Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nghe Trương Tiểu Thúy muốn ăn đòn như vậy, nhị nương tức đến nở nụ cười, thật là da mặt dày.
Lưu Lý thị cùng Nguyên nương nghe TrươngTiểu Thúy nói như vậy đã khẳng định Trương Tiểu Thúy nhất định là nói dối.
"Hồ đồ, một người lớn như vậy ngươi lại nói không biết, ngươi có phải là cố ý không?" Lưu Lý thị bắt đầu làm khó dễ.
"Ta, ta, " Trương Tiểu Thúy lần này thực sự không biết làm sao biện giải cho mình,
"Ai, ngươi thực sự là, thực sự là, chuyện lần trước chưa bao lâu, ngươi lại gây chuyện, ngươi thực sự là, ai, " Nguyên nương bất mãn trừng Trương Tiểu Thúy, chỉ tiếc mài sắt không thành thép nói.
"Cha hiện việc này chúng ta đã giải thích rõ ràng, Thanh Nhi đối với cha đúng là rất tôn kính, thực sự không dám thất lễ, " nhị nương cung kính nói.
"Uh, đúng đấy, nhà lão nhị đối với ta luôn luôn tôn kính, chuyện này xác thực là ta hiểu lầm, " Lưu Lý thị biết chân tướng rồi thì đối với Lý Thanh thêm một phần áy náy, dù sao cũng là mình để Lý Thanh quỳ dưới trận mưa to, may mà không nhiễm phong hàn.
"Còn có một việc tình nữ nhi nghe Thanh nhi nói, hắn sáng sớm hôm nay xác thực là có đến xem ngài, "
"Hừ, chuyện này không có gì để nói, mấy đứa nhỏ cũng đã làm chứng, không có tới chính là không có tới, không cần nói dối, " nói tới chuyện này, Lưu Lý thị vừa mới đối với Lý Thanh dâng lên lòng thương tiếc lập tức không còn,
Lý Thanh thấy công công vẫn nhận định mình nói dối, có chút khổ sở, thất vọng, lặng lẽ vỗ vỗ tay Lý Thanh an ủi, Lý Thanh nhận ra thê chủ quan tâm mình, trong lòng lúc này mới dễ chịu một chút,
"Đúng, mấy đứa nhỏ của chúng ta có thể làm chứng, chứng minh em rể ngày hôm nay xác thực là không có tới nhà chúng ta, " Trương Tiểu Thúy đắc ý nói.
Nhị nương liếc mắt nhìn Trương Tiểu Thúy, trong lòng xem thường, nhanh như vậy đã quên chuyện vừa rồi, da mặt cũng thật là đủ dày.
Nhị nương nhìn hài tử bên người Trương Tiểu Thúy cười cười, sau đó quay về hài tử cười nói: "các cháu, nơi này của dì có đồ ăn ngon, "
Nói xong nhị nương từ trong lòng móc ra một ít đậu phộng đường, những thứ là mua cho Ngôn Nhi cùng Thần Dương, lâm thời nhị nương đem ra một chút.
Mấy đứa nhỏ nghe có đồ ăn ngon cười chạy đến bên người nhị nương bên "Dì, dì chúng ta muốn ăn đường, ăn đường, " hai hài tử con mắt lóe sáng nhìn chằm chằm đậu phộng đường trong tay nhị nương.
Nhị nương cười cười "Tốt, muốn ăn đường cũng được, bất quá cần phải trả lời dì mấy vấn đề, nếu như ăn ngay nói thật dì sẽ đem những thứ này cho các ngươi, nếu như nói dối, vậy thì là hài tử xấu, dì sẽ không đem đường cho các ngươi ăn, có được hay không?"
"Hảo, hảo, " hai hài tử còn nhỏ nơi nào hiểu được nhiều như vậy, trong lòng chỉ muốn đường mà thôi.
Trương Tiểu Thúy vừa nghe nhị nương nói như vậy, thầm nghĩ: "Hỏng rồi, nếu để cho nhị nương hỏi ra sự thật, vậy mình chẳng phải là gặp phiền toái sao, " lập tức vội vã lên tiếng ngăn cản nói: "Nhị nương ngươi làm cái gì vậy?Ngươi làm vậy chẳng phải là muốn làm cho các nàng vì là em rể nói chuyện, ngươi như vậy không công bằng, "
"Tỷ phu, ngươi nói cái gì a, ta vừa nãy đã nói rồi, muốn cho bọn họ nói sự thật ra, các nàng nói thật ra cái này chẳng lẽ không tốt sao? Lẽ nào tỷ phu sợ các nàng nói thật?" Nhị nương dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Trương Tiểu Thúy, Trương Tiểu Thúy chột dạ nóng mặt,
Lưu Lý thị biết nhị nương làm việc có chừng mực, cũng không ngăn cản, lại nói có mình ở đây nhị nương cũng sẽ không để hài tử nói dối.
