Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhất Tiểu Yến vừa ngáp ngắn ngáp dài vừa cầm chổi khuya khuẩy, nàng đưa tay lên che miệng, tay kia dùng lực vung chổi vút một cái, chiếc chổi bay thẳng tới y phục màu xanh lam lả lướt của Du Thịnh Hàm.
Nhất Tiểu Yến giật mình nhìn chiếc chổi đập vào chân Đức Phi mà hoảng sợ.
Nàng thật sự không muốn chuốc rắc rối đâu huhu!!
Tại sao cái tay chết tiệt này lại buông cây chổi ra đúng lúc như vậy chứ!?!?
Đức Phi bị chiếc đổi đập vào chân khiến cơ thể lảo đảo, cũng may có cung nữ thân cận ở đằng sau nhanh nhẹn đỡ lấy.
Đức Phi tức giận ngước lên, Nhất Tiểu Yến và Lý Hạ Vân thấy vậy liền lao tới quỳ rạp xuống đất.
"Đức Phi nương nương tha tội! Nô tì không hề hay biết người đang ở đây! Vì một phút lơ đãng mà không cầm chổi chắc chắn, khiến cây chổi va trúng nương nương! Đức Phi nương nương xin thứ tội!!" Nhất Tiểu Yến vội nói, đầu còn không ngừng dập xuống đất.
Đức Phi nhìn cây chổi dưới chân rồi lại nhìn Nhất Tiểu Yến, trong mắt ánh lên lửa giận ngút trời: "Ta vừa mới bước tới Ngự Hoa Viên được vài bước, ngươi lơ đãng thật đúng lúc đấy, chổi của ngươi cũng thật lạ, bay đi đâu không bay, lại bay tới đúng chỗ của ta."
Đức Phi từ trên cao nhìn xuống, đến cả mặt cũng không cúi, một bộ cao cao ngạo ngạo, môi đỏ khẽ mở: "Ta không nghĩ rằng những sự việc này là vô tình, có phải hay không là do ngươi sắp xếp?"
Lý Hạ Vân cả người run lên, sợ hãi tới mức không mở được miệng, nàng thật sự rất muốn bênh vực Nhất Tiểu Yến, nhưng nàng không thể!
Nhất Tiểu Yến nghe vậy liền sợ hãi, ngước mặt lên nhìn Du Thịnh Hàm: "Đức Phi nương nương người đừng nghĩ như vậy! Thật sự không phải như vậy đâu! Đây chỉ là nô tì lỡ tay mà thôi! Không hề có ý muốn ám sát hay sắp xếp bất cứ thứ gì cả!" nói xong còn dập đầu một cái: "Nương nương nhất định phải tin nô tì!"
Du Thịnh Hàm nhìn Nhất Tiểu Yến, ở trong cung nghe danh cô nàng này đã lâu, vì có Hoàng Thượng đứng sau bảo vệ, cùng với mồm miệng nhanh nhạy, cô ta đã lên mặt dám tát cả Thục Phi, chuyện này đã được truyền khắp hậu cung khiến Thục phi không dám bước chân ra khỏi cửa.
Vừa mới tiến cung không lâu đã khiến Hoàng Thượng đứng về phía nàng ta, quả thật khiến cho người ta ngạc nhiên.
Rốt cuộc thì nàng ta có mưu trò gì, lại khiến người lạnh lùng với nữ nhân như Hoàng Thượng để mắt tới?
Du Thịnh Hàm quan sát kĩ cung nữ trước mặt, dáng người nhỏ nhắn, mái tóc mềm mại, khuôn mặt khả ái, lại là một người rất năng động, luôn bày ra những trò mới mẻ, bề ngoài trong sáng thuần khiết, nhưng bên trong lại là người mưu mô giảo hoạt.
Loại nữ nhân như vậy trong cung thật sự rất ít, hay phải nói là hoàn toàn không có.
Hoàng Thượng để mắt tới nàng ta cũng không có gì là lạ, suy cho cùng nam nhân là những sinh vật thích sự mới mẻ và cảm giác chinh phục, khi chinh phục được rồi liền không còn thấy hứng thú nữa.
Nàng ta có được sự bảo hộ của Hoàng thượng bây giờ, cũng sẽ không có được sự bảo hộ của Hoàng thượng cả đời.
Du Thịnh Hàm khẽ nhếch môi cười.
Hãy cứ để đám nữ nhân trong hậu cung đấu đá đi đã, lúc đấy ra tay cũng không muộn.
Du Thịnh Hàm thở dài: "Được rồi, ngươi đứng lên đi, chuyện lần này ta bỏ qua, nếu còn có lần sau, ta nhất định sẽ phạt trượng ngươi."
Nhất Tiểu Yến nghe vậy liền giật mình ngước lên, không thể tin vào tai mình.
Đức Phi thế mà lại tha cho nàng?
Nhất Tiểu Yến nhìn bóng lưng Du Thịnh Hàm càng ngày càng xa, không khỏi nhíu mày.
Ánh mắt tính toán của Đức phi lúc nàng ngước lên chắc chắn không phải nhìn nhầm.
Đức Phi rõ ràng đang âm mưu gì đó.
----
Âu Dương Kỳ Thiên tay cầm bút, nhìn chồng tấu chương chất đống không khỏi có chút ảo não.
Phê duyệt xong hết đống tấu chương này chắc cũng phải canh ba.
Nhìn mắt Âu Dương Kỳ Thiên đỏ oạch, Nhã công công không khỏi lắc đầu, mấy hôm nay Hoàng Thượng ngủ rất ít vì phải phê duyệt tấu chương, tới cả thời gian ăn cơm cũng không có.
Ông có khuyên cả buổi Hoàng Thượng cũng chẳng mảy may lay động, chỉ một mực chú tâm vào tấu chương.
Haizz, giá như có ai hoặc việc gì đó giúp người phân tâm thì tốt, như vậy Hoàng Thượng có thể nghỉ ngơi rồi.
Vừa nói xong, khuôn mặt giảo hoạt của Nhất Tiểu Yến đã hiện lên trước mắt ông.
Nhã công công liền cười.
.