Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bắc Dao Quang hơi giật mình nhìn cặp mắt xanh biếc biến mất trong phòng, giống như chưa từng tồn tại qua, nếu không có mồ hôi trên thân hình trần trụi còn chưa khô, Bắc Dao Quang thực sự sẽ nghĩ chuyện vừa rồi chỉ là mộng xuân, kéo chăn mỏng đắp lên mình, lẳng lặng cuộn mình thành một đòan, ngơ ngác nhìn bóng đêm, nhớ lại mỗi một câu Như Mặc nói lúc nãy, hắn nói nhất định sẽ cùng nàng cả đời?
Trong lòng vừa kinh ngạc lại vừa mừng, lời hắn là có ý gì? Hắn không muốn thành tiê? Hắn đã bắt đầu yêu nàng? Hay hắn cảm thấy do nàng đã mang thai đứa nhỏ của hắn, có trách nhiệm và nghĩa vụ lo lắng cho cuộc sống của nàng?
Nhưng mặc dù là nguyên nhân gì, thì sao đến giờ mới nói ra? Như Mặc, vì sao ngươi đến giờ mới nói những lời này? Nếu lúc trước ngươi nói ra thì ta sẽ cao hứng biết bao nhiêu, hiện tại ta đã nghĩ thông suốt, cho rằng thành tiên là lựa chọn tốt nhất cho ngươi, ngươi lại nói những lời làm cho người ta hoang mang. Ngươi có suy nghĩ của ngươi, ta có kiên trì của ta. Như Mặc, chúng ta kiếp này đã hết duyên rồi. Người không cần lại đến tìm ta. Tái kiến. Tình yêu của ta.
Bắc Dao Quang thở dài một hơi, chậm rãi đi xuống giường, tìm kiếm quần áo của nàng, mặc lung tung vào, cũng không còn buồn ngủ nữa mà ngồi bên mép giường. Khi bình minh lên, ánh sáng chiếu vào phòng thì thấy Bắc Dao Quang rốt cuộc ngã xuống bên giường, đang ngủ say.
Thanh nhi cùng lục thúy xà không một tiếng động đi vào phòng, thấy Bắc Dao Quang đang ngủ, dung nhan tiều tụy, xiêm y hỗn độn không khỏi nhịn được đau lòng, nàng sao phải khổ vậy chứ? Rõ ràng là thích chủ nhân, mà hiện tại chủ nhân dù ở xa ngàn dặm chỉ nghe nàng la một tiếng đã nhanh chóng có mặt, liền chứng minh nàng trong lòng chủ nhân không phải bình thường, đây không phải là điều nàng vẫn khao khát sao? Vì sao nàng vẫn còn cự tuyệt chủ nhân? tâm tình nhân lọai hắn dù nghĩ thế nào cũng nghĩ không ra. Tuy hắn bề ngòai từ cử chỉ, lời nói đều giống nhân lọai nhưng suy nghĩ vẫn khác biễt, chủ nhân có phải cũng như hắn cảm thấy mê võng lại bất lực cho nên mới rời khỏi?
Tiểu thúy xà lập tức hóa thành một đạo lục quang bám lên cổ tay của Bắc Dao Quang, còn nhẹ giọng nói với Thanh nhi ” Thanh ca ca, chủ nhân tỷ tỷ hiện tại phi thường mệt mỏi, có lẽ còn lâu mới tỉnh lại, nàng cần ăn cơm, còn thay quần áo mới nữa, chúng ta phải đánh thức nàng sao?”
” Không cần, để cho phu nhân ngủ thêm chút nữa đi. Việc này đợi nàng tỉnh lại làm cũng không muộn, Tóc Đen, ngươi ở trong này với phu nhân, ta đi thu xếp mọi việc”. Thanh nhi vội vàng lắc đầu, ý bảo nó nên để Bắc Dao Quang ngủ thêm một lát, lục thúy xà lập tức gật đầu ” Thanh nhi ca ca, ngươi yên tâm, ta biết phải bảo hộ chủ nhân, ngươi đi đi”
Thanh nhi gật đầu, nhẹ nhàng mở cửa phòng, chậnm rãi đi ra ngòai, rồi nhẹ nhàng đóng cửa lại, đi ra sân, giải khai kết giới, nghĩ nên làm cách nào để Bắc Dao Quang vui vẻ hơn, mà không tiều tụy như vậy nữa, trong quá khứ ấn tượng của hắn đối với nữ nhân là chỉ cần tặng quà thì sẽ làm họ vui vẻ, còn Bắc Dao Quang thì nên làm thế nào mới tốt?
