Vạn Ninh vốn chỉ là người dân bình thường, hắn lên núi thì gặp phải trời mua. Mà trên ngon núi này hắn đã nghe rất nhiều truyền thuyết đáng sợ về nó. Trên núi có loài quái vật giết người rất đáng sợ.
Hắn vào một miếu để tránh mưa, không biết tại sao lạn ngủ quên luôn. Hắn thấy một con rắn khổng lồ đang tiến lại gần đưa răng nanh ra chuẩn bị cắn hắn nhưng hắn lại không cảm thấy đau....
Sáng sớm hắn tỉnh dậy trên người không hề có thứ chất nhầy của loài bò sát, sờ sờ cổ, cũng chẳng dính tý nước miếng nào, cũng có thể là bị bốc hơi hết rồi, thế nhưng lại chẳng có lấy chút mùi lạ.“Kì quái, lẽ nào lại là mơ?”
Vạn Ninh hoài nghi đứng dậy mặc quần áo, đột nhiên nghe có tiếng “leng keng” khẽ vang lên.
Vài miếng trông giống vỏ trứng, trong suốt lung linh, tựa tuyết rơi trên mặt đất, dưới ánh nắng tinh mơ tỏa ra ánh sáng xinh đẹp dịu dàng như ngọc.