Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuân Đình Mạn - Tô Hạnh
  3. Chương 12
Trước /19 Sau

Xuân Đình Mạn - Tô Hạnh

Chương 12

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thế nhưng, sự tình phát triển luôn đầy kịch tính như thế.

Trong lúc ta chăm sóc A Dực dưỡng thương, thánh chỉ ban xuống, sắc phong Thẩm Kỳ làm thái tử phi, làm chính thê của Quý Cảnh Thịnh.

Tất cả những nỗ lực của ta, vậy mà lại bị Thẩm Kỳ phá hỏng hoàn toàn!

Ta hận, hận nàng ta làm tổn thương A Dực, hận nàng ta dựa vào quyền thế mà cướp đi chốn về của ta.

Nhưng ta không thua, tâm Quý Cảnh Thịnh thuộc về ta.

Ta cố ý đến chùa, cố ý để gặp hắn.

Vẻ yếu đuối đáng thương cùng lời thề nguyện son sắt của ta đã lay động được tâm can hắn.

Hắn nắm lấy tay ta, thề rằng trong lòng hắn ta mới là người thê tử duy nhất.

Ta muốn hắn hứa với ta, không được gần gũi Thẩm Kỳ.

Cha vì muốn báo thù cho việc bị Thẩm đại học sĩ làm nhục, đã cố ý dung túng cho thuộc hạ hãm hại ông ta.

Thẩm Kỳ nhờ có thai mà tạm thời cứu được cha mình.

Nhưng ta làm sao có thể để nàng ta sinh con, làm sao có thể để nàng ta sau này cướp mất ngôi vị Hoàng hậu của ta?

Ta đã phái người hạ độc, hại c.h.ế.t đứa con của Thẩm Kỳ.

Giá như dược tính mạnh thêm chút nữa, thì ngay cả nàng ta cũng không sống nổi.

Nhưng ta muốn nàng ta sống, ta muốn nàng ta tận mắt chứng kiến tất cả những thứ mà nàng ta đã cướp đi rồi sẽ từng chút từng chút một mất đi như thế nào. 

Ta muốn nàng ta rõ ràng nhìn thấy những tội ác mà nàng ta gây ra rồi sẽ từng chút từng chút một báo ứng lại trên người nàng ta ra sao.

Ta chưa từng biết bản thân mình lại ác độc đến vậy.

Nhưng chính niềm vui sướng khi trả thù đã giúp ta chịu đựng mọi lời gièm pha của người đời, sống cuộc sống thanh đạm nơi cửa Phật mười năm trời.

Sau này ta có gặp lại Thẩm Kỳ ở hành cung nghỉ mát.

Ta cố ý để nàng ta biết tình cảm sâu đậm giữa ta và Quý Cảnh Thịnh, ta cố ý để nàng ta biết chính ta đã hại c.h.ế.t đứa con của nàng ta.

Đau khổ đi, tuyệt vọng đi, tố cáo đi, ai mà tin tưởng chứ?

Thẩm đại học sĩ c.h.ế.t rồi, là tự vẫn.

Trong tang lễ, cha ta nghênh ngang đi đến.

Người ngoài ai ai cũng biết sự thật là như thế nào.

Nhưng chẳng ai dám nói nửa lời, tất cả đều im lặng như ve sầu mùa đông.

Quý Cảnh Thịnh đối với Thẩm Kỳ mất cha càng thêm thương tiếc, có ý muốn bù đắp cho nàng ta.

Nhưng bù đắp bằng cách nào? Một nam nhân tâm không thuộc về mình, mọi lời hứa hẹn của hắn, chỉ trong khoảnh khắc nói ra là chân thành, ngoài thương hại ra, hắn chẳng thể cho nàng được gì.

Tiên đế băng hà, Quý Cảnh Thịnh thuận lợi kế vị.

Hắn bất chấp lời dị nghị của thiên hạ, kiên quyết lập ta làm Hoàng hậu.

Cả hoàng cung giăng đèn kết hoa, ta khoác lên mình y phục lộng lẫy chậm rãi bước vào, với tư cách nữ chủ nhân của nơi này.

Quý Cảnh Thịnh đứng trên bậc thang, hướng về phía ta đưa tay ra, phía sau hắn là cung điện nguy nga tráng lệ, khoảnh khắc ấy, ta cảm thấy mình là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời.

Thẩm Kỳ từ chính thê biến thành thiếp, dù là Quý phi, cũng chỉ là thiếp thất.

Ta vốn định làm nhục nàng ta một phen, nào ngờ nàng ta lấy cớ bệnh tật cứ khất lần không gặp.

Quý Cảnh Thịnh lại hết mực yêu thương nàng ta, khiến ta mãi chẳng có cơ hội ra tay.

