Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nằm trườn trên chiếc ghế dài trong khuôn viên nhỏ bé của Kí túc xá, Kaga đang cố tranh thủ chợp mắt trong giờ nghỉ giải lao.
Ánh năng dịu nhẹ kèm theo sự mát mẻ từ cây cỏ xung quanh, phải công nhận cậu đã chọn được nơi tuyệt đối lý tưởng để thỏa mãn cơn buồn ngủ. Thế nhưng Kaga vẫn không thể thoải mái tận hưởng nó.
"Cô biết tôi hoàn toàn có thể nhận ra việc một vùng không gian bị khuấy động và tán sắc bất thường chứ?"
"Tsk..."
Gỡ bỏ lớp Ma thuật Ẩn Hình, một thuật sử dụng khả năng be cong ánh sáng để dấu đi sự hiện diện, Yuo tỏ ra bực mình khi bị Kaga phát hiện.
"Nó chỉ phát huy tác dụng cao khi ánh sáng yếu hoặc ban đêm, tuy nhiên nguồn nhiệt sinh ra cũng dễ bị phát hiện. Vì học viện cấm sử dụng thuật này đề phòng học viên trốn tiết nên chắc chờ tôi ra đây cô mới dám dùng"
"Ngươi thì biết gì về ma thuật chứ?"
"Ít nhiều cũng không kém cô đâu"
Ngáp dài một cái, Kaga ngồi dậy rồi phủi quần áo.
"Thế...Lý do gì khiến Hội trưởng phá bĩnh thời gian nghỉ của tôi vậy?"
"Hừm, để kiểm tra xem kẻ đáng ngờ như ngươi có làm gì phạm pháp trong học viện chứ sao"
"Việc đó cô hoàn toàn có thể sai đám học viên khác làm. Chẳng có lí do gì để Hội trưởng, người gánh bao công việc lên đầu, phải tự thân đi ngắm người khác ngủ trưa cả...Trừ khi tôi có vị trí đặc biệt đối với cô..."
Kaga vừa nói vừa làm điệu cười đểu về phía Yuo.
"Chẳng bao giờ!!"
Yuo nổi cáu.
"Một kẻ bất tài như ngươi có gì đáng để ta đánh giá cao chứ! Chẳng qua ta muốn tận mắt giám sát ngươi. Ngày hôm qua có báo cáo về một đám côn đồ trong học viện, nghe nói là có học viên giúp chúng vào, chắc chắn là để ăn trộm"
"À" Kaga không thay đổi tư thế.
Đám Yuo nhắc đến chỉ có thể là ba tên đầu xanh đỏ như đèn giao thông hôm qua. Dù chắc chắn chúng sẽ mất vài tháng để có thể đi lại bình thường nhưng cậu vẫn quyết định nhốt chúng cạnh nhà kho dụng cụ gần câu lạc bộ đấu kiếm rồi trở về.
Nào ngờ sáng nay tới học viện thì nghe mọi người truyền câu chuyện "Đội trưởng Ma Kiếm thuật đạo hạ đám du côn chỉ bằng một đòn, khiến chúng phải nhập viện". Thành ra tên đội trưởng đó vốn đã nổi tiếng nay còn nổi danh hơn, được các học viên tôn như biểu tượng đáng tự hào của học viện.
"Đó mới là những con người có thực lực"
"Xin lỗi, chúng ta vẫn đang nói về đám côn đồ nào đó phải không?"
"Tsk, ngồi đó mà tự xấu hổ về bản thân đi, ngươi sẽ chẳng bao giờ được như anh ta đâu"
Yuo bỏ đi mà chẳng thèm nhìn lại.
___________
"Bực mình thật...Mình không muốn thấy cái mặt hắn chút nào nhưng lại lỡ cơ hội tra khảo hắn..."
Ngồi một mình trong phòng riêng của Hội học viên, vừa nhìn ra ngoài cửa sổ, Yuo vừa nghĩ lại. Lý do cô muốn theo dõi Kaga không phải để giám sát hắn, vì cũng như hắn nói, cô hoàn toàn có thể nhờ các thành viên còn lại của Hội học viên.
Sự thật là vì những việc diễn ra ngày hôm qua
Sinh ra trong một gia đình có lưu truyền về Ma Thuật trước cả sự hình thành Tân Giới và Tam Đại Lục. Yuo được đối sử như một công chúa hơn là một vị tiểu thư.