Bốn nha hòan hầu hạ Bắc Dao Quang đã cung kính chờ bên ngòai, bởi vì Thanh nhi ngày hôm qua phân phó các nàng không được gọi tới thì không được một mình tiến sân, lúc thấy hắn đi ra đều cúi đầu hành lễ ” gặp qua Thanh quản gia”
” Phu nhân đêm qua gặp ác mộng, hừng đông mới ngủ lại được, giờ phút này chưa thể tỉnh lại, tạm thời không cần người hầu hạ, các ngươi chỉ cần phân phó cho phòng bếp chuẩn bị sẵn nước ấm, sau khi phu nhân dậy sẽ tắm rửa, còn có, bảo phòng bếp hâm nóng đồ ăn, phu nhân tắm rửa xong sẽ dùng”. Thanh nhi sắp xếp xong, còn nghĩ sắp tới nên làm gì.
“Dạ, Thanh quản gia”. Hai nha hòan cúi đầu trả lời rồi nhanh chóng lui xuống.
” Xuân Hoa, ngươi một hồi đi đem lão bản của chế y phường tốt nhất mời đến đây cho ta, nói phu nhân nhà chúng ta muốn may một ít quần áo mùa hè, nói bọn họ đem những kiểu dáng mới nhất đến cho phu nhân lựa chọn. Xuân Thủy ngươi đi mời chuởng quầy châu báu tốt nhất đến phủ, phu nhân cũng cần mua một ít trang sức linh tinh, nói họ mang các lọai trang sức tốt nhất, kiểu dáng mới nhất đến, nếu bọn họ không chịu đến thì đưa tấm ngân phiếu này cho bọn họ, nói đây là tiền cọc. Phu nhân nếu hài lòng, sau này còn nhiều cơ hội cho bọn hắn làm ăn”. Thanh nhi vừa nói, vừa lấy một tấm ngân phiếu trong tay áo ra đưa cho Xuân Thủy. Hắn không dám chắc mua quần áo, trang sức có làm cho phu nhân vui vẻ hơn không nhưng dù sao tiền vẫn còn nhiều, hắn cũng sẽ thử, cách này nếu không được thì hắn sẽ thử cách khác.
Hai nha hòan đời này chưa từng gặp qua ngân phiếu có giá trị lớn vậy, cũng không nghĩ Thanh nhi lại giao nó cho hai nha hòan các nàng, không khỏi vừa vui lại vừa sợ.
” Các ngươi như thế nào còn không đi? Có việc?” Thanh nhi thấy các nàng còn ngây ngốc nhìn tấm ngân phiếu, nhăn mi hỏi.
” Không, đã không có! Thanh quản gia yên tâm, nô tỳ nhất định làm tốt”. Xuân Hoa đầu tiên phục hồi tinh thần, lên tiếng cam đoan, cảm thấy được chủ nhân mới tín nhiệm như vậy rất là cảm động và tự hào.
Thanh nhi vốn là có chút phiền não, thấy các nàng như thế, ngược lại nhịn không được nở nụ cười,” Đi thôi! Chờ phu nhân chọn xong quần áo mùa hè, ta cũng sẽ nói chế tạo phường may cho các ngươi mấy bộ đồ mới. Đương nhiên các ngươi cũng có thể chọn cho mình một ít trang sức như trâm cài tóc linh tinh…”
” Thanh quản gia, này, đây là thật chăng?” Xuân Thủy Xuân Hoa đồng thời mở to hai mắt nhìn, quả thực không thể tin được chuyện tốt đẹp như vậy lại xảy ra với các nàng, các nhất định kiếp trước tích được nhiều phúc nên kiếp này mới có thể gặp được chủ tử tốt như vậy, lúc đầu các nàng bị gọi đưa đến hầu hạ chỗ khác cũng cảm thấy có chút ủy khuất và mất mác, hiện giờ thành ra các nàng gặp được đại phúc.
