Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tần nhất cả kinh, ngạc nhiên không phải là cái ôm của nữ tử này mà là gia chủ thế nào mà lại để cho người khác ôm hắn.
Biểu tình này của gia chủ.. là vui vẻ hay là khó chịu?
Vui vẻ?
Nếu không vui vẻ, sao có thể để cho nữ nhân này ôm mãi như thế?
Nam Nhiễm ôm hắn, ngẩng đầu lên, cằm hắn căng chạt, góc cạnh rõ ràng, ánh vào mắt nàng một bộ dạng lạnh lùng, Nam Nhiễm ở đầu vai hắn cọ cọ, lầm bẩm một câu:
"Ta sẽ còn đến nữa."
Cảm giác lạnh lạnh trên người hắn thế này, thật sự còn thoải mái hơn, càng muốn đem hắn đóng gói mang đi.
Tay nàng nắm chặt ống tay áo hắn, siết chặt rồi buông ra, nới lỏng ra rồi lại siết chặt, lặp đi lặp lại nhiều lần.
Thống Tử nghe lời này của ký chủ, trực tiếp lẩm bẩm. Lời này, sao lại có cảm giác quái quái?
Một lúc lâu sau, nàng mới buông ra, sau đó rời đi, để lại Đường khô đứng một mình chỗ đó, bên tai đỏ bừng như muốn rỉ máu.
Nữ nhân này, vì sao lại nói lộ liễu như vậy?
Chuyện nàng thích hắn, hắn biết, không cần phải thẳng thắn như vậy nói với hắn.
Nam Nhiễm đi rồi, bieerur cảm của Đường khô trở nên kỳ quái, có chút ảo não, lại có chút ui vẻ.
Tần nhất ở cửa nhìn một màn này, áp chế nọi tâm khiếp sợ của mình. Lúc ánh mắt của gia chủ đảo qua, hắn nhanh chóng cúi đầu. Dẫu biết gia chủ dối với vị Nam Nhiễm cô nương này có chút để tâm, cũng biết trong lòng gia chủ vị cô nương này là đặc biệt, chỉ là không ngờ tới lại đặc biệt như vậy, để tâm như vậy.
Tần Nhất sợ ngây người. Nhìn ngôn ngữ cử chỉ của Nam Nhiễm cô nương, giống như cũng thích gia chủ. Nam Nhiễm cô nương là đích nữ Nam gia, nếu gả đến Đường gia làm đương phu nhân, cũng rất xứng đôi.
Ánh mắt của Đường Khô đảo qua nhìn Tần Nhất, cất tiếng nói lãnh đạm:
"Muốn nói cái gì?"
Tần Nhất ôm quyền, cung kính nói:
"Nam Nhiễm cô nương, có vẻ rất thích gia chủ, gia chủ với Nam Nhiễm cô ngương cũng rất xứng đôi."
Lời này vừa hay làm cho Đường Khô vui vẻ, nữ nhân kia thích hắn rõ ràng như vậy, đến Tần nhất cũng phát hiện ra.
Nàng đây là đang tính toán định chiếu cáo cho người khắp thiên hạ hay sao?
Tần Nhất đi theo Đường Khô nhiều năm như thế, hiếm khi thấy gia chủ có thể cao hứng như vậy, băng lạnh phảng phất toàn thân đều tan đi không ít.
Chủ tử cao hứng, thuộc hạ đương nhiên cũng vui vẻ theo.
Tần Nhất cân nhắc nói:
"Ở yến hội hôm ua, thuộc hạ thấy Nam Nhiễm cô nương rất thích ăn đồ ngotj, thuộc hạ có cần đem cho cNam Nhiễm cô nương một ít?
Đường Khô chớp mắt nhìn xuống, không biết nghĩ đến cái gì, nửa ngày sau mới chậm chạp nói:
" Không cần. "
Nàng nói, nàng sẽ còn đến nữa. Dứt lời, hắn ra khỏi chính đường.
Tần Nhất nhìm bộ dáng gia chủ lại khôi phục như ngày thường, lập tức cung kính nói:
" Gia chủ, hôm qua yến hội kết thúc, đương chủ Nam gia cùng đương chủ Tư Đồ gia đã gặp nhau một canh giờ. Chuyện lão gia chủ bị phát điên, cũng đã truyền ra bên ngoài, hẳn là người của gia tộc đã biết được tin tức.."
Vừa nói, Đường Khô cùng Tần Nhất một trước một sau hướng thư phòng đi đến.
Đương là giữa trưa, mặt trời chói chang, Nam Nhiễm theo Thống Tử chỉ dẫn, nhìn thấy phụ nhân bị đánh đập ở vườn đào hậu viện Nam gia.
Phụ nhân ngã trên mặt đất, run rẩy. Dải trắng che mắt nhuốm vết máu đỏ tươi, nàng lại khóc, mắt đẫm máu. Bên người nàng có ba tên đại hán, một chân một đá vào người nàng, không một chút lưu tình, có vẻ như ba tên này đã đánh phụ nhân ấy rất nhiều lần.