Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mà Mễ Tuyết Nhi, Bạch Tô trực tiếp vạch mặt cô ta.
Ngày thường mặt ngoài cô ta đối với bạn học luôn tỏ ra hảo ôn nhu, kỳ thật mỗi ngày đều phía sau phun tào nói người khác ích kỷ ra sao, xấu xa thế nào, thậm chí tự cho mình là thánh mẫu bất đắc dĩ kết giao bằng hữu với những người đó là vì cô ta tự nhận mình chính nghĩa muốn giúp đỡ bạn học, sự thật chính là xen vào chuyện của người khác. Luôn tự cho mình là đúng, chỉ tin những thứ cô ta chứng kiến, không cần biết ngọn nguồn liền bắt tội những người cô ta cho là xấu xa, không lịch sự. Đây là loại hình của nữ chính thánh mẫu quen thuộc luôn muốn bao dung tất cả mọi người.
Mỗi ngày còn giảng đạo lý cho người khác, tỏ vẻ chính mình hôm nay lại làm chuyện tốt, khẩu khí cực kỳ thánh mẫu đậm mùi bạch liên hoa.
Tuy rằng tư liệu tài khoản biểu hiện là nơi khác, nhưng Bạch Tô phá giải mật mã album của cô ta, album tất cả đều là hình Mễ Tuyết Nhi tự chụp, chứng cứ xác thực người giả tạo ra vẻ này là Mễ Tuyết Nhi.
Cuối cùng Bạch Tô trả lại Tạ Qua đùa cợt nói nguyên chủ làm cơm cho hắn ta, sau lại tuyệt tình cự tuyệt tâm ý của nguyên chủ.
"Người đang làm trời đang xem, nếu lương tâm các người bị cẩu ăn, vậy nói không sợ trời phạt đi, tiếp tục bôi nhọ tôi đi, thân làm việc quang minh chính đại mới không chột dạ, Bạch Tô tôi, phụng bồi các người đến cùng!"
Đánh xong câu cuối cùng, Bạch Tô đem tiêu đề này đăng lên diễn đàn cao trung, cứ như vậy, không chỉ có người Ngạn Xuyên, toàn bộ Hoa quốc những người dùng diễn đàn đều có thể nhìn thấy tín tức này.
Lúc chuẩn bị về nhà, Bạch Tô đem tin tức vừa đăng tạo một mật mã hóa, trừ phi có mật mã không thì không ai có thể xóa tin tức này đi.
Có nhân ắt có quả, quần chúng ăn dưa nhìn hai cái tin tức chủ đề nóng trên trang đâu diễn đàn cảm thán nguyên lại sự việc là như này, mặt Tạ Qua chắc hẳn bị đánh đến sưng vù như đầu heo rồi a.
Khóe miệng đắc ý gợi lên, ánh mắt lộ ra tia giảo hoạt. Bạch Tô xóa hết dữ liệu trên máy tính, cầm cặp sách đứng dậy rời đi, về nhà tắm rửa lên giường đi ngủ.
Bạch Tô không biết, sau khi nàng đăng tin này, vô số người suốt đêm đều không ngủ được!
Mới đầu, nội dung tiêu đề nói về sự việc của Tạ Qua và Mễ Tuyết Nhi, không có lương tâm bôi nhọ Bạch Tô, một hồi lâu nhân viên quản lí cấp cao Ngạn Xuyên kinh ngạc nói: Đây là loại tiêu đề gì, tại sao tôi không xóa được?
Một đám người ngây ngốc lâu hồi phục, "Hậu trường toàn bộ đen, ngươi còn bình tĩnh như vậy."
Sự tình càng diễn càng kịch liệt, một truyền mười, mười truyền một trăm, ai ai cũng biết. Tổng quản lí diễn đàn ra mặt, cũng không có thể xóa bỏ tin tức này, cậu ta bất đắc dĩ thông báo: Hệ thống diễn đàn gặp trục trặc, tiêu đề không xóa được, ban quan trị đang nỗ lực khôi phục.
Nói đến đây ai lại không biết chuyện gì xảy ra, "Toàn bộ hậu trường diễn đàn đều đen, nữ sinh cao trung Bạch Tô này thật là ngầu a!"
"Cũng không chắc là do Bạch Tô đăng, nói không chừng có hacker nào hỗ trợ cô ta."
"Quản lý sao lại không tìm thấy hacker?"
"Đúng rồi, quản lý hẳn là phải tìm thấy hacker hỗ trợ mang hai tin tức này xóa bỏ, tôi công nhận, đại thần hacker này, tôi cũng phải tìm hắn hỗ trợ một lần"
* * *
Một lát sau dưới tiêu đề bình luận nhảy ra một tin: Tôi cũng là hacker, được người phân phó xóa bỏ tin tức này, kinh ngạc phát hiện hai cái tin này bị đặt mật mã hóa, không thể phá bỏ, mật mã khóa là loại mới mẻ độc đáo, bình sinh tôi chưa từng nghe thấy chưa từng nhìn thấy. Không chỉ có như thế, tôi người đăng tin là ai, địa chỉ IP của người đó tôi đều không tra ra, thân là hacker, IP đều tra không ra, thật là hổ thẹn hổ thẹn a!
Quần chúng ăn dưa một đám dại ra, đôi mắt trợn thẳng, "Bạch Tô thật lợi hại."
"Tân thế hệ Internet đại thần hacker!"
* * *
Bên kia Tạ Qua thấy cái tin này tức muốn đạp bàn, hắn ta lập tức gọi điện thoại, "Ngay bây giờ cho người xóa hai cái tin này cho bổn thiếu gia, mặc kệ xài bao nhiêu tiền đều được, xóa không được các ngươi đều cút xéo cho bổn thiếu gia."
Mễ Tuyết Nhi vốn dĩ chuẩn bị đi ngủ, lại lên diễn đàn nhìn lại bình luận để tâm trạng tốt hơn, xem đến đoạn Bạch Tô đăng tin, sắc mặt bị dọa sợ trở nên trắng bệch!