Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
- Phong Linh rốt cuộc cậu thích ăn thịt gà đến cỡ nào chứ?
Tâm Nhi ngồi ở bên cạnh, hai tay chống má nhìn Phong Linh hai tay hai cái đùi gà ăn đến nhiệt tình thì cũng hoảng, thế này cũng quá liều mạng đi.
Cô không sợ béo à?
- cậu không hiểu đâu thịt gà mới chính là chân ái của tớ.
Chồng con có thể không có nhưng thịt gà thì nhất định phải có một mâm.
Tâm Nhi phì cười trêu chọc.
- Thái Huy mà nghe thấy sẽ đau lòng lắm đây.
Hạ Phong Linh chỉ cười không đáp mà tập trung gặm cánh gà, Tâm Nhi đang định nói thì thấy nam nữ chính liền gọi cô.
- Phong Linh này đấy không phải Cảnh Hạo và chị của cậu sao?
Phong Linh ngẩng đầu lên nhìn theo hướng Tâm Nhi chỉ thì thấy nữ chính đang dìu nam chính đi thì nói.
- thì sao? Cảnh Hạo say nên chị tớ đưa về thôi.
- nhưng...
Sao phải lén la lén lút thấy người là tránh đi như thế.
Hạ Phong Linh gặm cánh gà từ tốn nói.
- đó là chuyện riêng của họ, chúng ta không nên nhúng tay vào, thế nên chúng ta gọi người khác tới đi.
- nói cũng phải, hả?
Tâm Nhi gật gật đầu sau giật mình nhìn Phong Linh, cô vừa nghe nhầm à?
- đây là hôn lễ của tớ.
Hạ Phong Linh bình tĩnh nói, dù cô có không thích hôn lễ này thì cũng không muốn nữ chính phá hỏng nó.
Thế nên sau đó liền có người đuổi theo hướng nam nữ chính vừa đi.
Người Tâm Nhi và Hạ Phong Linh vừa gọi đi được lúc thì thấy bà Cảnh cùng một dàn vệ sĩ đuổi theo sau, Tâm Nhi thấy vậy nên chạy đi hóng hớt, còn Hạ Phong Linh thì bị Thái Huy cho người đưa đi nghỉ ngơi, muốn lén đi hóng hớt cũng không hóng nổi, sau nghe Tâm Nhi kể mới biết.
Hạ Kiều Nhi mưu đồ chuốc say Cảnh Hạo để lên giường với hắn, nhưng mà bị Hạ Phong Linh phá đám sau lại không biết ai báo tin cho bà Cảnh nên bà Cảnh mới đem người lên bắt tận giường.
Ông bà Hạ đối với Hạ Kiều Nhi thất vọng đến cực điểm nên hoàn toàn không lên tiếng nói đỡ giúp cô.
Dạo thấy cô an phận nên ông bà an tâm không ít còn gọi cô ta tới công ty để học việc, lại biết chuyện cô và Lâm Vũ nên còn cho cô cổ phần của công ty để nhà họ Lâm chấp nhận cô, vốn dự định đầu năm sau tổ chức hôn lễ cho cô để tránh đêm dài lắm mộng, nhưng mà ai mà ngờ được Hạ Kiều Nhi lại làm ra chuyện này ngay trong đám cưới của em gái mình chứ.
Nếu không phải tận tay lấy mẫu xét nghiệm rồi cho người kiểm tra nghiêm ngặt ông bà thật sự nghi ngờ Hạ Kiều Nhi không phải con gái ruột của mình.
Bởi vì áy náy bao năm qua để cô sống bơ vơ ở bên ngoài nên dù Hạ Kiều Nhi nhiều lần gây chuyện ông bà cuối cùng vẫn không đành lòng mà bỏ qua cho cô, nhưng mà lần này Hạ Kiều Nhi khiến ông bà quá thất vọng rồi.
Nam chính vì chuyện này mà triệt để dứt tình với nữ chính.
Hạ Kiều Nhi sau vụ đó cũng phát hiện mình có thai với Lâm Vũ nhưng Hạ Kiều Nhi không còn vòng hào quang của nữ chính, Lâm Vũ đương nhiên sẽ không còn nhất kiến chung tình với cô ta nữa, lại thêm những việc mà cô ta đã làm gần đây Lâm Vũ còn có thể tin tưởng mà chấp nhận cô ta sao? Mà cho dù hắn chấp nhận thì nhà họ Lâm cũng không chấp nhận, thế nên nếu không phải cô ta còn có nhà họ Hạ đứng sau không biết còn thế thảm tới cỡ nào nữa.
Nhưng đó là chuyện của sau này còn bây giờ Hạ Phong Linh vẫn đang đàm đạo với Thái Huy về việc phân chia giường ngủ, nhưng Thái Huy có giá trị hắc hóa làm điểm tựa nên kế hoạch phân chia giường ngủ thất bại, Hạ Phong Linh ức điên nhưng cũng hết cách, người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu mà.
Buổi tối Hạ Phong Linh tắm xong liền leo lên giường đi ngủ, nhưng vừa chợp mắt một lúc liền bị một cánh tay vòng qua bụng cô, kéo cô lại gần mình mặt đối mặt với cô, Hạ Phong Linh giật mình mở bừng mắt ra nhìn Thái Huy đầy cảnh giác.
- anh sẽ không làm gì em cả, không cần phải sợ anh.
Thái Huy lập tức nới lỏng tay ra nhưng vẫn ôm cô trong lòng, Hạ Phong Linh nghe hắn nói liền ngừng dãy dụa, im lặng không nói, Thái Huy vẫn nhìn cô chăm chú rồi nói.
- Phong Linh, cảm ơn em đã tới bên cạnh anh.
Hạ Phong Linh ngẩng đầu lên nhìn Thái Huy, bình tĩnh gật đầu sau đó trùm chăn đi ngủ.
- em ngủ đây...anh cũng ngủ đi.
- ừm, vợ yêu ngủ ngon.
Thái Huy coi như không nhìn thấy ánh mắt sợ hãi lảng tránh của cô mà dịch sang ôm cô vào lòng.
Hạ Phong Linh chỉ chống cự một lúc rồi lại ngủ quên mất, không biết vì sao nhưng ở bên cạnh Thái Huy cô luôn cảm thấy rất an tâm giống như đó vốn là bản năng của cô vậy.
Vì thế hệ thống đang nghỉ ngơi liền nhìn thấy thanh tiến độ tình cảm hơi nhích lên con số 45 nhưng rất nhanh lại trở về số 0 tiếp.
Hệ thống phát điên mất, xem ra nó nhiễm vi rút quá nặng rồi phải tìm chủ nhân xử lý mới được.
Nhưng mà chủ nhân đang ôm phu nhân ngủ rồi, làm gì để ý đến nó, vì vậy hệ thống chỉ có thể đau khổ offline.
Chủ nhân, ngài là đồ bất nhân bất nghĩa, có quần áo rồi liền bỏ tay chân.
Hu hu....
Chủ nhân hệ thống: "...."