Tên gốc: Nô tì, cử án kỳ môi Thể loại: cổ đại, hài hước Nguồn convert: tieukimthu Chuyển ngữ: Tặc Gia + Mèo lang thang + Địa Đản Biên tập: Tặc Gia
Văn án 1:
Xuất thân của nàng là tiểu thư quan gia có cuộc sống bình dị nhất trong kinh thành, nàng không có gì nổi bật ngoại trừ diện mạo, người duy nhất thấy ngứa mắt chính là con trai trưởng của Thừa tướng “công đức vĩ đại” đã từ hôn.
Giấc mộng mười dặm hồng trang của nữ nhân vỡ rồi không cách nào gắn lại, nàng đã thề rằng, cuộc đời này mình sẽ không gả cho quyền quý nữa.
Nhưng mà, không ngờ khi chàng nam tử thu phong tễ nguyệt này tới, nàng lại mơ màng.
Hắn ôm lấy một con thỏ nhỏ, sườn mặt tuấn tú áp vào lưng nó, vẻ mặt hết sức hiền hòa.
“Thịt kho tàu hay hấp”.
Nàng chớp mắt hai cái, còn đáp lại:
“Nướng đi, không thì mỡ quá”.
Không muốn trêu chọc Vương gia phúc hắc, nhưng nào ngờ được càng lúc càng lún sâu, hóa ra cao không với tới, không phải ý chỉ thân phận hay địa vị, mà chính là khoảng cách giữa lòng người mà thôi.
Ngốc nghếch gặp thâm hiểm, sờ cào lộn đá, mới có thể cử án tề mi.
Văn án 2:
Thiên Tuế gia không thích ứng mão*, chuyện này tất cả văn võ bá quan trong triều ai ai cũng biết.
Trước khi thành gia, hắn lấy cớ qua loa tắc trách là thân thể không được tốt, người yếu nhiều bệnh.
Sau khi thành gia lập thất, hắn lại lấy cớ phải khai chi tán diệp, nối dõi tông đường.
Sau khi cùng cách **, hắn cũng chẳng muốn tìm cớ nữa rồi, gửi thẳng tấu chương, viết vài chữ to.
Nhàn thê đang trốn, không rảnh vào triều.
Thẩm Hành rưng rưng nhìn bức ảnh trên lệnh truy nã ở Hoàng Thành, thầm nghĩ.
Cùng cách cũng đã cùng cách rồi, hắn không thể vẽ nàng đẹp một chút được sao?
Ngốc nghếch gặp thâm hiểm, sờ cào lộn đá, mới có thể cử án tề mi.
*ngày xưa trong triều đến giờ mão hàng ngày – từ 5 giờ đến 7 giờ sáng – sẽ điểm danh quan viên, ai đến thì lên tiếng đáp, gọi là ứng mão.