Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Này là cái gọi là bênh vực kẻ yếu sao? Ta không hiểu gì hết.
“Ngươi người này thật sự là hơi quá đáng…” Nữ tử vẫn còn đang kêu la.
Thân thủ giữ lại bàn tay không thành thật vươn tới thức ăn của Ngả Á, lấy khăn lau sạch sẽ dầu mỡ dính trên y phục hắn. Đối với hắn tuyệt đối phải nghiêm túc một chút.
Ngả Á nghiêm túc nói: “Ta hiện tại thật sự có thể ăn thức ăn bình thường mà.” (Nhớ rõ trước kia mẫu thân nói, lúc mang thai thân thể sẽ phát sinh biến hóa, trở nên giống với người thường, vì thế dĩ nhiên có thể ăn thức ăn bình thường)
“Thật chứ?”
“Ân.” Ngả Á nuốt nước bọt, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào mớ thức ăn phía xa xa.
Cô lỗ….
Nghe được bụng ái nhân ủy khuất lên tiếng, ta giật mình, nhanh nhẹn trả lại cho ái nhân đang đỏ mặt.
Tuy rằng hắn có vẻ ăn rất ngon, nhưng ta vẫn cố gắng hạn chế sức ăn của hắn, sợ những thứ này tạo thành gánh nặng cho dạ dày làm hắn lại đau bụng.
Hai người ta hoàn toàn không để mắt đến hai cô nương đối diện, xem lời nói và hành động của họ, trước khi ở nhà hẳn là cao cao tại thượng, hiện tại bị phớt lờ có chút không quen nên tức giận tới đỏ mặt tía tai.
Nữ tử lớn tuổi hơn nói: “Các ngươi thật sự…”
Ngả Á nói: “Muốn uống thêm một ngụm canh.”
Ta không nói chuyện, hắn cương quyết nhìn thẳng vào mắt ta, hai người đấu mắt một lát, cuối cùng ta bại trận phải múc một muỗng canh đưa đến bên miệng hắn, “… Một lần cuối cùng.”
Ngả Á cao hứng híp mắt.
Nữ tử nhỏ tuổi hơn thấp giọng nói: “Được rồi tỷ, người ta căn bản không có việc gì, ngươi đừng bênh vực kẻ yếu.”
“Cuối cùng cũng tìm được các ngươi.” Tử sam thiếu niên lúc nãy đột nhiên xuất hiện, vì đi nhanh nên hấp tấp đụng vào bàn rồi ngã lăn lên đấy, thức ăn trên bàn văng tung tóe, may là ta và Ngả Á tránh mau không gặp nạn, nhưng hai tỷ muội phẫn nam trang thì thảm rồi, một thân chật vật đầy rau xanh nước canh.
Tử sam thiếu niên nhe răng trợn mắt đứng lên, xoa xoa hông nói: “Ngượng ngùng… tượng oa oa này cấp các ngươi.”
Ta nhàn nhạt hỏi: “Vì sao lại cho chúng ta?”
“Các ngươi không phải muốn mua sao?”
“Phải.”
“Vậy cho các ngươi.”
“Nguyên nhân?”
“Cái gì mà còn phải nguyên nhân, ngươi thực dong dài.”
Ta nhíu mày không đáp.
Tử sam thiếu niên tiếp tục nói: “Vật này căn bản không đáng giá năm mươi lượng, ta chỉ bỏ năm lượng là đã mua được, vậy giờ ngươi đưa ta năm lượng, ta cho ngươi oa oa này.”
“?” Thiếu niên này thiện lương ngoài ý muốn, vốn còn tưởng hắn hoành hành ngang ngược ăn chơi trác táng chứ.
“Uy, biểu cảm của ngươi như vậy là sao?” Tử sam thiếu niên quát.
“Không sao cả.” Ta lấy năm lượng trao đổi với hắn.
Ta đặt oa oa vào tay Ngả Á, tính tiền rồi rời khỏi tửu lâu. Phía sau vẫn còn vang lại âm thanh giằng co của thiếu niên cũng nữ tử. Nàng kia bị dội cho một thân thức ăn làm sao mà bỏ qua cho được. Nhường cho thiếu niên kia giải quyết mà mau chóng rời đi thôi, ta không có đạo đức mà nhếch miệng cười.
******
Hiện giờ mới vừa đầu hạ, Ngả Á đã than nóng, đối với người thể hàn mà nói đây là điều không nên a. Để giúp hắn hạ nhiệt, ta ra vườn lấy một chậu nước lạnh.
Vừa vào nhà liền thấy hắn chỉ mặc áo ngắn ghé vào trên chiếu, thần sắc uể oải, nhưng trong mắt ta lại có vài phần cảm giác, mê người như vậy… trong lòng bất chợt nóng lên.
Ta thở sâu, đem khăn ngâm vào nước cho ướt, vắt khô rồi leo lên giường ôm ái nhân vào lòng. Khăn ướt mát mẻ tiếp xúc lên da thịt, hắn phát ra tiếng thở dài thoải mái, híp mắt cọ xát trong lòng ta.
Chiếc khăn lau dần xuống, lúc đến bộ ngực thì nhịn không được mà véo một cái lên điểm phấn nộn nhô lên kia, tiếp tục lướt xuống, khi khăn chạm vào bụng thì không thể tự kiềm chế mà tâm viên ý mã. Động tác càng ngày càng chậm, càng ngày càng biến chất….