” Các ngươi đều là nữ hài tử, đương nhiên đều thích quần áo xinh đẹp cùng tranh sức, chỉ cần các ngươi tận tâm hầu hạ phu nhân chu đáo, đừng nói là quần áo cùng trang sức, sau này còn nhiều ưu đãi khác nữa, được rồi, mau đi đi”. Thanh nhi không khỏi bật cười vì các nàng rất dễ dàng thỏa mãn, cũng cảm thấy vui vẻ hơn, chỉ mong phu nhân cũng thích quần áo xinh đẹp và trang sức.
“Dạ, Thanh quản gia, nô tỳ đi ngay”. Hai nha hoàn đỏ mặt, vội chạy ra ngoài.
“Khoan”, Thanh nhi thấy các nàng bối rối, nhịn không được mà gọi lại.
” Thanh quản gia còn có gì phân phó?” Hai người lo sợ bất an sợ Thanh nhi quở trách hoặc thay đổi chủ ý, không để các nàng làm việc này nữa.
” Không cần kích động, Bắc Dao gia chúng ta là đại gia, các ngươi là nha hoàn bên người phu nhân, đi ra ngoài là đại diện cho Bắc Dao phủ cho nên phong thái phải chỉnh tề, thong donh, có khí độ, không nên nghĩ mình chỉ là nô tỳ. Nếu các ngươi xuất thân từ nơi cao quý thì mặc dù là nha hoàn cũng không chấp nhận cho kẻ khác khinh thị các ngươi, cho nên phải thể hiện khí chất của mình, hiểu chưa?”. Thanh nhi nghĩ các nàng đến sợ đều quen nhìn sắc mặt người khác mà sống, hôm nay hắn cho các nàng cơ hội để người khác phải nhìn sắc mặt các nàng.
“Dạ, Thanh quản gia”. Hai nha hoàn nghe lời Thanh nhi, lập tức ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, trên mặt cũng tràn đầy vẻ tự tin, rõ ràng đã được sự khích lệ của Thanh nhi là họ can đảm hơn, âm thanh cũng to lớn hơn.
” Tốt lắm! Đi thôi!” Thanh nhi lúc này cũng vừa lòng gật gật đầu, hai người lập tức hưng phấn rời đi.
Thanh nhi thấy các nàng đi xa, mới nhớ tới bảng hiệu của phủ còn chưa treo lên, vội vàng đi về phòng hắn, lấy ra một bảng hiệu còn lớn hơn cái ban đầu, sơn màu đen trên viết chữ vàng thật to” Bắc Dao phủ”. Bảng hiệu của Phương phủ lúc trước là mạ vàng mà bây giờ ba chữ Bắc Dao phủ đều là dùng vàng ròng mà tạo nên, khi đem ra ngoài, ánh mặt trời chiếu vào phát ra hào quang chói mắt.
” Người tới!” Thanh nhi đi đến giữa viện, thanh âm chưa dứt liền thấy xuất hiện hai nam phó “ xin chào Thanh quản gia”
“Mở cửa lớn ra, ta muốn treo bảng hiệu lên”
“Có cần tiểu nhân đến sài phòng mang thang đến không?”
“Không cần, các ngươi mở cửa ra là được”
“Dạ”
Cửa lớn mở ra, Thanh nhi mang bảng hiệu ra ngoài, nhìn nhìn vị trí phía trên cửa lớn rồi điểm nhẹ mũi chân một cái, người đã bay lên giữa không trung, hai tay cầm bảng hiệu đưa lên, bảng hiệu đã vững vàng nằm chắc ở phía trên cửa lớn.
Hạ xuống đất, Thanh nhi vỗ vỗ tay, vừa lòng nói “ như vậy thì tốt rồi, các ngươi cảm thấy đã ổn chưa?”
“Bẩm quản gia, đã rất ngay ngắn”, hai nam phó đồng thanh trả lời.
” Ân! Tiếp tục làm chuyện của các ngươi đi”. Thanh nhi phất phất tay, sau đó khóa cửa đi vào.
*
” Ai nha, Lý chưởng quỹ, ngài cũng đến đây?”
” Này không phải Đồng chưởng quầy sao? Cùng vui! Cùng vui a!”
