Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân: Ta Bị Một Con Rắn Lớn Nuôi Dưỡng
  3. Chương 36: TUẦN TRĂNG MẬT
Trước /61 Sau

Xuyên Đến Thế Giới Thú Nhân: Ta Bị Một Con Rắn Lớn Nuôi Dưỡng

Chương 36: TUẦN TRĂNG MẬT

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Ánh nắng chiếu vào người ấm áp, Từ Ca nghịch đuôi: "Có loại thực vật nào lau lên người sẽ thơm không?"

 

"Ta đi tìm xem, lát nữa nàng muốn ăn gì?" Cẩn thận lau khô tóc, Đại Xà rũ mắt xuống.

 

Từ Ca thắt một cái, hài lòng buông tay: "Thịt lợn rừng nướng đi, em đi mượn anh sóc ít hạt thông."

 

Xà Khí tháo đuôi ra, lưu luyến không rời buông Từ Ca ra.

 

Trong lúc Xà Khí đi săn, Từ Ca đi khắp nơi tìm hốc cây 'mượn' hạt thông. Tất nhiên, là một đứa trẻ ngoan ngoãn có lễ phép, sau khi moi hết hốc cây cô còn bù lại cho anh sóc vài quả thông.

 

Hạt thông vừa bổ dưỡng vừa ngon, Xà Khí lần đầu tiên đã bị kinh ngạc, tiếc là Từ Ca nói ăn nhiều sẽ nóng, anh chỉ đành ngoan ngoãn bỏ số hạt thông còn lại vào trong bọc.

 

Tối nay họ không ngủ trên cây, tìm một bãi đất trống trải da thú ra.

 

Từ Ca rất thích khoảng thời gian ở cùng Đại Xà, cô cũng luôn có thể tìm thấy những trò vui để giải khuây.

 

Xà Khí cuộn tròn trên da thú, cô bò vào bên trong, coi Đại Xà như căn cứ bí mật của mình, lấy ra một viên giao châu chiếu sáng bên trong, gối đầu lên gối nằm ngửa: "Vừng ơi mở cửa sổ!"

 

Đầu rắn phía trên di chuyển một chút, không khí trong lành và ánh trăng tràn vào, Từ Ca hài lòng cắn gỗ bạc hà để mài răng.

 

"Thu Nghiệp còn một tháng nữa là sinh rồi, đến lúc đó chúng ta mang ít quả gây tê cho cô ấy, mang gì cho bé con đây? Vỏ sò? Ốc biển? Không biết có nhặt được ngọc trai không, đến lúc đó làm một chiếc vòng tay cũng không tệ."

 

Xà Khí không bao giờ mất kiên nhẫn, phát ra tiếng xì xì đáp lại.

 

.

 

Gió biển thổi vào mặt, sóng va vào đá ngầm, b.ắ.n lên bọt nước trắng xóa, bãi biển vàng dập dờn sóng vỗ.

 

"Biển!!!"

 

Từ Ca dang rộng hai tay chạy về phía bãi biển, gò má ửng hồng, trong mắt là sự phấn khích không thể ngăn cản.

 

Bầu trời xanh thẳm, kết hợp với những đám mây trắng như tuyết tạo thành một bức tranh sơn dầu thiên nhiên.

 

Mất một tuần cuối cùng cũng đến được phía tây mà cô mong đợi, cảnh sắc trước mắt hoàn toàn phù hợp với mong đợi của Từ Ca, thậm chí còn đẹp hơn.

 

Từ Ca ngồi xổm trên bãi cát đắp một tòa lâu đài thô sơ, dùng những chiếc vỏ sò nhỏ xinh đẹp để trang trí, việc nhất định phải làm khi đến bờ biển đã hoàn thành!

 

"Đại Xà, ten ten!"

 

Xà Khí quấn quanh lâu đài một vòng, giơ ngón tay cái lên, nhe răng cười: "Đẹp lắm!"

 

"He he."

 

……

 

Cô quấn một vòng đuôi rắn quanh eo, làm phao bơi, chân trần nhảy xuống biển.

 

Xà Khí có khả năng bơi lội thiên phú, bơi bên cạnh Từ Ca không khác gì nhân ngư trong biển.

 

Dưới sự giúp đỡ của Xà Khí, chân Từ Ca chạm vào bãi cát ấm áp, cô thử cẩn thận mở mắt ra, dần dần thích nghi với nước biển, lập tức giãn mày.

 

Từng đàn cá bơi lội trong rặng san hô, sau đó, cô nhìn thấy sứa, khoe dáng vẻ quyến rũ trong làn nước biển rực rỡ sắc màu.

 

Miệng truyền đến cảm giác mềm mại, là Đại Xà đưa tới một mảnh rong biển, cô trực tiếp ngậm vào miệng nhai, giòn giòn mang theo vị mặn đặc trưng, rất ngon.

 

Từ Ca dùng sức gật đầu khẳng định vị ngon của rong biển, chuẩn bị bơi lên mặt nước để thở.

 

Giây tiếp theo, Xà Khí biết ý định của cô liền hôn lên môi cô để truyền khí.

 

Từ Ca chớp chớp mắt, vòng tay qua cổ Đại Xà, nghịch ngợm l.i.ế.m lưỡi rắn.

 

Sau khi tách ra, Từ Ca cười hì hì đuổi theo đàn cá hề phía trước, gọi Xà Khí vẫn đang đứng nguyên tại chỗ toàn thân đỏ rực đi theo.

