Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Đại tỷ, ta hôm nay tới để thỉnh tội đến " nhị nương trầm giọng nói,
"Cái gì?" Nguyên nương không rõ vì sao nhìn nhị nương,
"Là như vậy..." Nhị nương cẩn thận đem chuyện ngày hôm nay đầu đuôi cùng Nguyên nương nói một lần, không hề nói thêm, thế nhưng đem thảm trạng của Lý Thanh tinh tế nói ra một.
Nhị nương càng nói, sắc mặt Nguyên nương càng khó coi, Trương Tiểu Thúy đứng bên cạnh bất an, Nguyên nương âm trầm liên tục nhìn chằm chằm vào Trương Tiểu Thúy,
Trương Tiểu Thúy thấy Nguyên nương nhìn mình như vậy liền biết tối hôm nay xong, mãi mới chờ đến lúc đến nhị nương nói xong,
Nguyên nương hai mắt hổ thẹn nhìn nhị nương, trầm giọng nói: "Nhị nương, không phải ngươi sai, là ta làm tỷ tỷ vô dụng, đại tỷ ta có lỗi với ngươi, là đại tỷ vô dụng, ngươi yên tâm, đại tỷ nhất định cho ngươi một câu trả lời, "
Nhị nương biết nếu Nguyên nương nói như vậy, tối hôm nay Trương Tiểu Thúy đừng nghĩ dễ chịu, mình cũng nên ly khai,
"Đại tỷ đừng nói như vậy, chúng ta đều là nữ nhân, nếu như nam nhân trong nhà không hiền gia đình cũng sẽ không yên, " nhị nương ý tứ sâu xa nói,
"Uh, đại tỷ biết rồi, " Nguyên nương sâu sắc liếc mắt nhìn nhị nương, gật đầu,
"Vậy muội muội đi trước " nhị nương đứng lên nói.
"Được, vậy ngươi đi về trước đi, hôm nào tỷ muội chúng ta cùng uống rượu, " Nguyên nương đề nghị,
"Được, đến thời điểm muội muội nhất định phụng bồi, "
Nhị nương đi rồi, Trương Tiểu Thúy thảm,
Nhị nương ra khỏi nhà Nguyên nương cũng không lập tức ly khai mà đứng lại một hồi, sau một hồi bên trong liền truyền tới tiếng Trương Tiểu Thúy kêu thảm thiết thê lương, chen lẫn là tiếng Nguyên nương phẫn nộ gào.
Nhị nương sẽ không đồng tình Trương Tiểu Thúy, đây là Trương Tiểu Thúy tự tìm, bên trong còn có tiếng khóc của hai hài tử, âm thanh Trương Tiểu Thúy xin tha.
Đợi một hồi, thanh âm bên trong chậm rãi nhỏ dần, nhị nương cười cợt "Trương Tiểu Thúy đây chỉ là bắt đầu, sau này ta còn có một món lễ lớn muốn tặng cho ngươi, ngươi cứ chờ đi. "
Sau khi về đến nhà, nhị nương nhìn thấy tiểu Ngôn Nhi đã ngủ, Lý Thanh còn chưa ngủ, nghe thấy tiếng vang, ngẩng đầu nhìn thấy nhị nương, Lý Thanh ôn nhu nở nụ cười "Thê chủ trở về, "
"Uh, trở về, tại sao còn chưa ngủ?" Nhị nương quan tâm hỏi,
"Thê chủ còn chưa có trở lại, " Lý Thanh nhỏ giọng nói một câu, thế nhưng bên trong ý tứ đã không cần nói cũng biết, xem ra là Lý Thanh lo lắng cho mình,
Nhị nương thích nhất chính là Lý Thanh quan tâm mình như vậy, "Nhanh ngủ đi, trên người ngươi còn có vết thương, phải nghỉ ngơi cho thật khỏe, "
"Đã không sao rồi, "
"Không có chuyện gì cũng phải nghỉ ngơi, " nhị nương nghiêm túc nói,
"Ha ha, " Lý Thanh thấy nhị nương quan tâm mình như vậy, tâm tình rất tốt mà cười ra tiếng,
Nhị nương thấy Lý Thanh nở nụ cười, chính mình cũng bất tri bất giác nở nụ cười, sau đó đi ra ngoài rửa mặt rồi trở về lên giường ngủ,
Nhị nương tiến vào ổ chăn, sau đó đem Lý Thanh kéo vào trong ngực của mình, Lý Thanh cũng rất nghe lời yên tĩnh nằm trong lòng ngực nhị nương, chỉ cảm thấy an tâm,
"Thanh nhi, Thanh nhi" nhị nương lẩm bẩm kêu lên,
"Uh, thê chủ có chuyện gì sao?" Lý Thanh ngẩng đầu nhìn nhị nương,
"Thanh nhi, ta yêu ngươi, yêu ngươi, ta sẽ vẫn đôi tốt với ngươi, chỉ đối tốt với một mình ngươi. " nói xong, nhị nương không chờ Lý Thanh có phản ứng gì liền cúi đầu ngăn chặn miệng Lý Thanh.