“Đâ vốn là Phương gian, không biết khi nào thì biến thành Bắc Dao phủ, ngươi nhìn xem bố trí thanh nhã so với Phương gia trước kia thì khí chất hơn nhiều”
“Cũng phải, ra tay đều rất thoải mái, ngay cả tiểu nha hoàn cũng giống như tiểu thư cao quý vậy, vừa ra tay là đưa ra ngân phiếu năm vạn lượng”
” Ta nói Lâm chưởng quầy, ngươi tính đem cả Trân Bảo trai của ngươi đến Bắc Dao phủ sao? Mang nhiều đồ như vậy”
” Lưu đại chưởng quỹ, này ngươi còn có chỗ không biết, Xuân Thủy cô nương nói, phu nhân các nàng chỉ muốn xem hàng thượng đẳng, mà vừa nghe cửa hàng của ta được lựa chọn, các bạn hàng của ta liền đem tất cả tinh phẩm đến giao cho ta, muốn nhờ ta giới thiệu cho phu nhân, nếu được lựa chọn thì sẽ cho ta tiền hoa hồng, cho nên mới mang nhiều như vậy. Còn nói ta sao, Lưu đại chưởng quỹ, ngươi dường như cũng đem toàn bộ Vân Gia nghê phường đến đây sao? Cái kiện kim quang lòe loẹt kia, chỉ sợ là năm nay trên phố sẽ lưu hành kim lũ y nha”
” Lâm chưởng quầy ánh mắt thật tốt, cái này có người đã đặt rồi, vì vụ làm ăn lớn lần này mà ta mang đến cho Bắc Dao phu nhân chọn trước”
“…………”
Toàn bộ sảnh đường để ngổn ngang mười mấy cái thùng lớn nhỏ khác nhau, còn có nhiều loại vải lụa xinh đẹp để đầy trên bàn, khoảng bảy, tám chế y phường cùng tiệm châu báu lớn nhất Hiệp Khách thành đều có mặt ở đây, nhóm chưởng quầy tập trung nói chuyện, các trợ thủ hoặc tiểu nhị thì đứng đợi bên ngoài đại sảnh, làm cho Bắc Dao phủ trở nên náo nhiệt.
Thanh nhi nhìn khung cảnh náo nhiệt lại có chút hỗn độn không khỏi nhíu mày, nhưng nếu có thể làm cho tâm tình của Bắc Dao Quang tốt hơn thì cũng không sao. Tuy nhiên mấy người này động tác cũng thực rất nhanh, người tới cũng quá đông, hắn vốn chỉ muốn mời hai cửa hàng đến mà thôi, không ngờ lại tới nhiều như vậy, lại nghĩ chắc họ phải chuẩn bị vài canh giờ, nhanh nhất thì giờ ngọ mới tới không ngờ tiền tài đã hấp dẫn họ chỉ trong một canh giờ đã có mặt đầy đủ ở đây.
Xuân Thủy Xuân Hoa vừa thấy Thanh nhi đi ra, vội vàng đi lên báo “ gặp qua Thanh quản gia”
” Ân, như thế nào nhiều người như vậy?” Thanh nhi giương mắt nhìn về phía mọi người, hỏi.
Âm thanh nói chuyện từ lúc hắn đi ra liền ngừng lại, vốn nghĩ là chủ nhân của tòa nhà này, không ngờ đó chỉ là quản gia, một quản gia mà dùng bảo thạch làm ngọc bội treo nơi thắt lưng, như vậy khỏi nói tới chủ nhân cũng biết sẽ cao quý hơn đến mức nào, xem ra đúng là phú hào đệ nhất a. Trong mắt mọi người liền tràn ngập hình ảnh của tiền và vàng bạc, vẻ mặt nhìn Thanh nhi cũng cung kính và nịnh bợ hơn.
“Vốn chỉ mời Lâm chưởng quầy và Lưu chưởng quầy, những người khác là tự nguyện tới, nô tỳ không ngăn cản được bọn họ là nô tỳ làm việc không tốt”. Xuân Hoa, Xuân Thủy cùng cúi đầu đáp, đều do các nàng lúc đó bị các chưởng quầy thuyết phục, không nhịn được nên cũng đưa họ đến.