Và có lẽ là vì hoàn cảnh lớn lên của cô, Yuo hình thành một ý thức phân biệt người có Ma lực và kẻ Vô Ma lực hệt như người cha của mình. Song lối suy nghĩ về trách nhiệm của một kẻ có quyền năng lại thừa hưởng từ người mẹ.
Đó là lí do cô muốn trở thành Hội trưởng, để dẫn dắt người yếu kém hơn mình và coi thường những kẻ không có khả năng bảo vệ người khác.
Thế rồi, cái ngày cô biết tới tên hàng xóm mới chuyển đến. Nói là hàng xóm, nhưng cô sống trong một biệt thự mới với khuôn viên rộng lớn, còn hắn thì ở căn nhà nhỏ tới một phần tư những gì cô có. Qua lời kể của những hầu nữ, Yuo mới biết hắn là một tên Vô năng.
Có lẽ chỉ bắt chuyện được vài ba lần, nhưng Yuo vẫn luôn coi thường người thanh niên đó.
Một lần phải mở lời ra với hắn là cô đã coi ngày đó là xúi quẩy rồi.
Ấy vậy mà...Người yêu của Seimon? rồi lại cả Bạn học cùng lớp?
Yuo thay đổi toàn diện cái nhìn về Kaga. Một tên vô dụng bất tài, một kẻ không xứng đáng và một kẻ ăn gian. Lợi dụng quan hệ bất chính với Hiệu trưởng để vào học và thậm trí còn dính dáng tới học viên top 1 Học viện.
Trong mắt cô bây giờ, Kaga không khác gì đám cỏ dại cần nhổ tận gốc.
Yuo đang mơ màng thì tiếng tách trà đặt nhẹ lên bàn làm cô giật mình quay lại.
"Tiểu thư, mời dùng trà"
"Cảm ơn chị, Lý Thiên"
Nở một nụ cười với lời cảm ơn của Yuo, cô hầu nữ lùi lại.
Họ Lý, tên Thiên, một cô gái gốc Việt lớn lên tại Nhật được gia đình Yuo nhận làm hầu nữ sau khi mẹ cô qua đời. Thân thiết với Yuo từ nhỏ, là người chăm sóc cô chủ từ bé, Lý Thiên luôn là người Yuo tin tưởng tuyệt đối vào cũng như là người hiểu rõ tâm tình Yuo nhất.
"Tiểu thư, cô vừa có gì khó suy nghĩ sao?"
"Eh?"
"Tiểu thư luôn nhìn bất động ra ngoài cửa sổ khi có phiền muộn trong lòng. Nhưng hôm nay lại chống tay lên má như vậy...Không lẽ là vì chàng trai nào sao?"
"Cũng không sai...Nhưng chị đừng hiểu nhầm, ta không nghĩ về hắn như vậy! Hắn chỉ làm chướng mắt ta quá thôi"
"Vậy sao...Cũng không nghi ngờ tiểu thư được"
"Ta chỉ có một số vấn đề cần nói thẳng với hắn thôi..."
"Về việc sáng nay sao? Lúc tiểu thư mở rèm nhìn sang phòng cậu ta..."
Yuo không trả lời mà mặt bừng đỏ lên, không phải vì nhớ lại gì xấu hổ...
Tay cô vẫn cầm tách trà nhưng khuỷu tay tay đè chặt lên mặt bàn, khiến những vệt trắng hiện dần ra dưới mặt kính...Cô nhớ lại cảnh Kaga và Seimon thức dậy cùng nhau trong căn phòng đó.
"Dám làm những việc như vậy khi còn đi học ư...Vì trách nhiệm của một Hội trưởng, vì sự tôn trọng với người ta ngưỡng mộ...Ta nhất định sẽ làm rõ chuyện này"
__________________
"Ắt xì—!"
"Nii-sama cảm lạnh à?"
"Đâu có"
"Để em chữa cho Nii-sama nào"
*Chu* một tiếng. Seimon kéo tay Kaga xuống, hôn vào má cậu một cái thật dài rồi cười khúc khích vì khuôn mặt khó xử của anh trai cô.
"Hai người tình cảm quá nhỉ?"