Nhị nương nói Lý Thanh cũng nghe được, thê chủ nói yêu mình, nói muốn đối tốt với mình, còn nói chỉ đối tốt với một mình mìn, đây là có thật không? Có thật không? Nhưng theo nụ hôn của nhị nương, Lý Thanh cũng không kịp nghĩ nhiều như thế, chỉ muốn theo nhị nương đồng thời trầm luân,
"Uh, ân a, " hai người không khỏi kêu lên, tay nhị nương chậm rãi luồn vào nội y của Lý Thanh chậm rãi xoa xoa,
"A, không được, không được, " nhị nương thở hổn hển thả Lý Thanh ra.
Lý Thanh sắc mặt hồng hồng, hai mắt đầy ánh nước long lanh, một mặt động tình nhìn nhị nương, không rõ nhị nương tại sao dừng lại, mình thật sự không đáng ghét, mình hiện tại không có chút nào chán ghét thê chủ đụng chạm, thật tốt a,
Nhưng sao thê chủ vào lúc này lại dừng lại, tại sao?
Nhị nương nhìn ánh mắt Lý Thanh nghi hoặc, ôn nhu nói: "Trên người Thanh nhi còn có thương tích, hiện tại ta không thể, "
"Ô ô, thê chủ, ngươi đối với Thanh nhi thật tốt, " nguyên lai thê chủ là vì mình, thật sự rất cảm động, mình lại có thể được thê chủ thương tiếc như vậy.
"Được rồi, được rồi, khóc sẽ không đẹp, nghe lời, ngủ đi, " nhị nương buồn cười nhìn vẻ mặt cảm động không thôi của Lý Thanh,
Nhị nương làm sao biết tại thế giới này nam nhân phải phụ thuộc vào nữ nhân, địa vị rất thấp, đây là nông thôn còn khá một chút, nếu như là những quan to quý nhân trong phủ, một nam nhân có thể bị coi là vật phẩm đưa tới đưa đi, chết rồi cũng không ai xem là chuyện lớn.
Từ nhỏ chịu sự giáo dục bình đẳng như nhị nương vĩnh viễn cũng lĩnh hội không được, nam nhân nơi này từ nhỏ đã phải bị loại giáo dục phải sống vì nữ nhân mà dưỡng thành.
Ngày thứ hai;
Sáng sớm, Lý Thanh thức rất sớm, thế nhưng nhị nương không để hắn rời giường mà tự mình ngồi dậy.
Đi tới phòng của Trương Tiểu Hoa "Thùng thùng" gõ vài cái lên cửa,
Trương Tiểu Hoa đang ngủ ngon, hôm qua lão già Lưu Lý thị kia nhưng tự đến nói với mình là mình có thể ở lại đây, là Lưu nhị nương chủ động đồng ý, xem ra Lưu nhị nương này nhất định là đối với mình có ý định,
Vừa nghĩ như thế, trong lòng Trương Tiểu Hoa rất thỏa mãn, cho nên ngủ rất say sưa, thời điểm nhị nương gõ cửa, Trương Tiểu Hoa chính là đang ngủ say như chết,
Đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa, Trương Tiểu Hoa bản năng muốn mắng người, cái tên không sợ chết lại dám đánh quấy nhiễu giấc ngủ của hắn, nhưng cẩn thận ngẫm nơi này không phải là nhà mình, cho nên Trương Tiểu Hoa nhịn,
Bất quá người ngoài cửa này Trương Tiểu Hoa nghĩ hẳn là Lưu Lý thị, cái nhà này ngoại trừ Lưu Lý thị sẽ tìm đến mình, Trương Tiểu Hoa cũng thật là không nghĩ tới còn có ai sáng sớm thì tìm đến mình,
Nhị nương không kiên nhẫn gõ lên cửa phòng Trương Tiểu Hoa, nghe thấy bên trong có tiếng vang, nhị nương lên tiếng nói: "Tiểu Hoa đệ đệ, ngươi đã tỉnh chưa?"
Ác! Tiểu Hoa đệ đệ, nhị nương ngẫm lại thì buồn nôn muốn chết, thế nhưng hết cách rồi, hiện tại mình còn cần dùng tớiTrương Tiểu Hoa,
Là nhị nương, Trương Tiểu Hoa không xác định xoa xoa lỗ tai, không xác định hỏi: "Là nhị tỷ?"
"Uh, là ta, " trên mặt nhị nương mang theo vài phần không kiên nhẫn,
Xác thực thật là nhị nương, Trương Tiểu Thúy rất cao hứng a, đúng là vui đến hỏng rồi, thật không nghĩ tới Lưu nhị nương sáng sớm sẽ tìm đến mình,
Trương Tiểu Hoa lập tức từ trên giường đứng lên, sau đó mặc quần áo vào, liền muốn đi mở cửa nhưng Trương Tiểu Hoa đi tới cửa lại dừng lại, gian xảo nở nụ cười, sau đó nhìn một cái lại đi trở về bên giường,
Đem quần áo đã mặc xong cởi ra, mãi đến tận còn lại áo lót, Trương Tiểu Hoa vẫn cảm thấy không đủ, càng kéo áo lót xuống, làm cho rối loạn lộ ra thịt mới thoả mãn nở nụ cười, đi mở cửa.