Các chưởng quầy không được mời mà chủ động đến nghe vậy rất khẩn trương, sợ Thanh nhi tức giận đuổi bọn họ về, mất đi cơ hội làm ăn lớn nhưng Thanh nhi chỉ im lặng nhìn họ, cũng nhìn sang phía vải vóc, hòm rương trong phòng “ nếu đã đến đây thì cứ ở lại, phu nhân còn chưa rời giường, các ngươi tới hơi sớm, có thể phải chờ ít nhất là hai canh giờ, nếu không muốn chờ thì có thể trở về”
” Đa tạ tổng quản! Chúng tiểu nhân nguyện ý chờ! Đích thật là chúng tiểu nhân tới quá sớm!” Một người béo lùn chắc nịch lên tiếng, các chưởng quầy khác cũng phụ họa “ đúng vậy, đúng vậy, là do chúng ta tới sớm, quản gia không cần để ý, chúng ta sẽ chờ phu nhân tỉnh dậy”
” Tốt lắm! Một hồi phu nhân tỉnh dậy, nếu chọn được gì thì cứ giữ lại, chi phí thế nào thì gặp ta để thanh toán. Sau này, cứ cách ba tháng, nếu có trang sức, quần áo gì mới thì trước tiên hãy báo đến đây, ta sẽ sắp xếp thời gian để các ngươi mang tới cho phu nhân lựa chọn”. Thanh nhi gật đầu nói.
Mọi người vừa nghe, đều vui như mở hội, quả thực là nhà giàu, nếu vụ làm ăn này hoàn thành, có thể làm cho phu nhân nhà này hài lòng thì sau này mỗi ba tháng đều có thể kiếm được một khoản, quả là chuyện tốt, cầu mà chẳng được nên làm sao mà mất hứng, liên tục khom người “ dạ, nhất định sẽ đưa mặt hàng tốt nhất cho phu nhân lựa chọn”
” Còn có, lần sau muốn tới, không cần mang nhiều người như vậy, một nhà mang một tiểu nhị là đủ, nhiều quá sẽ rất ồn ào, sẽ làm phu nhân mất hứng, lần sau sẽ không muốn mua bán gì nữa”. Thanh nhi lại lên tiếng.
“Dạ, đa tạ Thanh quản gia chỉ điểm”
“Tốt lắm, các vị chưởng quầy xin mời ngồi, phu nhân sau khi tỉnh dậy sẽ đến gặp các ngươi”
“Dạ, Thanh quản gia, ngươi đi thong thả”
Bắc Dao Quang ngủ thẳng đến giữa trưa, cho đến khi cảm thấy đói bụng mới tỉnh lại, nheo mắt nhìn lục thúy xà đang mở to ánh mắt đáng yêu nhìn nàng, lập tức nhớ tới chuyện hôm qua, vội vàng đem nói đến bên miệng, hôn nhẹ lên đầu nó một cái “ vật nhỏ, tỉnh lại nhìn thấy ngươi thật tốt”
Lục thúy xà thấy Bắc Dao Quang yêu thích nó như vậy cũng cọ xát, liếm liếm vài cái vào mặt nàng, còn phát ra âm thanh “ tư tư” như làm nũng.
“Ngươi nói một câu gì đi” Bắc Dao Quang nâng thân hình có chút bủn rủn, biết nguyên nhân vì sao nên hơi đỏ mặt.
” Chủ nhân tỷ tỷ, có thể ở cùng ngươi, ta cũng rất cao hứng”, lục thúy xà nói lời ngọt ngào, Bắc Dao Quang sờ sờ đầu nó, sẵng giọng “ mới biết nói tiếng người vài ngày đã nói ngọt như vậy, đêm qua ngươi đi đâu?”
” Xà quân đại nhân tới, ta chỉ thức thời lui đi xuống!” Tiểu thúy xà tự nhiên thành thật hồi đáp.
Bắc Dao Quang vỗ đầu, chính mình thật sự là ngu ngốc, thế nhưng còn hỏi nó, rất có thể nó và Thanh nhi đều biết đêm qua mình cùng Như Mặc làm gì, nghĩ đến đây, Bắc Dao Quang cảm thấy không được tự nhiên, chột dạ đứng dậy, ra vẻ hung dữ nói “ sau này không được rời xa khỏi tầm nhìn của ta”
“Dạ, chủ nhân tỷ tỷ”. Lục thúy xà không biết Bắc Dao Quang đang nghĩ gì, nhưng cũng biết nàng không phải thực sự hung dữ với nó, mà như là thẹn quá hóa giận, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, hắn lập tức nhu thuận đồng ý, rồi không nói thêm gì nữa.
