Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Sách Hệ Thống Buộc Ta Phải Viết Văn
  3. Chương 22: 22: Phản Ứng Chậm
Trước /53 Sau

Xuyên Sách Hệ Thống Buộc Ta Phải Viết Văn

Chương 22: 22: Phản Ứng Chậm

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Dương Gia Nghi không biết hệ thống bận gì, nhưng 3333 cũng cần có không gian riêng tư nên cô chẳng muốn hỏi nhiều.

Lúc này là tám giờ rưỡi tối.

Cô lấy chiếc chăn cũ chia lại từ thím Lan để quấn quanh người.

Nhiệt độ hạ xuống từng ngày.

Cứ theo đà này thì tầm năm bảy hôm nữa thôi, cô phải đốt giường sưởi rồi.

Hai cái nhiệm vụ vẫn còn loé sáng.

Dương Gia Nghi quyết định viết cốt truyện trước.

Một cái cốt truyện được đến tận 50 điểm.

Cô nhìn mà chảy nước miếng.

Có điều, cô gái nhỏ đã nghĩ quá đơn giản.

Điểm của hệ thống mà dễ kiếm như vậy thì bây giờ cô đã không bị viêm màng túi rồi.

Cốt truyện có nhiều loại, dài ngắn khác nhau.

Dương Gia Nghi chỉ cần ba mươi phút để hoàn thành một cốt truyện đầu tiên.

Cô ấn nút gửi.

Ánh sáng chỗ nhiệm vụ 2 lấp loé vài cái.

Sau đó thì một dấu X màu đỏ thật to hiện lên.

[Cốt truyện không đạt tiêu chuẩn.

Nhiệm vụ 2 chưa hoàn thành.

Mời ký chủ tiếp tục cố gắng.]

[Ký chủ nhận được một phản hồi từ hệ thống tổng.]

[Đọc hay bỏ qua?]

Dương Gia Nghi có linh cảm không tốt lắm.

Có điều cô vẫn ấn vào nút "đọc".

Một đoạn văn bản hiện ra trước mắt, cô vừa đọc mà vừa tưởng tượng ra cảnh nước miếng của hệ thống tổng đang bay tứ tung, bay thẳng vào mặt cô.

[Đây mà được gọi là cốt truyện à? Cao trào đâu? Nút thắt đâu? Mâu thuẫn đâu?

Cô có biết viết cốt hay không?

Điểm nhấn của truyện là gì?

Nhiệm vụ này 50 điểm đấy! 50 điểm mà cô làm sơ sài như vậy mà xem được à?]

Dương Gia Nghi thở dài.

Cô biết ngay mà.

Cô cố gắng hít một hơi thật sâu, mở ra cốt truyện mình vừa viết khi nãy rồi bắt đầu sửa.

Hệ thống tổng muốn có mâu thuẫn, cao trào, nút thắt, điểm nhấn...!cô đều thêm vào.

Sau đó đọc đi đọc lại, vẽ vời thêm một chút để chúng liên kết và hợp lý hơn.

Bận rộn thường khiến con người ta quên mất thời gian.

Đến khi Dương Gia Nghi hoàn thiện cốt truyện theo ý của hệ thống Tổng thì đồng hồ đã chỉ mười một giờ.

Cảm giác mệt nhọc và buồn ngủ ập tới.

Cô ấn nút nộp nhiệm vụ mà trong lòng hồi hộp vô cùng.

[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ 2.

Điểm nhận được là 50.

Hiện cô có được 70 điểm.]

Dương Gia Nghi vui vẻ.

Tính ra cô đã mất ba tiếng rưỡi để hoàn thành cốt truyện này.

Nếu mà còn bị bắt sửa lại thì sẽ không tránh khỏi cảm giác nản lòng.

May mà lần này đã được chấp nhận.

Thông qua sự việc này, cô đã biết dù cốt truyện ngắn hay dài thì hệ thống Tổng đều yêu cầu sự chỉn chu.

Nếu muốn làm việc qua loa mà vẫn nhận được điểm thì chỉ có ở trong mơ mà thôi.

Dương Gia Nghi còn để ý, khi cô hoàn thành nhiệm vụ xong, đèn ở nhiệm vụ 2 vẫn không bị tắt đi như những lần trước.

Cô đoán nó không hạn chế số lượng cốt truyện nhận được, chỉ cần cốt truyện đạt yêu cầu.

Nếu muốn thay đổi, có lẽ phải đợi đến khi lên cấp 4.

Chuyện này vẫn còn xa lắm, bởi cần đến 1000 kinh nghiệm.

Mi mắt của cô gái nhỏ đã không chống lại được với cơn buồn ngủ.

Cô trùm chăn, cuộn tròn, chẳng mấy chốc mà nhịp thở đã đều đều.

Ngoài kia, vằng trăng thẹn thùng nấp mình sau đám mây khiến đêm tối trở về đúng nghĩa đen của nó.

...

Nóng...

Nóng quá...

Dương Gia Nghi khó chịu cau mày.

Trên trán cô đã ướt đẫm mồ hôi.

Hai mắt thiếu nữ nhắm chặt, hơi thở ra như một làn khói trắng.

Bé Ba hoảng loạn, số liệu trong đầu cậu nhảy lung tung: "Ký chủ! Ký chủ!"

Dương Gia Nghi nghe được, nhưng cô không thể nào đáp lại.

Cơ thể của cô như đang bị nấu chín từ bên trong, sức lực biến đi đâu hết.

Nhiệt độ thân thể cô dâng lên cao, cao dần, cao hơn nữa.

Cô đẩy chiếc chăn qua một bên trong vô thức.

Dưới làn da của người thiếu nữ, những đường màu đỏ kỳ lạ xuất hiện, rồi to dần, đậm dần.

Cô gái nhỏ vẫn chẳng thể mở mắt ra được.

Làn da trắng cũng bắt đầu đổi sau màu hồng nhạt.

Trông Dương Gia Nghi chẳng khác nào một con tôm bị luộc chín cả.

"Ký chủ! Ký chủ!"

Âm thanh của bé Ba vang vọng trong đầu cô nhưng mãi mà chẳng thấy hiệu quả gì.

Cùng đường bí lối, 3333 gửi tin nhắn để hỏi thăm những hệ thống khác.

Đây là lần đầu tiên cậu gặp trường hợp này.

Có lẽ những hệ thống còn lại đều đang bận nên không ai trả lời cho 3333 cả.

Ngay lúc cậu đang tuyệt vọng thì thấy tin nhắn của hệ thống Tổng.

Cuối cùng thì cậu cũng biết là chuyện gì đang xảy ra với Dương Gia Nghi rồi.

Cô gái nhỏ này, không biết là may mắn hay xui xẻo nửa.

Đây là trường hợp đặc biệt sau khi ăn thịt thú Tát Á cao cấp.

Ở tương lai, một triệu người ăn loại thịt này thì chỉ có một người là có phản ứng đặc biệt thôi.

Và có hai loại kết quả, hoặc là chịu không nổi rồi chấm dứt sự sống, hoặc là được kích hoạt thêm một tiềm năng khác của cơ thể.

Nói chung, những người sống sót thì không ai không là cường giả cả..

Quảng cáo
Trước /53 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tòng Âm Ti Khai Thủy

Copyright © 2022 - MTruyện.net