Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Những cành hoa rơi vãi trên đại điện được thái giám gom về đặt ở một chỗ , Hoài Na ngồi chòm hổm ở sau tấm rèm , tay cầm lấy vài cành hoa xếp thành hình ngôi nhà , lâu lâu lại múc 1 thìa cơm cho vào miệng nhai nhai , cô chăm chú chơi trò xếp nhà của mình , mặt kệ xung quanh đang xảy ra chuyện gì .
Thiên Diệu Chính thở dài vẻ chán nản , rốt cuộc nó cũng chịu ngồi im , nó mà nổi loạn một chút nữa thế nào mặt mũi của hoàng gia cũng sẽ bị nó làm cho mất hết , Nhan Y Dung ở bên cạnh phân phối Vân Liên theo sau canh chừng Hoài Na , bà cười nhẹ mang theo chút lo lắng nhìn về phía Hoài Na , đứa con gái bé bỏng này của ta cần phải được canh chừng cẩn thận .
Thượng Quan Kỳ hơi nhíu mi , đáy mắt lóe lên một tia kinh ngạc khó hiểu , xen lẫn nỗi nghi ngờ , ý nghĩ mập mờ thoáng vụt qua :
- Nàng ta rốt cuộc là ngốc thật hay là ngốc giả ?
Chàng lạnh lùng thở ra một hơi , sắc mặt có chút khó chịu lòng nghĩ :
- Không hiểu sao phụ hoàng lại muốn mình kết thân với công chúa của Thiên Diệu , thôi được rồi , dù gì thì nàng ta cũng chỉ là vương phi trên danh nghĩa , rước về rồi đối với nàng ta tốt một chút chắc sẽ không việc gì ?
Thượng Quan Kỳ đứng lên khỏi nệm ngồi , chàng chắp tay hướng Thiên Diệu Chính thi lễ nói :
- Thiên Diệu bệ hạ , tại hạ mạn phép hỏi ngài một vấn đề riêng tư , không biết công chúa của quý quốc đã hứa gả cho ai chưa , tại hạ tới đây , nhất là thăm quý quốc , hai là muốn cầu thân , ba là muốn gởi tặng công chúa một món quà nhân ngày sinh nhật 16 sắp tới .
Mọi người trong đại điện mở to hai mắt , vểnh tai lên chăm chú lắng nghe , họ nhao nhao bàn tán , Nhan Y Dung trong lòng có chút nghi hoặc nhưng cũng không tiện nói ra , Thiên Diệu Chính hai mắt giật giật rung rung , ông thật không dám tin vào những gì mình vừa nghe được , sững người một chút sau đó chậm rãi mở miệng ấp úng :
- Ý của ngài là ... ngài ... ngài muốn cầu thân con gái của ta .
Thượng Quan Kỳ lạnh lùng đáp lời :
- Phải .
Cùng lúc này ngoài cửa điện có tiếng truyền báo của thái giám :
- Thượng Quốc Vương Gia tặng lễ cho Hoài Na công chúa .
Thị vệ đẩy tới cửa điện 10 xe lụa là gấm vóc cùng với trang sức quý hiếm , thuộc hạ của Thượng Quan Kỳ cũng trở lại , hắn nắm trên tay một sợi dây , đầu kia của sợi dây cột vào vòng cổ của một chú công xinh đẹp , nó khoác lên người một bộ trang phục thật hoàn hảo , đẹp tuyệt vời với đủ sắc xanh thật óng ả , trên đầu đội một chiếc vương miện rất xinh , ở cổ lại đeo một chiếc vòng to màu xám nhạt , mào dài , hẹp thẳng đứng , phần mặt của nó có màu vàng và xanh , đôi mắt đen nhỏ bằng hạt đậu lúc nào cũng ánh lên vẻ tự hào , chiếc đuôi dài xòe ra hình nan quạt mang màu lục ánh đồng , mỗi chiếc lông ở mút trang trí bởi một đồng tiền với bốn vòng tròn đồng tâm màu xanh lam nhạt , đỏ đồng , vàng , nâu trông mới đẹp mắt và lạ lẫm làm sao !
Mọi người trầm trồ tiếng to tiếng nhỏ :
- Ồ , con gì mà trông đẹp thế nhỉ ?
- Nó còn đẹp hơn cả con gà ấy chứ ?
- Thượng quốc quả thật có rất nhiều thứ mới lạ nha .
Các hoàng tử phi và phi tần của hoàng đế đưa mắt nhìn đến cửa điện , đôi mắt họ trợn trừng mở to , trong lòng không khỏi kích động , họ ước chi số lễ vật kia là của chính họ .
Thượng Quan Kỳ nhếch môi đắc ý , Thiên Diệu Chính và Nhan Y Dung cũng gật đầu hài lòng , Thiên Diệu Cung cười tà mị , hiện tại ta rất muốn xem biểu hiện của muội muội a .