” Thanh nhi, ngươi ở bên ngoài sao?” Bắc Dao Quang nhìn một đống hỗn độn trên giường, lại thêm quần áo của mình nhăn nhúm, không thể để cho bọn nha hoàn nhìn thấy bộ dáng của nàng như vậy, dù sao Thanh nhi cũng đã biết rõ mọi chuyện, mình cũng không cần che dấu trước mặt hắn.
” Phu nhân, ngài tỉnh? Thanh nhi có thể vào sao?”, dứt lời cánh cửa đã bị đẩy ra, Thanh nhi vẫn một thân áo xanh chỉnh tề như trước xuất hiện trước mặt Bắc Dao Quang, dường như không để ý đến tình trạng hiện tại của nàng.
” Thanh nhi, ta đói bụng, bất quá trước tiên ngươi giúp ta giải quyết tình trạng này một chút, ta nghĩ ngày mai ta sẽ bắt đầu cảm giác có nha hoàn hầu hạ, hôm nay thì không được, thực sự rối loạn”. Bắc Dao Quang chỉ chỉ vào mình nói.
Thanh nhi lập tức mỉm cười,” Rất vui được vì phu nhân mà cống hiến sức lực”, tay phải nhẹ phất qua người Bắc Dao Quang, cả người nàng lập tức ngay ngắn, gọn gàng, ngay cả mái tóc cũng đã được vấn lên, không cần có người chải bới.
” Thanh nhi, làm yêu quái thật sự là so với làm người phương tiện hơn! Muốn cái gì chỉ cần biến một cái là xong”, Bắc Dao Quang nhịn không được mà cảm thán.
” Phu nhân lời nói sai rồi, chúng ta đều không phải có thể tự nhiên làm ra, cái gọi là biến ra thực ra là tạm thời mượn của người khác thôi, chẳng hạn như trên người phu nhân có một bộ quần áo thì có thể ở nơi nào đó thiếu mất một bộ”. Thanh nhi đến bên cạnh đỡ nàng đứng dậy, giải thích, làm cho Bắc Dao Quang nhớ tới trang viện trên núi kia, gã sai vặt Hắc Nô đã nói đó chính là trang viện của Tư Đồ Y, thì ra là thật.
Thanh nhi, vậy bạc của chúng ta cũng là lấy của người khác sao?”, Bắc Dao Quang không khỏi lo lắng, nếu lỡ có người vạch trần bọn họ hay có ai đó đột nhiên chạy tới nói bọn họ ăn cắp thì phải làm sao?
” Phu nhân, ngươi không cần lo lắng chuyện này, đồ vật thì chúng ta chế tạo không được nhưng vàng bạc thì dưới lòng đất có rất nhiều, chủ nhân chẳng qua chỉ lấy chút ít đổi thành ngân phiếu liền đủ cho chúng ta xài mấy đời cũng không hết”. Thanh nhi bật cười giải thích.
” Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi! vậy về sau chúng ta dùng cái gì nên dùng tiền mà mua, Thanh nhi, bắt đầu từ ngày mai, ngươi không cần biến cho ta đồ vật gì nữa”, Bắc Dao Quang lúc này mới thả lỏng tâm tình
“Phu nhân lo lắng quá nhiều, chẳng qua chỉ là vài bộ quần áo mà thôi, không cần phải khẩn trương nhưng nếu phu nhân thực sự lo lắng, sau này Thanh nhi sẽ tận lực không dùng tới pháp lực”, Thanh nhi vỗ tay, cao giọng hô “ Xuân Hoa, Xuân Thủy, phu nhân đã tỉnh, đến phòng bếp mang đồ ăn tới”
“Dạ”, thật xa vang lên hai tiếng đáp trả, Bắc Dao Quang ngạc nhiên hỏi “ hai nha hoàn này hôm nay tinh thần dường như rất tốt”
” Phu nhân, sảnh đường có rất nhiều người đang đợi ngươi, ăn cơm xong, Thanh nhi đỡ người đến đó”
” Chờ ta? Ai chờ ta?” Bắc Dao Quang hoài nghi nhìn thoáng qua Thanh nhi, khó hiểu.
