Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ghế ngồi quan sát giải đấu đại lục rất khó kiếm, 50% sẽ thuộc quyền lựa chọn của những người tham gia, tức là học sinh trường nào thì tới cổ vũ cho trường đó, 50% vé còn lại sẽ được bán ra với giá cắt cổ.
Hiển nhiên Trần Ô Lâm rất dễ dàng có được vé hạng A có tầm nhìn rất tốt.
Mọi thứ sẽ chẳng có vấn đề gì nếu những người đi bên cạnh cậu quá nổi bật.
Sau những lời nói kinh thiên hãi địa của bọn họ, Trần Ô Lâm hận không thể thu nhỏ sự tồn tại của bản thân.
Cái loại bàn tay vàng 'Vạn nhân mê' này cậu không cần!
Chỉ một Demi thôi Trần Ô Lâm đầu óc đã muốn xoay vòng rồi, làm sao có thể đối phó thêm cả bảy người như vậy?
Đã vậy cậu còn trung thành với đảng 1x1, sao có thể chơi np một cách lỗ mãng thế này?
"Aras, tâm trí cậu bay đi đâu vậy? Sắp tới lượt thi đấu vòng loại của Demi rồi kìa!" Johnye cầm bắp rang bơ nhai rốp rốp, ánh mắt lại luôn nhìn về phía Trần Ô Lâm.
"Hả? À ừ, chỉ là suy nghĩ vẩn vơ thôi." Trần Ô Lâm ngại ngùng cười, cậu chỉ mong bọn họ sẽ nhanh chóng chán trò chơi tình yêu này.
Nhìn kiểu nào cũng thấy vô lý mà đúng không?
Ngoại hình không có, thông minh không có, kinh nghiệm cũng không có, rốt cuộc bọn họ thích cậu ở chỗ nào chứ?
Demi thì coi như là thanh mai trúc mã, nhưng Trần Ô Lâm lại gặp 7 người kia chưa đầy ba tháng.
Nếu nói chuyện yêu đương tốc độ cũng quá vô lý đi?
Thở dài một hơi, hiện tại Trần Ô Lâm rất muốn gặp Aqua để bay ra khỏi thế giới này ngay lập tức.
Cậu cảm thấy có điều không lành sắp xảy ra.
"Phần thắng đã thuộc về thí sinh 9820 của học viện Quái Vật, hãy chờ trong giây lát. Trận đấu tiếp theo sẽ được diễn ra sau giờ giải lao."
9820 là mã số của Demi, cô ấy đã giành phần thắng vô cùng dễ dàng vì đối thủ khá yếu.
Mục đích của Trần Ô Lâm chỉ để xem trận đấu của Demi, nên xem xong cậu cũng không có ý định nán lại nơi này thêm. Trần Ô Lâm nói với bọn họ rằng mình đi vệ sinh, sau đó lén lút rời khỏi khu tổ chức giải đấu.
Nghe nói nơi này có ẩm thực rất phong phú, Trần Ô Lâm muốn tự mình thưởng thức nó.
Xung quanh có rất nhiều chủng tộc đa dạng, nhờ đó mà Trần Ô Lâm không bị ánh mắt của người ngoài nhòm ngó.
Cuối cùng cậu cũng được dễ thở một chút!
Mấy ngày gần đây sinh hoạt thật sự quá áp lực a!
"Cuối cùng anh cũng tìm được em."
Giọng nói từ tính vang vọng bên tai, Trần Ô Lâm thoáng sửng sốt và quay đầu lại.
Âm thanh mềm mại đầy ma lực dụ hoặc người nghe, tựa như mê hồn âm của mỹ nhân ngư.
Mái tóc màu lam và đôi mắt màu xanh biếc, một tổ hợp hoàn mỹ đắp nặn lên cơ thể không tì vết của người đàn ông đó. Vẻ mặt của hắn đầy sự vui sướng và mừng rỡ.
"Anh là ai?" Trần Ô Lâm lắp bắp hỏi, dường như gương mặt này rất quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ.
"Antaram, tôi là Thomas đây." người đàn ông đó khẽ bật cười "Có lẽ em không nhớ gì cả sau khi đầu thai, nhưng khế ước linh hồn này không thể nào nhìn nhầm bạn đời định mệnh được. Dù em có thay đổi như thế nào anh cũng sẽ nhận ra."
Trần Ô Lâm tái mặt, cậu đã nhớ đến nội dung này.
Antaram hồn nhiên lỡ mồm đồng ý ký khế ước, ban đầu chỉ tưởng khế ước này có tác dụng định vị và chữa thương cho đối phương, không ngờ rằng đó là ký kết linh hồn của tộc nhân ngư chỉ sử dụng một lần duy nhất trong cuộc đời.
Thomas này hiển nhiên là Vương chủ của tộc nhân ngư.
"Sao... sao chứ? Chú đang nói bậy bạ gì vậy? Tôi đã có vị hôn thê rồi! Đừng hòng mê hoặc được tôi!" Trần Ô Lâm vẻ mặt hoảng hốt la lên.
"..." Thomas không thay đổi biểu tình, chỉ là bàn tay đang siết chặt lại "Không sao, tôi có thể giải quyết được."
Tầm nhìn của Trần Ô Lâm đột nhiên trở nên mơ hồ, ý thức dần chìm bóng tối.
"Antaram, lần này em đừng hòng chạy trốn nữa."
Đó là câu nói cuối cùng của Thomas mà Trần Ô Lâm nghe được.
•
•
Toàn thân của Trần Ô Lâm thật lạnh lẽo, cứ như bị trôi lơ lửng dưới đáy biển vậy.
Nhưng điều tích cực chính là, một khoảng không gian thanh tĩnh như vậy giúp Trần Ô Lâm tĩnh tâm suy nghĩ kỹ về những thứ vừa xảy ra.
Đầu tiên là 7 người mà cậu quen biết trong câu lạc bộ. Hiển nhiên tình cảm của bọn họ là chân thành, dù không biết lẫn lộn bên trong là tình bạn hay tình yêu. Nhưng cậu chỉ có thể tiếp nhận nó chứ không thể chấp nhận nó. Bởi vì trái tim không có một chút rung động nào, đơn giản là vậy. Nếu có thể, cậu sẽ thẳng thừng từ chối bọn họ luôn.
Điều thứ hai là Demi.
Demi... thật sự rất giống Anh Phương, Trần Ô Lâm cứ tưởng chừng cô ấy là một kiếp khác của Anh Phương vậy. Cũng có thể lắm, vì theo lý thuyết mà Aqua đề cập, mỗi một linh hồn sẽ đầu thai qua rất nhiều chiều không gian và thời gian khác nhau. Giống như Trần Ô Lâm có bản ngã khác như Otta, Antaram, Fuiko và hiện tại là Aras. Nhưng để đề phòng vạn nhất, cậu cũng chỉ có thể đối xử Demi như một người bạn.
Thế giới này chỉ như một cái chớp mắt trong lòng cậu, một chút hảo cảm nhất thời không thể ràng buộc được Trần Ô Lâm.
Còn về phần Thomas gì đó, sau khi tỉnh dậy quan sát tình hình thì cậu sẽ ứng phó sau.