Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khương Nghênh thu xếp xong, cô ra khỏi phòng ngủ, không để Nhậm Huyên từ chối.
Khương Nghênh từ trong phòng ngủ đi ra, anh Tống đưa cho cho cô một chai nước khoáng:
"Cảm ơn cô."
Khương Nghênh đưa tay nhận lấy nước từ anh Tống, uống mấy ngụm, giọng nói nhẹ nhàng:
"Anh rất biết nhìn người."
Anh Tống thực ra mới chỉ ngoài bốn mươi. Là một người đàn ông có nhiều tâm sự, người nghệ sĩ mà anh dẫn dắt trước đây chính là vợ mình.
Tình cảm vợ chồng rất tốt và họ được công nhận là cặp đôi mẫu mực trong giới.
Có lẽ vì ông trời ghen tị với hồng nhan nên cách đây vài năm, vợ anh đã gặp tai nạn trong một vụ máy bay rơi.
Từ đó anh Tống rút lui khỏi giới giải trí.
Khi anh Tống quay lại giới, anh làm quản lý cho Nhậm Huyên, một cô gái vô danh.
Khương Nghênh và anh Tống đứng trước cửa sổ trò chuyện.
Anh Tống cười rồi nhìn Khương Nghênh hỏi:
"Bọn họ nói Sếp Châu đang theo đuổi cô?"
Khương Nghênh với vẻ mặt bình tĩnh:
"Chỉ nói linh tinh thôi."
Anh Tống hiểu thấu nhưng vẫn không nói huỵch toẹt:
"Tôi là bạn với thầy Lý."
Khương Nghênh nghe vậy dừng lại và quay lại nhìn anh Tống.
Anh Tống uống nước và cười rồi không nói gì thêm nữa.
Khương Nghênh mím môi, nhớ đến lần trước thầy Lý đến Bạch Thành nói muốn gặp một người bạn.
Những người có thể tồn tại trong giới này đều là những người thông minh, ngầm hiểu nhau, nhưng chẳng ai nói ra, chẳng ai chọc thủng cánh cửa giấy mỏng manh ấy.
Hơn mười phút sau, Kiều Nam cầm những bức ảnh cô chụp đi đến trước mặt Khương Nghênh và anh Tống, cố nén cười nói:
"Chị Khương, anh Tống."
Khương Nghênh nhìn nụ cười trên mặt Kiều Nam, biết chắc chắn có chuyện gì đó, cô cúi mắt nhìn màn hình điện thoại, không khỏi nhếch môi.
Nhìn thấy Khương Nghênh cười, Kiều Nam cười lớn:
"Hai người này có giống cặp đôi tí nào đâu? Giống như là đến chụp ảnh làm việc vậy."
Trong ảnh, Trần Triết và Nhậm Huyên mỗi người một kiểu biểu cảm, ngoài việc ngồi cạnh nhau thì không có hành động thân mật nào, ngay cả nụ cười trên môi cũng gượng gạo.
Anh Tống:
"Trên gương mặt hai người này đang được viết rõ là bị ép tạo dáng."
Kiều Nam trêu chọc:
"Anh Tống, anh vào giúp được không?
Anh Tống xua tay nói:
"Việc này thì tôi không giúp được đâu, giờ tôi đã là lục căn thanh tịnh, cai sắc giới rồi."
Kiều Nam mím môi cười, sau đó chuyển sự chú ý về phía Khương Nghênh:
"Chị Khương, em không có kinh nghiệm yêu đương."
Khương Nghênh: "..."
Thực ra Khương Nghênh muốn nói rằng cô không có kinh nghiệm yêu đương, nhưng có lẽ lời bào chữa của cô trước mặt Kiều Nam và anh Tống sẽ khó thể chấp nhận được.
Rõ ràng cô yêu Châu Dị, nhưng trong mắt mọi người, hai người đã ở bên nhau.
Lúc này bầu không khí trong phòng ngủ giữa Trần Triết và Nhậm Huyên vô cùng ngượng ngùng.
Ban đầu Trần Triết cùng Nhậm Huyên ngồi cạnh nhau, sau vài phút thì anh đứng dậy đi đến bên cửa sổ, ho khan vài tiếng rồi nói:
"Sao chị không công khai xu hướng tính dục của anh ta? Như vậy thì có thể chứng minh sự trong sạch của chị rồi?"
Nhậm Huyên kinh ngạc nhìn Trần Triết:
"Làm sao cậu biết?"
Trần Triết đưa tay sờ lên chóp mũi, nói với vẻ thiếu tự nhiên:
"Một người bạn của em gặp anh ta ở quán bar dành cho gay."
Nhậm Huyên: "..."