Xé ngang không khí giữa Kaga và Seimon, một nam khí vũ hiên ngang xuất hiện. Phong vũ tỏa ra từ thế khí thổ bùng chiếc áo cánh in đậm chữ "Đệ Nhất" sau lưng. Theo đuôi là các nam viên khác.
Kiếm thắt bên hông, đồng phục vẫn diện trên mình, không cần nghi ngờ, kẻ đây chính là Trưởng đội Ma Kiếm Thuật Đạo trong học viện.
Đưa mắt nhìn Kaga một lượt, tên đội trưởng quay sang bắt chuyện vui vẻ cùng Seimon.
"Ha, Seimon vẫn rạng ngời như mọi ngày"
"Ai vậy?"
Một câu hỏi thờ ơ khiến tên đội trưởng suỵt ngã khuỵu xuống.
"Haha...Cậu cứ đùa vậy"
Tên đội trưởng và đám nam viên theo sau bật cười. Seimon vẫn chẳng phản ứng, cả cô và Kaga đều nhìn hắn bằng ánh mắt như thấy một kẻ tâm trí bất thường.
"Xin lỗi, chúng mình đang bận, nếu mọi người muốn dùng chỗ này thì bọn mình sẽ ra chỗ khác vậy"
Seimon lịch sự trả lời rồi khoác tay Kaga định đi khỏi thì bị hắn gọi lại.
"Hai người không được rời khỏi đây. Buồn cười lắm đó, mình chỉ muốn có thời gian nói chuyện cũng cậu thôi mà"
"...Hai người thiếu tôn trọng TA như vậy sao?"
Giọng điệu của tên đội trưởng thay đổi. Không cần hỏi, Kaga và Seimon cũng hiểu đó chẳng phải điều tốt lành gì.
Hắn đi tới trước mặt Kaga, mắt ánh lên vệt sát khí trong chớp nhoáng. Cả hai nhìn chằm chằm không nói gì một cách khó xử.
Tên đội trưởng chờ đợi một nét sợ hãi trên mặt Kaga, một khi nó hiện lên đồng nghĩa với hắn thắng. Nhưng tuyệt nhiên điều đó không xuất hiện. Kaga chỉ nhìn hắn và tự nhủ thầm "Thằng này điên cmnr".
"Mùi vải sơn còn mới, xem ra y phục mới được làm ra trong hôm nay. Đệ Nhất? Lập một công, oai thế chưa vang đang muốn xưng hùng, chưa nói thành tích còn không phải người đạt được...Nực cười"
Kaga đột ngột nói vậy, tên đội trưởng còn chưa kịp nghe lấy một từ. Cậu đẩy vai hắn rồi cùng Seimon bước đi.
Mất một lúc tên đội trưởng Ma Kiếm thuật đạo mới nhận ra Kaga ám chỉ cái gì. Gân xanh nổi lên, hắn hậm hực bỏ đi về phía ngược lại...
__________________
Tiếng chuông cuối buổi đã vang lên.
Đàn đàn, lớp lớp học viên bắt đầu trở về nhà và kí túc xá, trả lại không gian yên bình cho cả học viện.
"Tệ thật, tên vô dụng đó đâu rồi"
Chạy dọc hành lang học viện, Yuo cố tìm kiếm một kẻ mà cô tuyệt đối coi thường.
"Rốt cuộc ngươi với Seimon đã quan hệ xa tới đâu rồi!! Đêm qua ngươi dẫn Seimon về nhà rồi ngủ chung giường là sao?". Nếu nói với một kẻ cô luôn coi thường thì chẳng có lí do gì phải ngại, nhưng hỏi điều đó trước mặt người cô luôn tôn trọng và phần đấu vì thì lại là chuyện khác. Giống như cô là một kẻ bám đuôi thích nhòm ngó vào chuyện riêng của người khác vậy.
Thế nên chỉ cần tìm gặp kẻ đó khi hắn ở một mình mà không lo ai nghe thấy thôi. Ban nãy nghe hắn hẹn Seimon đợi hắn lên phòng giáo viên rồi cùng về, vậy thì chỉ cần gặp hắn trước khi hắn ra về là xong. Cô muốn câu trả lời sớm nhất có thể.
"Ah! Kia rồi—?"
Yuo đang vui mừng định chạy tới thì bất ngờ nhận ra hai 5 bóng người. Một trong số đó là Kaga, kẻ cô kiếm tìm nãy giờ...còn 4 tên còn lại...
