Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn
  3. Chương 228
Trước /505 Sau

Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 228

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

“Đến giờ rồi.” Như một ma chú, ba chữ vừa rơi xuống, trong đám người không một ai nói chuyện nữa, ai cũng tràn ngập hưng phấn mà ngẩng cổ lên ngóng.

Xao động một hồi.

“Qua đây cùng xem TV một lát đi.” Kiều Hoa nói với Lý Hồng Quân

“Được rồi!”

Các bạn nhỏ trong nội viện gấp không chờ nổi hỏi: “Kiều Minh! Bọn mình muốn xem TV của nhà cậu, bọn mình có thể cùng xem được không?”

Bạn nhỏ Kiều Minh theo bản năng quay đầu nhìn qua Kiều Hoa.

Kiều Hoa gãi gãi cằm con trai, “Con muốn cùng các bạn chia sẻ TV mới không?”

“ Ân! Con muốn.” Nhóc thích cùng các bạn chia sẻ nha.

“Vậy thì con mời các bạn ngồi xuống đi.”

Kiều Minh chạy đến trước máy may, lấy hai bao tải để cho các bạn của mình lót mông. Cứ như vậy cả đám trẻ đều ngồi xuống xem TV.

Quy quy củ củ ngồi thành một hàng, người lớn cũng không náo loạn ngồi phía sau. Vốn dĩ phòng khách không lớn lúc này tập trung nhiều người như vậy lập tức chật như nêm.

Ánh mắt mọi người đều tập trung vào màn hình trắng đen, rốt cuộc trên TV cũng đã xuất hiện hình ảnh. Cho dù là quảng cáo, mọi người cũng rất chú tâm xem, một chữ cũng không nỡ bỏ sót.

Hôm nay, vừa vặn là thứ bảy, trên đài không phải phát tin tức mà là chiếu phim truyền hình 《 Hoắc Nguyên Giáp 》.

Mở đầu bộ phim là một hồi đánh nhau, hàng xóm nhìn đến hoa cả mặt, ai cũng không dám thở mạnh.

Trừ bỏ Kiều Hoa, tất cả người lớn ở đây đều tập trung cao độ, càng xem càng thấy thích.

Tuy rằng cô đã sớm miễn dịch với phim truyền hình, nhưng thấy bầu không khí như vậy không khỏi cảm thấy sắm TV cũng rất có ý nghĩa.

Hai giờ sau, màn hình TV chiếu chữ “Hẹn gặp lại”, lúc này mọi người vẫn chưa đã thèm, nhìn màn hình TV thêm một lúc nữa, cho đến khi những “hạt mè” lại xuất hiện mới luyến tiếc đứng dậy ra về.

“Thật đẹp mắt, Kiều Hoa, về sau bọn ta có thể đến nhà cô xem TV không?”

“Có thể, mọi người muốn đến liền đến. Bất quá, mọi người nên mang ghế theo ngồi cho thoải mái.”

“Ha ha ha~” Về sau bọn họ không cần phải chạy ra ngoài viện, tới nhà Triệu Quỳ Hoa xem TV nữa rồi, ở nội viện cũng có thể xem. Hơn nữa, còn ít người, có thể xem gần hơn, đương nhiên là tốt rồi! “Được được được, lần sau bọn tôi tự mình mang ghế tới! Không đứng để không chắn người phía sau!”

Trong không khí tràn ngập sự vui vẻ.

Mọi người lưu luyến ra về, một đường đều bàn luận về bộ phim vừa rồi. Khó có dịp mà người lớn và trẻ con đều có chung một đề tài.

Xem xong TV, Từ Sơn Tùng lấy một miếng vải mua ở bách hóa đắp lên chóng bụi, chăm sóc tỉ mỉ, so với hầu hạ hai mẹ con còn tỉ mỉ hơn.

Buổi tối, tắm rửa xong, khác với mọi ngày, Kiều Minh hôm nay không giục Kiều Hoa kể chuyện xưa, hay quấn cô đòi học bài hát mới nữa. Cậu nhóc chưa đã thèm nhìn chiếc TV trong nhà.

Đây là lần đầu tiên Kiều Minh xem TV. Trước đó cũng có vài bạn nhỏ kéo nhóc chạy đến nhà Quỳ Hoa xemm bất quá khi đó nhiều người, cơ thể thấp bé của nhóc không có cách nào chen vào được, chỉ có thể mơ hồ nhìn từ khe nhỏ vài hình ảnh trắng đen, cũng không biết cảm giác xem TV là như thế nào. .

||||| Truyện đề cử: Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa |||||

Hiện giờ, nhà của nhóc đã có TV, còn có thể ngồi ở chỗ tốt nhất mà xem, sao nhóc có thể không kích động cho được!

“Thế nào, thích sao?”

“ Ân! Thích! Con siêu siêu siêu cấp thích luôn đó ba ba! Mấy người trong đó bận đồ không giống chúng ta!” Bộ phim 《 Hoắc Nguyên Giáp 》lấy bối cảnh thời nhà Thanh, nhân vật trong phim đều bận cổ trang. Lần đầu tiên Kiều Minh thấy phong cách khác biệt như vậy, thì ra cũng có những người không bận đồ giống bọn họ!

“Thích ba ba hay là thích TV mới?” Từ Sơn Tùng cào cào cằm con trai hỏi.

Cậu nhóc không chút do dự mà trả lời: “Thích ba ba! TV chỉ xếp thứ ba!”

Nếu không có ba ba, nhóc cũng không có TV để xem nha!

“Vậy ai xếp thứ hai?” Từ Sơn Tùng lại hỏi.

Kiều Hoa ngồi trước bàn trang điểm cũng dựng lỗ tai lên hóng hớt.

Cậu nhóc rối rắm một hồi, chu miệng lên, “Thứ hai là…là…con tự thích con đi.”

“Kia, vậy mẹ đâu?” Từ Sơn Tùng đào hố con trai.

Cậu nhóc Kiều Minh không chút do dự đáp, “Mẹ với ba ba đều xếp thứ nhất!”

“Đúng là đứa nhỏ lanh lợi.” Kiều Hoa nói không sai chút nào, đứa nhỏ này chính là rất thông minh, vĩnh viễn sẽ không bị lọt hố.

Kiều Hoa đối với câu trả lời này rất vừa lòng, vợ chồng hai người từ trước đến giờ không bao giờ bắt con trai phải trả lời là thích ai nhất, câu hỏi này sẽ làm tổn thương tình cảm của đứa trẻ.

Bởi vì trong lòng mỗi đứa trẻ, ba và mẹ đều quan trọng như nhau a.

Quảng cáo
Trước /505 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Tống Mạn] Thiên Thần Gãy Cánh

Copyright © 2022 - MTruyện.net