” Phu nhân, mùa hè rất nhanh sẽ tới rồi, phu nhân cần mua thêm nhiều thứ, quần áo mùa hè cũng phải nhanh chóng đặt may, còn có châu báu, trang sức, son phấn…Thanh nhi không biết ngươi thích cái gì, nên bảo Xuân Hoa, Xuân Thủy tìm mấy cửa hàng nổi tiếng trong thành đem hàng tới đây cho phu nhận chọn lựa”
” Thanh nhi, không cần phải vậy, tùy tiện may ít bộ đồ, mua vài món trang sức là được, còn tính ăn diện cho ai xem sao?”. Nàng sau này chỉ có một mình, dù ăn mặc đẹp thì thế nào? chẳng lẽ để cho mình tự ngắm?
“Phu nhân, ngươi còn có Thanh nhi, có Tóc Đen, còn có tiểu chủ tử. Ngươi như vậy, ta thực lo lắng”. Thanh nhi không dám nói là hắn muốn nàng vui vẻ nên mới làm như vậy “ ta không biết nhân loại nữ tử làm gì để giải sầu nhưng Thanh nhi nghĩ phu nhân cần mua quần áo vào trang sức, thời gian còn dài, phu nhân còn phải sống mấy chục năm nữa, phải bảo trọng bản thân”
” Thanh nhi, cám ơn ngươi, ta không sao, ta biết ngươi lo lắng cho ta, bất quá ta thật sự không có việc gì, đây là ta chính mình hạ quyết định, tuy rằng hiện tại thống khổ cùng không tha là khó tránh khỏi, bất quá về sau mọi chuyện sẽ tốt hơn, dù sao chúng ta đều hi vọng Như Mặc tu thành chính quả đúng không? Được rồi, nể tình người lo lắng cho ta, ta nếu không chấp nhận thì chắc ngươi sẽ khóc mất, ăn cơm xong, ta sẽ đi chọn là được”. Bắc Dao Quang cầm tay hắn, vui mừng, cảm động vỗ vỗ, Thanh nhi nghe lời nàng cũng nở nụ cười “ phu nhân cứ chọn, tốt nhất là nên mua hết tất cả”
“Xem ra ta có một quản gia muốn ta nhanh chóng phá sản”. Bắc Dao Quang vừa nói xong thì Xuân Hoa, Xuân Thủy cũng mang đồ ăn đến “ phu nhân, đồ ăn tới”
Bắc Dao Quang cũng liền thuận thế ngồi vào bên cạnh bàn, nhận chén cơm từ tay nha hoàn, cúi đầu ăn lấy ăn để.
” Phu nhân, người ăn chậm một chút, coi chừng nghẹn”, Xuân Hoa chưa từng thấy ai ăn như phu nhân vậy, nhưng nàng cũng cả thấy phu nhân ăn rất ngon miệng.
” Phu nhân, đây là canh gà đầu bếp đã hầm suốt ba canh giờ, rất bổ dưỡng, lớp mỡ cũng đã được bỏ đi, ngươi nếm thử một chút”, Xuân Thủy đưa một chén canh cho Bắc Dao Quang.
” Ân, buông đi! Ta tự ăn, các ngươi không cần hầu hạ, ta không quen. Thanh nhi, ngươi tìm giúp ta một đôi giày, nếu không ta làm sao đi tới đại sảnh, cũng không thể lại đển cho ngươi bồng ta”, Bắc Dao Quang vừa ngăn Xuân Thủy phục vụ, vừa nói với Thanh nhi.
“Phong đại phu đã nói người không thể mang giày, lát nữa cứ để cho Thanh nhi bồng người, đợi đến gần cửa thì sẽ để Xuân Hoa, Xuân Thủy dìu ngươi”. Thanh nhi cẩn thận, tỉ mỉ nói, phủ quyết yêu cầu của Bắc Dao Quang.
” Phu nhân, chân người bị làm sao mà không thể mang giày? Còn phải quấn nhiều mảnh vải như vậy?”. Xuân Hoa nghe vậy liền cúi đầu nhìn chân Bắc Dao Quang, lên tiếng hỏi.
” Ách?” Bắc Dao Quang vội vàng buông chén cơm mới ăn được một nữa, thì ra mảnh vải ở chân đã bị bong ra một nửa, lộ ra nửa bàn chân hoàn toàn không có thương tổn gì, Bắc Dao Quang sờ thử thì thấy không đau, liền đem một chân gác lên đầu gối, tháo mảnh vải ra thì thấy bàn chân không còn vết thương nào, ngày hôm qua rõ ràng là đau như vậy, sao thế này?