Trong cung đấu đá liên miên, sóng gió nổi lên hết cơn này đến cơn khác.

Chỉ có nàng ta dường như đứng ngoài vòng xoáy, lấy cớ bệnh tật trốn tránh mọi thứ, ngay cả thị tẩm cũng từ chối, cứ như thể chẳng còn bận tâm điều gì nữa.

Sau này nàng ta đến bái kiến ta, khép nép cung kính, đúng mực phép tắc, không một chút oán hận hay phẫn uất.

Ta không hiểu, vì sao nàng ta lại như vậy.

Nếu ta ở vào hoàn cảnh của nàng ta, e rằng sớm đã cầm d.a.o liều mạng rồi, cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách, dù có chết, cũng phải kéo theo một kẻ c.h.ế.t chung.

Nàng ta không bận tâm, mọi tâm cơ của ta đều trở nên vô dụng.

Vậy thì cứ để nàng ta ở lại hậu cung này nuôi thân, dù sao cũng chẳng thể làm nên sóng gió gì.

Ta nhanh chóng có thai, đó là đích tử danh chính ngôn thuận của Quý Cảnh Thịnh, là trữ quân tương lai, là thiên tử ngày sau, là tất cả vinh quang và chỗ dựa của ta.

Ta tràn đầy mong đợi, ta và Quý Cảnh Thịnh còn hứng khởi bàn bạc, chuẩn bị rất nhiều cái tên cho đứa bé,

Nội vụ phủ cũng chu đáo đưa đến rất nhiều đồ dùng cho trẻ nhỏ.

Nhưng sự mong đợi thiết tha của ta, cuối cùng chỉ là một giấc mộng.

Đứa bé không giữ được, mọi chứng cứ đều nhắm vào Thẩm Kỳ, Quý Cảnh Thịnh nổi giận đùng đùng đi tìm Thẩm Kỳ hỏi tội, rồi giam nàng ta trong cung, ngay cả thái y thường xuyên khám bệnh cũng không cho vào.

Ta đau lòng đến tột cùng, Quý Cảnh Thịnh ở bên cạnh ta, thề sẽ chăm sóc ta thật tốt.

Ta muốn Thẩm Kỳ chết.

Ta trở về Lưu gia, cầu xin cha báo thù cho con của ta, ta muốn A Dực g.i.ế.c c.h.ế.t nữ nhân đã mang đến bao bất hạnh cho Lưu gia ta. 

A Dực lau nước mắt cho ta, rồi đưa ra trước mặt ta một tờ cung khai loang lổ máu.

Không phải Thẩm Kỳ.

Là Cảnh Thịnh.

Vậy mà lại là hắn.

Thì ra tình nghĩa phu thê giữa ta và hắn, mười năm thanh tu cửa phật, rốt cuộc chỉ là ảo ảnh phù du.

Hắn kiêng dè Lưu gia, kiêng dè ta, không tiếc hại c.h.ế.t cốt nhục của chúng ta.

Trái tim ta dần dần lạnh lẽo.

Trở về cung, Quý Cảnh Thịnh vẫn quan tâm ta hết mực, nâng niu yêu thương, mang theo vài phần thương xót và bù đắp.

Ta diễn trò ân ái, như hắn mong muốn, tiếp tục làm người yêu thương hắn, làm nữ chủ nhân của hoàng cung này, ngôi vị Hoàng hậu dưới một người trên vạn người.

Vì biên quan có quân vụ cần xử lý, A Dực bị cha phái đến biên cương.

Ta mơ hồ đoán được ý định của cha, nhưng ta chỉ lạnh lùng nhìn.

Ta chỉ lạnh lùng nhìn Quý Cảnh Thịnh ban c.h.ế.t cho Thẩm Kỳ, nữ nhân bị hắn phụ bạc, lại bị hắn lợi dụng để đổ tội.

Xưa nay đế vương vốn vô tình, ta sớm nên hiểu rõ, không nên có kỳ vọng.

Hừ, tình yêu chân thật gì chứ, tất cả đều chỉ là ảo mộng hão huyền.

Chỉ có thứ nắm chặt trong tay, mới là chân thật nhất.

Ta thu hồi tâm trí, bưng bát, từng thìa từng thìa đút cho Quý Cảnh Thịnh.

Hắn chỉ ra ngoài cửa sổ, hỏi ta có phải hoa mai nở rồi không.

Ta biết hắn đang nhớ đến Thẩm Kỳ, chỉ hờ hững đáp lại.

Năm sau, lễ phục tấn phong Thái hậu nên dùng hoa văn gì nhỉ?

Chỉ cần không phải hoa mai đỏ là được.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /19 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Gia Đình Công Hầu

Copyright © 2022 - MTruyện.net