"Ichijou Kaito, Đội trưởng Ma Kiếm Thuật Đạo?"
Rõ ràng một vụ bắt nạt rồi, Yuo lao tới đầy lo lắng. Có thể đó là kẻ bị cô coi thường như cỏ dại, nhưng cô đã hứa với mẹ mình, là một kẻ mạnh, trách nhiệm của cô vẫn phải bảo vệ kẻ yếu hơn.
"Dừng lại!!"
"Hội trưởng?"
"Ichijou, tôi tưởng anh là con người phải đạo, vậy mà anh dám lấy lớn hiếp bé, ỷ mạnh hiếp yếu ư?"
"Hội trưởng hiểu nhầm rồi, tôi chỉ đang dạy dỗ tên gian lận này một chút thôi mà"
"Đó là việc của Hội học viên, chưa đứa lượt các người làm việc đó"
Yuo gạt tay Ichijou ra khỏi bả vai Kaga.
"Cô đang...Bảo vệ hắn đấy ư?"
"Ít nhất bây giờ là vậy, cậu mà còn có ý định tấn công hắn thì tối sẽ không nhẹ tay đâu"
"A....Haha...HAAHAAA! Tên khốn, tao không biết mày làm thế nào nhưng được lắm, thằng khốn. Mày có thể biến tất cả lũ con gái thành hậu cung của mày phải không?"
"Hay...Hay lắm...TAO MỚI LÀ KẺ ĐƯỢC HƯỞNG NHƯ VẬY!"
Yuo căng cứng người khi hình ảnh Ichijou trước mắt cô đột nhiên hiện thêm một cây trường đao to cao hơn cô cả một sải.
"Cậu dám!? Ma thuật sáng tạo—Thiên Thủ!"
[DOOng!!]
Một ma thuật bảo vệ bao chùm lấy cả Yuo và Kaga hiện ra, va chạm mạnh mẽ với lưỡi trường đao.
Cho đến hiện tại, Kaga, nguyên nhân của sự xô xát này vẫn chưa thèm nói câu gì.
Kaga nhìn thẳng mặt Ichijou. Vẫn là vệt sát khí kéo dài trong mắt, song lần này nó lộ ra rõ rệt, không một ý che dấu. Toàn sức, hắn chỉ muốn đập chết Kaga ngay tại trận. Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy bị thua thiệt như vậy, cuộc sống nhung lụa được nuông chiều từ bé tạo thành tính cách tự cho là đúng, mặc chính mình là người gây chuyện trước.
Mang cái hào quanh anh tú bất phàm để làm gì chứ?
You không trụ giữ được nữa. Từng đòn của Ichijou đều khiến cô run rẩy xương cốt, khả năng kiểm soát ma lực của cô đúng là vẫn quá thấp. Tấm khiên ma thuật đã nứt ra rồi, chỉ một chém nữa thôi thì cả cô cũng sẽ bị dính đòn.
"Mình...không thể bảo vệ kẻ khác sao...?"
Nếu giờ cô lấy sức né, chắc chắn vẫn còn kịp tránh được cuồng đao kia, song kẻ phía sau cô sẽ...
[Oanhhh!!!]
Mảnh quang của tấm khiên đã nát vụn. Yuo chịu chấn động, gục xuống vì đã kiệt sức, cô có thể thấy chắc cái chết ngay trước mắt.
[DDeeeenggg!]
Cản lại trường đao bằng cơ thể rắn hơn bất cứ kim loại nào trên thế gian, một hình bóng thanh niên nhào ra phía trước Yuo. Một bóng dáng quen thuộc, một bóng dáng mà cô luôn nhìn xuống từ phía trên. Kaga đứng đó, sừng sững tựa mười ngọn núi. Gánh toàn bộ xung lực từ trường đao mà không xi nhê lấy một chút, đến quần áo cũng không sứt lấy một sợi chỉ. Lúc bấy giờ Yuo mới mở to mắt ra.
"Ngươi...?"
"Cái, Cái gì thế này? Chẳng phải ngươi không dùng được Ma Thuật sao?"
Chẳng buồn trả lời, Kaga xuất một cánh tay, giương chỉ thẳng vào sọ Ichijou.
"Order—Impact"