Thanh nhi cũng liếc mắt một cái liền hiểu, chắc chắn là đêm qua chủ nhân đã thấy được chân phu nhân bị thương nên mới dùng pháp lực để chữa cho nàng, Bắc Dao Quang ngây ngốc một chút rồi cũng hiểu ra, buông chân, tiếp tục ăn cơm nhưn lần này không có yên lòng, ăn xong nàng mới thấp giọng nói “ tìm cho ta đôi giày”
Khi Bắc Dao Quang tiêu sái đi đến đại sảnh, bảy, tám chưởng quầy lập tức đứng lên chào “ gặp qua phu nhân”
” Không cần đa lễ, đưa cho ta xem các ngươi mang thứ gì tốt đến”, Bắc Dao Quang vừa nói, vừa đi đến bên bàn đặt đầy tơ lụa gấm vóc, chỉ vào vài tấm màu sắc thanh nhã nói “ mấy cái này không tệ lắm, lưu lại đi”
“Dạ, phu nhân, ngươi thực sự là có mắt nhìn, đây là tơ lụa thượng đẳng của Giang Nam năm nay, hoa văn cùng màu sắc đều rất đặc biệt, phu nhân có muốn nhìn xem hoa văn thất vân tay tú được vẽ hai mặt, đều do nhóm thợ của Cẩm Tú phường thêu trong ba tháng mới thành, hơn nữa mỗi cái đều có hình dáng khác nhau, thần thái như thật, toàn bộ Hiệp Khách thành chỉ có Vân Nghê phường chúng ta có một cái này, dùng nó may quần áo mùa hè thì vừa đẹp đẽ quý phái lại thanh lịch, tao nhã, mà cũng rất thoải mái”
” Ân, không tồi! Lưu lại đi!” Bắc Dao Quang sờ sờ, xúc cảm đích thật là bóng loáng mềm mại, đa dạng cũng quả thật xinh đẹp, tú công lại trông rất sống động, dùng nó may thành xiêm y, không cần nghĩ cũng biết nhất định phi thường đẹp, liền cũng gật gật đầu.
” Phu nhân, ngươi xem, đây là tô đoạn, lấy sâu nặng, đẹp đẽ quý giá, nếu dùng làm áo khoác hay khảm ở cổ áo, tay áo sẽ làm cho xiêm y tăng thêm sự đoan trang, cao quý…”
” Kia cũng lưu lại đi!” Bắc Dao Quang không thể từ chối, còn Thanh nhi im lặng đứng bên cạnh mỉm cười, Xuân Hoa, Xuân Thủy thì mỗi lần Bắc Dao Quang gật đầu lại kích động một cái, trời ạ, lăng la gấm vóc này, đừng nói là mặc, ngay cả nhìn trước kia các nàng cũng không được nhìn gần như vậy.
” Phu nhân, da của ngươi trắng tinh, khuôn măt lại xinh đẹp tuyệt trần, lịch sự tao nhã,, thất nhật ti này rất phù hợp với làn da của ngươi, hơn nữa nó lại rất thoáng khí dùng để làm váy lót hoặc sa lũ đều rất tốt”. Lưu đại chưởng quỹ nhiệt tình chào hàng, tươi cười cực điểm, vội vàng theo đuôi Bắc Dao Quang, mỗi lần ánh mắt nàng dừng lại ở cái gì, hắn liền nhiệt tình giới thiệu nét đặc biệt của nó, quả nhiên là có tài ăn nói, mỗi lần Bắc Dao Quang gật đầu đồng ý là nụ cười trên miệng hắn lại rộng thêm một phần. Đúng là khách hàng lớn, phải biết rằng rất khó kiếm được vị khách hàng như thế này, cho dù là nhà Thành chủ thì cũng chỉ một năm mới sắm đồ một lần, một lần cũng chỉ mua bảy, tám thứ mà thôi, không ngờ vị Bắc Dao phu nhân này ngay cả nhìn cũng không nhìn nhiều đã gật đầu mua hết, Lưu đại chưởng quỹ làm sao mà không kích động cho được.