Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. [Xuyên Sách] Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt
  3. Chương 45
Trước /73 Sau

[Xuyên Sách] Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

Chương 45

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Trên đường gần như không có xe cộ nào cả, phong cảnh lại khá đẹp, chỉ là có nhiều khúc cua và đoạn dốc.

Do đường hơi dốc, Lý Tuyết Y sợ hãi ôm chặt lấy eo cậu, khuôn mặt nhỏ nhắn dán vào lưng Tiêu Dĩ Hàn, sắc mặt tái nhợt hơi đỏ lên, không phải xấu hổ mà là vì sợ.

Thân hình Tiêu Dĩ Hàn cứng đờ, sau một lúc lâu, “Thả tay ra một chút.” nói với giọng hơi khàn.

Âm thanh của cậu bị gió thổi đi đã tan rất nhiều, Lý Tuyết Y không nghe rõ, “Cậu nói gì?”

Tiêu Dĩ Hàn dừng lại bên đường phẳng, di chuyển tay Lý Tuyết Y lên một chút.

Lý Tuyết Y “bùng” một tiếng đỏ từ bàn chân lên đến đỉnh đầu, vội vàng muốn rút tay lại, nhưng Tiêu Dĩ Hàn đột nhiên đạp xe, mặt cô va nhẹ vào lưng cậu, sợ tới mức tay liền ôm chặt hơn.

Lý Tuyết Y xấu hổ đỏ mặt, không ngờ nam chính lại ra mặt bảo vệ cô...

Khi an toàn về đến trung tâm thành phố, Tiêu Dĩ Hàn đưa Lý Tuyết Y về nhà, “Cảm ơn cậu vì chuyện hôm nay.”

Nếu không nhờ Tiêu Dĩ Hàn kịp thời ra tay, cô không biết mình sẽ ra sao, thấy cậu không biểu cảm quay lưng đi, Lý Tuyết Y mới nhớ trên mặt Tiêu Dĩ Hàn cũng có vết bầm.

Chạy nhanh đến kéo tay Tiêu Dịch Hàn, "Lớp trưởng Tiêu, cậu đợi tôi một chút." Lý Tuyết Y vội vàng chạy lên lầu lấy thuốc sát trùng và bông gòn, kéo cậu đến một chiếc ghế dài trong công viên ngồi.

Tiêu Dĩ Hàn vốn định từ chối, nhưng Lý Tuyết Y kiên quyết muốn bôi thuốc cho cậu, hai người ngồi trên ghế dài, Lý Tuyết Y cầm bông gòn chấm thuốc sát trùng để lau vết bầm trên mặt cậu.

Tiêu Dĩ Hàn với đôi mắt như hàn băng chăm chú nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Lý Tuyết Y, khi Lý Tuyết Y bôi thuốc lên vết bầm, trong lúc lơ đãng vô tình chạm mắt với cậu...

Không khí mờ ám lập tức vờn quanh giữa cô và Tiêu Dĩ Hàn, Lý Tuyết Y đơn thuần cảm thấy đồng tử của Tiêu Dĩ Hàn rất đặc biệt.

Dưới ánh hoàng hôn, bóng dáng của hai người kéo dài, Lý Tuyết Y bị ánh mắt hơi mang tính xâm lược của cậu nhìn gắt gao, cuối cùng cũng thu ánh mắt lại.

“Hôm nay sao cậu không đến trường?” Lý Tuyết Y vội vàng chuyển chủ đề khác, không thì thật sự có chút ngượng ngùng.

Tiêu Dĩ Hàn sống mũi như ngọc, rũ mắt xuống, “Nhà có việc.”

Lý Tuyết Y có thể đoán được hoàn cảnh khó khăn của Tiêu Dĩ Hàn, “Lớp trưởng Tiêu, mẹ cậu vẫn khỏe chứ?”

Cuối cùng cũng dũng cảm hỏi câu này, Lý Tuyết Y sợ sẽ chạm đến nỗi đau của Tiêu Dĩ Hàn.

Tiêu Dĩ Hàn lại biến sắc, ánh mắt như ngọc lưu ly nhìn chằm chằm vào cô, “Cậu là ai?”

Lý Tuyết Y: “?? Tôi... Tôi là Lý Tuyết Y đây?” Sao cậu lại thế này? Sao mặt cậu lại đột nhiên khó coi như vậy.

“Mẹ tôi bệnh, sao cậu lại biết?” Tiêu Dĩ Hàn dường như đang kiềm chế điều gì đó.

Lý Tuyết Y hoảng hốt, “Tôi... tôi nghe giáo viên nói.” Không lẽ không ai biết mẹ cậu bị bệnh? Hình như trong cốt truyện không có ai biết chuyện mẹ Tiêu Dĩ Hàn bị bệnh.

Ánh mắt lạnh lùng dị thường của Tiêu Dĩ Hàn nhìn Lý Tuyết Y, trong mắt chứa đựng chút thất vọng và căm phẫn, như thể Lý Tuyết Y đã phản bội cậu, bị cô thao túng đùa bỡn trong tay.

Lý Tuyết Y bị dọa sợ, vội vàng nắm lấy cánh tay cậu, “Cậu rốt cuộc sao vậy?”

“Nhà họ Tiêu cho cậu bao nhiêu tiền.” Khẳng định mà chất vấn Lý Tuyết Y.

Lời nói lạnh lùng của Tiêu Dĩ Hàn khiến Lý Tuyết Y run rẩy, cô ngẩn ra hai giây mới hiểu, cậu đang nghi ngờ cô là “gián điệp” do nhà họ Tiêu cử đến.

“Cậu hiểu lầm rồi, tôi biết những điều này đều không có liên quan gì đến nhà họ Tiêu.” Lý Tuyết Y vội vàng giải thích, càng giải thích càng rối.

“Cậu có biết nhà họ Tiêu?” Tiêu Dĩ Hàn chậm rãi đứng dậy, vẻ mặt như ngọc như lần đầu gặp cô, lạnh lùng hung ác cùng nham hiểm.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /73 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch]Hư Vô

Copyright © 2022 - MTruyện.net