"Dì hỏi các ngươi, hôm nay Thanh di phu thật không có đến nhà các ngươi sao?" Nhị nương nhìn chằm chằm vào mắt hai hài tử,
Trương Tiểu Thúy ở một bên căng thẳng đổ mồ hôi lạnh, muốn nháy mắt ra hiệu cho hai hài tử, thế nhưng nhị nương chắn ngay ở trước mặt, hai hài tử căn bản không nhìn thấy, thực sự là gấp chết người.
Hai hài tử vốn là muốn nói theo lời Trương Tiểu Thúy dạy, nhị nương cũng biết, liền cầm bao đường quơ quơ trước mặt hai hài tử, sau đó chậm rãi nói: "Nói thật mới có thể có đường ăn a, "
Hai hài tử vùng vẫy một hồi, sau đó nhỏ giọng nói: "Có, ta nhìn thấy dượng, thời điểm dượng đến còn cầm điểm tâm ăn rất ngon, " yên nhiên dẫn đầu nói,
Mấy đứa cháu vừa nói ra khỏi miệng, Lưu Lý thị cùng Trương Tiểu Thúy sắc mặt đại biến, người trước là bởi vì không nghĩ tới bảo bối tôn nữ cùng tôn tử của mình lại nói láo lừa gạt mình, người sau là sợ đến.
Nhị nương nghe thấy giống như mình nghĩ, liền ung dung cười cợt "Dì hỏi ngươi vì cái gì buổi sáng lại nói với gia gia không có đây?"
"Là cha dạy nói như vậy, "
"A, ngươi ăn cây táo rào cây sung, ngươi lại nói xấu cha ngươi, cha thực sự là uổng công nuôi ngươi, " Trương Tiểu Thúy nói hướng về bọn nhỏ đánh một cái, Trương Tiểu Thúy không nỡ lòng đánh nữ nhi, không thể làm gì khác hơn là đánh nhi tử để phát tiết hoảng sợ trong lòng.
"Ô ô, cha đau, ô ô" đứa nhỏ đau trực khóc, nhị nương nhíu nhíu mày, sau đó đem hài tử kéo qua một bên, đem đường cho các nàng bảo các nàng đi ra ngoài.
Trương Tiểu Thúy cảm giác được người trong phòng đang nhìn mình, khóc ròng nói: "Công công ngươi cũng không thể tin tưởng a, các nàng vẫn là hài tử, nói chơi, không thể xem là thật a, "
Nhị nương nghe Trương Tiểu Thúy vô liêm sỉ nói vây, tức giận phản bác: "Được lắm không thể xem là thật, tỷ phu ta hỏi ngươi, sáng sớm hôm nay là ai làm chứng nói Thanh nhi không đến xem cha, "
Đúng đấy, sáng sớm Trương Tiểu Thúy để hai hài tử làm chứng, nói Lý Thanh không có đến xem Lưu Lý thị, hiện tại lại là hai hài tử nói Trương Tiểu Thúy dạy các nàng nói như vậy, nếu như Trương Tiểu Thúy nói hài tử không thể tin tưởng, cái kia chẳng phải là đánh mặt của mình sao?
Trương Tiểu Thúy ngẩn người không nói gì, Nguyên nương đã triệt để bị việc Trương Tiểu Thúy làm kinh ngạc đến ngây người,
"Tốt, tốt, lão đại gia, xem ra ngươi cũng thật là chưa hề đem ta để ở trong mắt a, lại dám gạt ta, không chỉ gạt ta, còn dạy hài tử nói dối, ngươi thực sự là, thực sự là tức chết ta rồi, " Lưu Lý thị tức giận đã sắp nói không ra lời,
Không nghĩ tới sự tình chân tướng sẽ là như vậy, không nghĩ tới mình để nhà lão nhị thụ oan ức lớn như vậy, tự mình nghĩ đến thực sự là có lỗi với hắn a,
"Tốt, ngươi, ngươi, " Nguyên nương đầy mặt đau lòng nhìn Trương Tiểu Thúy, từ khi nào phu lang của mình đã biến thành bộ dáng này.
"Đùng, đùng" Nguyên nương thủ hạ không lưu tình hướng về Trương Tiểu Thúy đánh tới,
"A, a giết người rồi, giết người rồi, " Trương Tiểu Thúy vừa ẩn nấp Nguyên nương, vừa kêu lớn.
Nhị nương không nói gì nghe Trương Tiểu Thúy thét chói tai, sau đó đem Lý Thanh bảo hộ ở trong ngực của mình, sợ Trương Tiểu Thúy không cẩn thận đụng tới,
"Dừng tay, dừng tay, " Lưu Lý thị thấy tình cảnh hỗn loạn không mở miệng không được.
Nguyên nương không thể không tạm dừng, thế nhưng con mắt vẫn là hung tợn trừng Trương Tiểu Thúy, mà Trương Tiểu Thúy là trốn phía sau Lưu Lý thị sợ sệt nhìn Nguyên nương,
"Được rồi,nhà lão đại, ta xem ngươi trước về nhà ngươi ở mấy ngày đi.