Thấy Nhậm Huyên không lên tiếng, Trần Triết bổ sung thêm:
"Anh ta còn ở trong quán bar dành cho gay khoe khoang, nói rằng cưới chị về để trang trí, nhìn thôi cũng lười nhìn chị nữa. Chứ đừng nói chi đến chuyện động chạm vào chị."
Nhậm Huyên nghe vậy, sắc mặt đỏ bừng từ gò má đến mang tai.
Nhìn phản ứng của Nhậm Huyên, Trần Triết cảm thấy mình đã nói quá, vội vàng xin lỗi:
"Em không có ý gì khác, em chỉ cảm thấy chị như vậy rất oan ức."
Trần Triết là một người đàn ông thẳng thắn thực sự, chỉ với vài câu nói, anh có thể làm cho cuộc trò chuyện đi vào ngõ cụt.
Trần Triết nói xong, thấy Nhậm Huyên im lặng, anh mở miệng đang định nói gì đó nữa. Nhưng Nhậm Huyên hít sâu một hơi rồi nói:
"Trần Triết, chuyện này nói ra thì dài lắm, sau này có thời gian chị giải thích với cậu."
Trần Triết:
"Do dì đã nhận tiền của Cố Minh sao?"
Nhậm Huyên: "..."
Trần Triết xấu hổ một hồi:
"Chị Nhậm Huyên, em lại nói sai à?"
Nhậm Huyên thở hắt:
"Không có."
Bầu không khí trong phòng ngủ như đông cứng, ngay lúc Nhậm Huyên không tự chủ được muốn chạy trốn thì Khương Nghênh và anh Tống từ ngoài cửa đi vào.
Không biết là do Khương Nghênh và anh Tống cảm thấy quá ngột ngạt, hay Nhậm Huyên và Trần Triết cũng muốn kết thúc chuyện này càng sớm càng tốt mà quá trình chụp ảnh sau đó diễn ra rất suôn sẻ.
Trong khoảng thời gian này, có mấy lần Nhậm Huyên vô thức muốn né tránh, nhưng Trần Triết lại ôm chặt cô vào lòng.
Nhìn thấy Nhậm Huyên cau mày, Trần Triết nhún nhún vai nói:
"Chị Nhậm Huyên, vừa rồi em không cố ý, em xin lỗi."
Nhậm Huyên:
"Không liên quan gì đến cậu."
Sau khi chụp ảnh xong, anh Tống chọn ra một ít rồi đăng lên weibo để thanh minh, còn lại gửi cho Trần Triết.
Sau khi anh Tống đăng ảnh lên, đã có nhiều ý kiến trái chiều.
Một số người chúc mừng, và cũng có những người khác chửi bới vì show thực tế tháng trước.
Tuy nhiên, những lời chỉ trích như vậy đã được dự đoán từ lâu nên cơ bản nằm trong phạm vi chấp nhận được.
Về phía Cố Minh, hình tượng người tình bi thương vừa dựng lên hôm nay lại bị biến thành hiện trường chết chóc quy mô lớn, có khá nhiều lời chửi mắng trên weibo.
Trong số ba bên liên quan, hai bên còn lại đã có hàng chục nghìn bình luận trong vòng chưa đầy một giờ sau khi đăng, chỉ có bài của Trần Triết là hoàn toàn trống rỗng sau khi đăng.
Có vài quản lý cấp cao của Châu Thị Media bấm thích nhưng không có bình luận nào.
Nửa ngày trôi qua, cuối cùng cũng có một bài chia sẻ, Trần Triết hưng phấn bấm vào, ghi chú phía trên hiện lên: Sếp bự đại oan.
Sếp bự đại oan share bài với bình luận: Chúc cậu Trần thoát kiếp FA vui vẻ!
Trần Triết nhìn điện thoại, lầm bầm mắng rủa: Đúng là đại oan!
Lái xe từ nơi ở của Nhậm Huyên trở về công ty, Khương Nghênh vừa vào văn phòng đã nhận được điện thoại từ quản lý của Cố Minh.
Thái độ của đối phương trong điện thoại rất cứng rắn và ngạo mạn, không chỉ muốn Nhậm Huyên đưa ra lời xin lỗi mà còn yêu cầu Khương Nghênh cùng xin lỗi.
"Trưởng phòng Khương, Cố Minh bên chúng tôi chắc chắn sẽ truy cứu trách nhiệm về chuyện này. Giờ Cố Minh sẽ cho các cô hai phương án để lựa chọn. Thứ nhất, cô và Nhậm Huyên đưa ra lời xin lỗi. Thứ hai, chúng tôi sẽ cho luật sư khởi kiện các người tội phỉ báng."
Khương Nghênh nghe đầu bên kia điện thoại ồn ào, bình tĩnh cầm cốc nước trên bàn uống một ngụm, bình tĩnh nói:
"Phiền anh nói lại với Cố Minh là Pháp lý của Châu Thị Media chào đón anh ta."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");