Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tần Nhi mặt lấm le lấm lét nhìn vào từng khuôn mặt đang suy nghĩ một cách thiết thực đột nhiên nở nụ cười rạng
" Chẳng qua mắt con đau nên nhỏ thuốc mà nhỏ thuốc là phải nhắm lận 10 phút "
Ai cũng lắc đầu với hành động tinh nghịch này của cô nhất là Vương Gia Uy vì cô mà lo lắng đến thất thần
" Anh ăn chút gì đi "
" Em đừng lo cho anh còn em đã ăn gì "
Tần Nhi bị câu nói lạnh lùng làm cho cô xấu hổ,
Khuôn mặt áp sáng vào lòng ngực của anh không dám thò đầu ra khỏi vì sợ ánh mắt của Quan Linh Chi như ngàn mũi dao muốn xuyên thấu thân thể cô
" Mẹ con ăn... con ăn đừng dùng ánh mắt viên đạn nha "
Quan Linh Chi hài lòng biết cô con gái của mình còn biết điều mà cầm muổng lên ăn,
Anh cũng vì thế mà dùng miếng cơm nhưng thật nhanh chỉ vòng 10 phút anh đã ăn gọn đĩa cơm thật bất ngờ
" Chiều nay hai đứa ở nhà cho tao không được đi đâu và Tần Thiên con cũng không cần đến Tần Thị nữa "
" Dạ "
Tần Phan nở nụ cười phúc hậu lịch sự rời khỏi bàn đi thẳng lên lầu,
Chưa đầy 15 phút, ông xuống cầu thang với bộ đồ vest xám tro kèm theo chiếc áo sơ mi đen đầu tóc gọn gàng vô cùng
Trên tay là sấp hồ sơ nhưng có vẻ rất quan trọng nên ông đã cầm rất chặt trong tay
Tần Nhi thất vọng vì quyết định của ba chiều nay không được rời khỏi nhà,
Thất vọng không phải vì cô không muốn ở nhà mà là lâu rồi cô chưa về lại trụ sở Bang Thần Ưng thăm anh em của mình nên trong lòng có chút tiếc hùi hụi
" Uy em ăn xong rồi hai người làm gì làm em đi xem phim "
Cô là vậy chẳng bao giờ thay đổi mỗi khi tiếc một thứ gì đó sẽ đưa mình vào những bộ phim kinh điển để quên đi vấn đề vừa rồi
Hàn Thiên và Vương Gia Uy hiểu rõ trong lòng cô đang suy nghĩ gì hai người không hẹn mà cùng nhau nở nụ cười thoả mãn với sự trẻ con đó
" Uy bây giờ sao đây "
" Sao là sao "
Anh biết rõ cậu đang nhắc đến vấn đề gì qua câu nói đó nhưng lại dùng mọi cách tránh ánh mắt cùng lời nói ấy
" Nha đầu đó đã là vợ cậu thì tất nhiên cậu phải gọi tôi tiếng anh vợ chứ đúng không Uy "
" Đúng cái đầu cậu mơ đi "
Anh biết ngay cậu sẽ yêu cầu anh gọi mình là anh vợ nên đã khôn lường trả lời cách kịp thời
" Thiên đừng ăn hiếp tảng băng của em chứ "
" Em là em gái ai "
Tần Nhi giả vờ biểu môi không dừng ở đó cô tiếp tục trêu đùa với anh
" Không lẽ em gái người ta nhưng Uy là chồng của em không được ăn hiếp thế chứ, Kì thật "
Hàn Thiên cứng đờ với câu nói trên đùa tinh quái đó của cô mà tức hùng hục quay đầu trò chuyện cùng A Phong
Mặc khác Vương Gia Uy có những viên kẹo ngọt đang chảy từ từ trong ruột gan lẫn trái tim lạnh của anh bao năm qua chỉ hai từ duy nhất:" Chồng Em:"
6h30: Tần Gia
Tất cả mọi người ngồi trật tự đàng hoàng ngay tại phòng khách, riêng Tần Nhi và Hàn Thiên thì hai anh em như thế nào họ là như thế không bao giờ trưởng thành bên vẻ bề ngoài
Nhưng cũng có lẽ người thân và cho đến những người xung quanh hai người đã quen với tính cách này của hai anh Tần Gia này
" Tần Nhi, Thiên hai đứa nghiêm túc nào "
Nghe được tiếng thanh âm trầm của Tần Phan hai người giật mình trở nên nghiêm túc hơn,
Ông bước vào bên trong ảm đạm ngồi xuống chính giữa diện và đi vào theo sau là luật sư Hoàng đặc riêng của Tần Gia cũng như Tần Thị tiền lương của ông có khi gấp đôi các công nhân viên
" Ba luật sư Hoàng sao đến đây "
" Lát con sẽ biết "
Tần Phan điềm tình trả lời cô một cách yêu thương
" Chào Tần Phu nhân, Tiểu Thư và đây là..."
Tần Phan bất giác ngồi thẳng lưng tay cầm ly trà ngân nga nhìn thẳng vào Luật sư
" Người này là Vương Gia Uy con rễ của ta và con trai Tần Thiên ta mới tìm lại được "
" Chúc mừng Tần Tổng "
Luật sư Hoàng vui vẻ khi biết tin được ông đã tìm được con trai của mình,
Luật sư Hoàng lập tức thay đổi thần thái trở nên nghiêm túc hơn
" Tôi đến đây theo như đề nghị của Tần Tổng với vấn đề đọc bảng di chúc "
" Bảng... Di... chúc.."
Ba người ngạc nhiên với vấn đề này, vì gì mà Tần Phan lại lập tức viết và đọc bảng Di chúc nhanh đến như vậy, ông năm nay chỉ mới 50 tuổi chỉ gọi tầm trung niên
" Điều thứ nhất: Chủ tịch công Ty Tần Thị tôi xin giao lại cho con trai của ta Tần Thiên,
Điều thứ 2: 50% cổ phần cho Tần Nhi, 50% cổ phần cho Vương Gia Uy và 10% cổ phần cho cháu của ta
Còn cổ phần còn lại do Tần Thiên
Điều thứ 3: 30% đất Tần Thị dưới tên Tần Thiên Tần Nhi "