Đột nhiên, hắn xoay người giạng chân ngồi trên đùi ta, đôi môi mềm mại dán sát vào môi ta nhẹ giọng nói: “Làm đi.”
Ta ném khăn xuống, dùng sức giữ chặt bờ eo thon gầy.
“Đau.”
Ta vội thả lỏng lực đạo, cùng hắn thân mật tiếp xúc cũng không phải lần một lần hai, vậy mà giờ lại giống mao đầu tiểu tử xúc động lỗ mãng. Nói gì thì cũng có hơi chán nản.
Chiếc lưỡi nhuyễn hoạt tham dò vào miệng ta, như có như không tiến hành khích thích, ánh mắt ta tối sầm, chế trụ đầu hắn, chuyển khách thành chủ, làm sâu hơn nụ hôn.
Hôn sâu khiến ta có cảm giác như đã bắt được linh hồn hắn, thật sự rất tuyệt vời, ta thực thích. Quấn quýt lấy đầu lưỡi hắn, cho hắn kịch liệt yêu thương và khiêu khích.
—–
Thân thể hắn mềm dẻo thật là tốt, một vài động tác có độ khó cao mà hắn cũng có thể hoàn thành dễ dàng. Những lúc thế này lý trí ta luôn lâm vào cảnh không thể khống chế, đồng tác càn rỡ mà sung mãn lực độ.
Vẫn giữ tư thế mập hợp, ta ôm lấy hắn đặt lên giường…
Giữa trưa ngày thứ hai hắn mới tỉnh lại. Vì gần một tháng chưa muốn hắn, ngày hôm qua ta hoàn toàn mất đi lý trí. Sáng sớm tỉnh lại, cả người hắn đầy dấu xanh tím, làm người ta thập phần sợ hãi.
“Thế nào?” Ta đỡ hắn tựa vào trong ngực.
“Mệt.”
Ta xoa bóp thắt lưng hắn, “Nơi này?”
“Xuống dưới một chút.”
“Nơi này?” Tay lướt xuống tìm kiếm.
“Xuống một chút nữa, một chút nữa, ngừng, là chỗ đó đấy.”
Trong tay ta là tiểu huyệt non mềm đã tiếp nhận mình hôm qua, nơi đó bị sưng. Sáng sớm ta đã sát thuốc cho hắn, nếu hắn nói mệt, vậy thì tiếp tục sát. Ta cho hắn nằm sấp trên giường, mở ra hai bên mông, đầu ngón tay vạch chút thuốc châm rãi thăm dò đi vào.
“A…” Hắn đột nhiên cười một tiếng.
Hôm nay tâm tình hắn tốt một cách thần kì, “Chuyện gì mà cao hứng vậy?”
“Thì là cao hứng thôi.”
“… Nga.” Sát thuốc xong, ta lại xoa bóp toàn thân cho hắn.
******
Năm ngày sau, chúng ta đến địa phương phụ thân bọn hắn ẩn cư. Đứng ngoài Hạp cốc, quan sát địa hình bốn phía, nơi đây dễ thủ khó công, không tệ. Xuống ngựa, tìm khối đá hình con mắt như trong thư, ta cảm thấy đá nơi này đều có cùng một dạng như nhau cả, còn nói cái gì đá hình con mắt cơ chứ.
Ngả Á xuống ngựa hỗ trợ, Tam Vĩ cũng đi theo giúp vui.
“Cái này có giống không?” Ngả Á chỉ vào một tảng đá trên thạch bích.
Ân… có điểm giống, ta thử gõ vài cái làm ám hiệu như trong thư bảo.
“Ha! Ca ca thật sự là đồ đại ngốc!” Vừa mới gõ xong, một thân ảnh màu đỏ từ khe đá phía trên lao về phía ta.
Ta giang hai tay nghênh đón người (Tới đây thì ta đã xóa đi dịch dung trên mặt, Ngả Á thì vẫn giữ nguyên).
“Ha hả! Ca, rốt cuộc ngươi cũng đã trở, ta nhớ ngươi muốn chết, ha hả…” Ny Ny ôm ta cười lớn.
Ta mỉm cười nhìn muội muội đã cao lên không ít, bẹo bẹo gương mặt non nớt, vò vò mái tóc rối của nàng, “Một năm không gặp, vẫn còn là một nha đầu điên.”
“Ca… Nào có ai nói muội muội mình như vậy chứ.” Ny Ny không thuận theo lắc lắc ra khỏi ma trảo của ta.
Ta buồn cười nhíu mày, cố ý trêu chọc nàng, “Chẳng lẽ muốn ta trái với lương tâm nói ngươi đẹp sao.”
“Ca này!”
Sau khi cùng Ny Ny đoàn tụ, nàng mang theo chúng ta tiến vào sơn cốc. Địa hình bên trong cốc thập phần quanh co phức tạp, nếu như không có người quen thuộc địa hình dẫn đường chắc chắn sẽ bị lạc, hơn nữa bên ngoài cũng hiểm trở, cha mẹ ẩn cư ở đây khiến ta an tâm không ít.
“Ny Ny, thân thể phụ thân và mẫu thân đều tốt chứ?”
“Đều rất khỏe mạnh a.”
Cùng nhau đi tới, thấy rất nhiều thúc thúc bá bá, có người luận võ, có người chỉ bảo tiểu bối, có tranh cãi, còn có người đang khai khẩn ruộng lúa, cuộc sống bọn họ lúc này thực sự an nhạc tường hòa.
————-