 

Hì hục hì hục.

 

Từ Ca ra sức kéo rong biển, tiếc là rong biển ở đây to hơn mấy lần so với những gì cô từng thấy, dai hơn, dùng hết sức lực toàn thân ngược lại khiến mình lăn ra ngoài.

 

Xà Khí cười khẽ, kéo Từ Ca lại, đưa lá rong biển vào tay Từ Ca, trong mắt lộ ra vẻ tinh ranh giống cô.

 

Từ Ca hiểu rồi, hiếm khi Đại Xà nghịch ngợm một chút, cô cong khóe miệng, dùng sức kéo rong biển như vừa rồi, thuận lợi lộn mấy vòng.

 

Xà Khí vớt Từ Ca lên, truyền cho cô ít khí, dùng móng tay sắc bén cắt đứt rong biển đưa cho Từ Ca, vẻ mặt lấy lòng.

 

Từ Ca nhéo nhéo mặt Đại Xà tỏ ý mình đã tha thứ cho anh, chỉ vào con cá thu cách đó không xa, lau lau khóe miệng không có nước miếng.

 

Đại Xà đặt Từ Ca lên một tảng đá bằng phẳng, vặn vẹo thân mình bơi về phía con cá thu bị Từ Ca chỉ.

 

Dòng nước chảy xiết, cá thu cũng cảm nhận được nguy hiểm, quay đầu bỏ chạy.

 

Nhưng tốc độ của Xà Khí sao một con cá có thể so sánh được? Trong nháy mắt đã bắt được cá thu quay về bên cạnh Từ Ca.

 

Một người một rắn nhìn con cá đang quẫy đạp trong tay, không biết phải làm sao, bắt cá rồi thì không có tay cầm thứ khác, Từ Ca chỉ đành từ bỏ ý định tiếp tục chơi, chuẩn bị lên bờ làm lưới rồi xuống bắt cá.

 

Bơi ra khỏi bờ biển, Từ Ca hít thở sâu không khí trong lành, chạy nhanh về phía chỗ để bọc đồ, không quên thúc giục Đại Xà đang ở trên mặt biển: "Nhanh nhanh nhanh, tối nay có đồ ngon rồi!"

 

Tìm một bãi đất trống có bóng cây che, Xà Khí động tác nhanh nhẹn chế tạo nồi đá.

 

Để nhanh chóng được ăn canh hải sản tươi ngon, Từ Ca mang tới một tảng đá lớn làm thớt, sau khi Xà Khí g.i.ế.c cá vược xong, cô liền ở bên cạnh xử lý vảy cá.

 

Hương vị tuyệt hảo thường phụ thuộc vào bản thân thức ăn, không cần quá nhiều gia vị, xử lý nguyên liệu xong, dùng cách hầm nguyên thủy nhất, sau khi sôi lên, nước canh màu trắng sữa cuồn cuộn.

 

Xà Khí thấy cô nhìn chằm chằm vào nồi nuốt nước miếng, đứng dậy múc một bát, thổi nguội rồi mới đưa cho Từ Ca: "Ăn từ từ thôi."

 

Hải sản ở đây bản thân đã có vị mặn, lần này họ không cho đá muối, vị ngon ngoài ý muốn làm kinh ngạc vị giác của Từ Ca, nghe thấy Đại Xà nói mới ăn chậm lại.

 

Thịt cá mềm ngon đậm đà, rong biển giòn ngọt, thịt ngao dai ngon...

 

Xà Khí sợ Từ Ca nghẹn, nhân lúc cô ăn cơm đi hái ít quả xanh rồi mang về một bát nước lọc.

 

Từ Ca ăn cơm xong, nằm trên đuôi rắn dùng cỏ dại đan lưới đánh cá, miệng ngậm quả xanh để đỡ ngán.

 

Xà Khí không vội thu dọn nồi, anh quấn mấy vòng quanh Từ Ca, nhắm mắt nghỉ ngơi.

 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Từ Ca cử động cánh tay đau nhức, đứng dậy vung lưới đánh cá vừa đan xong.

 

Xà Khí khẽ hé mắt, đưa tay ôm lấy eo thon của Từ Ca.

Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3

 

Từ Ca ngã vào lòng Đại Xà, cười khanh khách: "Đừng chạm vào eo, nhột ha ha ha..."

 

Xà Khí điều chỉnh vị trí, vẫy vẫy đuôi trêu Từ Ca.

 

Tiếc là Từ Ca đã chán trò này, giãy giụa bò ra khỏi lòng Đại Xà. Nhìn xung quanh tìm một bãi cỏ ấm áp dưới ánh nắng rồi quỳ xuống, vỗ vỗ đùi, nhìn Đại Xà, đôi mắt sáng ngời: "Lại đây."

 

Xà Khí bơi thân rắn, ngoan ngoãn gối đầu lên đùi Từ Ca.

 

Từ Ca bị đáng yêu làm cho mềm lòng, vuốt ve mặt Đại Xà rồi mới đưa tay lên mái tóc dài mượt mà, cô thành thạo tết tóc ba lọn, chẳng mấy chốc đã tết xong một cái.

 

"Xấu hổ, xấu hổ."

 

Từ Ca đang chơi vui vẻ, liền nghe thấy âm thanh kỳ quái từ trên đầu truyền tới. Ngẩng đầu nhìn lên, là một con vẹt đuôi dài màu xanh lục, mũi xanh lam.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /61 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Văn Ngu Chí Thượng

Copyright © 2022 - MTruyện.net