh ngồi cách Tần Nhi chỉ một cái ghế đó là do anh cố tình ngồi gần cô
A Phi lập tức cầm ly rượu mà Tần Phan rót cho anh, thần thái của anh lúc bấy giờ đã thoải mái hơn không còn mệt mỏi như lúc trưa ánh mắt anh có lúc cố ý nhìn khuôn mặt của Tần Nhi hiện giờ đằng đằng sát khí cảm giác khó ở
Lúc này không gian phòng khách Tần Gia im tĩnh mịch không chút dao động từ hai bên. Dù vậy anh không hề thấy lạ với hoàn cảnh hiện tại, giờ anh mới lên tiếng nhưng trong lời nói là sự thăm dò
" ý của ngài sao "
Ông mới chợt nhớ đến lời tuyên thệ của Gia Uy, trong lòng ông cũng không ngờ những suy nghĩ nông cạn lại trở thành thật. Tần Phan hài lòng với dự định của Gia Uy, ông không cần nhờ đến ý kiến của cô con gái của mình đã quyết định
" Nếu ngài muốn tôi sẽ làm theo "
Anh vẫy tay cho Hoàng Minh ra xe lấy gì đó, cậu ta lập tức chạy ra chiếc xe ngoài gốc trái lấy hộp gì đó đem vào giao lại cho Gia Uy anh
" Đây là thứ ngài cần khi sang Bang Giagle chỉ cần đưa ra bọn hõ sẽ không dám phản khán lại ngài "
Tần Phan bất ngờ với chiếc hộp mà anh giao lại cho ông, trong lòng ông tự nhũ sẽ làm tốt việc lần này cho ổn thoả không làm anh thất vọng
Nói tới đây anh mới thầm vào tay của A Phi chuẩn bị xe, anh đứng dậy tay vặn lại nút áo sứt ra ánh mắt thâm sâu quay qua nhìn Tần Nhi môi nở nụ cười vừa ý
" Tôi sẽ cho người mang sính lễ qua Tần Gia vào ngày mai "
Tần Nhi ngồi kế bên ánh mắt ngạc nhiên hiện lên cô không nghĩ anh ta sẽ hành động nhanh hơn so với tưởng tượng cô còn không kịp chuẩn bị một thứ gì từ tinh thần đến tâm lí
" Được "
Ông trả lời cách dứt khoát không do dự
Cuối cùng, anh nói xong đi ra khỏi Tần Gia ông tính tiễn anh một đoạn nhưng anh ngăn lại. Ông hiểu ý của anh nên chỉ dừng chân trước cửa nhìn Gia Uy bước vào xe rồi mới thôi đi vào bên trong, ngồi suy tư một hồi cầm ly rượu thở dài mệt mỏi