Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn
  3. Chương 416
Trước /505 Sau

Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 416

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trời đầu thu ở Lê An vẫn còn nóng, cho dù quạt điện quay vòng vòng tản nhiệt cũng không thể mát nổi.

Lúc này, Kiều Hoa cực kỳ ao ước có một chiếc điều hòa cứu vớt cô.

Bởi vì ngày mai phải chuẩn bị tiệc đầy tháng, mới chín giờ, cô đã cho Tiếu Tiếu uống sữa xong, Kiều Hoa nghỉ ngơi một chút.

Đêm nay nhiệt độ cao, đắp một cái chăn mỏng lên bụng nhưng là bỏ bếp lò lên người, ngủ một chút đã bị nóng đến tỉnh giấc.

Vốn là người ngủ sâu giấc, cho nên Kiều Hoa bị nóng tỉnh là chuyện rất hiếm thấy, cô cực kỳ cực kỳ mong muốn có một cái điều hòa.

Mới cúi đầu, phát hiện cô nhóc Tiếu Tiếu đang cọ cọ vào n.g.ự.c cô ngủ một giấc thật ngon.

Rầm rì rầm rì, thằng cho đến khi mũi chạm vào n.g.ự.c Kiều Hoa, dùng sức ngửi ngửi, khi cảm nhận được mùi hương quen thuộc, phảng phất như đang tắm trong dòng sữa nóng, cô nhóc lúc này mới vui vẻ ngủ tiếp.

Kiều Hoa bật cười, lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc con gái, thật đáng yêu.

“Con nha, khi nào không tới, cô tình đến vào lúc nào, nóng c.h.ế.t mẹ rồi.”

Từ Sơn Tùng ở cách vách đang trông đèn đọc sách, anh đang đọc cuốn [Thị trường quốc gia], Kiều Hoa đọc không hiểu, cũng không hứng thú đọc, nhưng vẫn cổ vũ anh xem.

Có đọc còn hơn không, không phải sao?

Hai mẹ con động đậy, Từ Sơn Tùng khép sách lại, đi qua phòng bên, cúi người, từ phía sau vòng qua eo cô, vuốt v e.

“Sao còn chưa ngủ, mau ngủ đi, ngủ xong anh mang con qua phòng bên cạnh.”

“ Ân, đừng vội, anh xem Tiếu Tiếu nhà chúng ta đi. Quá là đáng yêu, nhìn miệng nhỏ, mũi nhỏ, tinh xảo cực kỳ a, ngắm mãi không đủ.” Khuôn mặt phúng phính sữa, môi đỏ ửng, mi mắt cong cong, hai hàng lông mi cong cong, quá đáng yêu!

Kiều Hoa cảm thấy không có bảo bối của nhà ai còn chưa ra tháng mà đã xinh đẹp như bảo bối Tiếu Tiếu nhà cô!

“Đôi mắt giống em, cái mũi giống anh, miệng thì…..Giống ai trong chúng ta nhỉ? Có thể là kết hợp cả hai đi! Lỗ tai giống em, nho nhỏ. Lông mày thì giống anh như đúc, sau này lớn lên con bé nhất định là mỹ nhân a.” Nhấp miệng, thấp giọng cười ra tiếng, Từ Sơn Tùng nắm ngón tay vợ đang sờ sờ trên mặt con gái. Đây là tiểu bảo bối phấn điêu ngọc trác nhà bọn họ, nhìn thế nào cũng không đủ.

Vừa đánh giá con gái, vừa vuốt v e vợ, chút chút lại xoa xoa ấn ấn.

‘Con bé cũng chỉ ngoan lúc ngủ thôi, đến lúc con bé khóc lên, em còn cảm thấy con bé đáng yêu hay không là biết liền.” Đứa nhỏ này rất khó chiều a, chỉ cần nhìn quầng thâm dưới mắt Từ Sơn Tùng là biết….Ai, đó đều là nước mắt của cô nhóc tạo thành.

Kiều Hoa quay người, nhẹ nhàng đá chân anh, cực kỳ kiêu ngạo nói: “Con em sinh, cho dù con bé có gặm ngón chân em, em cũng thấy đáng yêu.”

Từ Sơn Tùng: “...........”

Cũng không cần phải nói đến thế….. Ân.

====================

Tiệc đầy tháng diễn ra vô cùng thuận lợi, bạn nhỏ Tiếu Tiếu nghiễm nhiên trở thành một tân binh khủng với đoàn quân chuyên sủng vô cùng hùng hậu.

Chỉ là tân binh này hiện tại đang ngủ trong tã lót đến vô cùng an ổn. Bạn nhỏ Tiếu Tiếu không thể ngờ là, mình chỉ ngủ một giấc mà ba mẹ đã nhận cho mình một đống ba mẹ nuôi….

Hôm sau, sau khi dẫn Kiều Minh đi học, hai vợ chồng cùng nhau chạy đến xưởng Hồng Tinh, hai người đi xem tình huống cho chắc thêm lần nữa rồi mới quyết định có mua lại hay không.

Xưởng Hồng Tinh là một xưởng quần áo nhỏ, diện tích ước chừng mười một mẫu, tương đương với 800 mét vuông.

Mà xưởng nằm trong khu công nghiệp lớn của Lê An, xung quanh có xưởng dệt, xưởng thép, nhà máy điện,....Cách trung tâm hai kilomet, vị trí thật sự không tồi.

Đường vào xưởng là con đường lớn, xe ô tô tải to chạy vào vẫn được. Nếu Lê An có xây dựng lại để nâng cấp thì tám chín phần khu này sẽ bị dỡ đầu tiên.

Nha, Kiều Hoa bỗng nghĩ đến, giống cụm công nghiệp ở thành phố phụ cận, qua hai mươi mấy năm, di dời xong ai cũng phát tài.

Nếu thật sự mua lại xưởng này, cho dù làm ăn bị lỗ vốn, đến lúc đó chỉ cần nhà nước phá dỡ, còn có thể nhận lại bồi thường, nói không chừng đến lúc đó có thể dựa vào tiền bồi thường mà phát tài!

Càng nhìn càng thấy vừa lòng, xem xong vị trí xưởng, tiến vào bên trong. Ngoài sân không có bảo vệ, bên xong không có đồ dùng, giấy tờ văn kiện thì lộn xộn nằm trên đất, còn có rác rưởi lung tung, thật sự không nỡ nhìn.

Quảng cáo
Trước /505 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôi Sắp Chết Rồi

Copyright © 2022 - MTruyện.net