Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); [Hahaha, thèm quá!]
[Như đang nhập hàng vậy!]
[Hình Sâm đút Kiều Nại]
[Nhìn quả vải đã thấy ngọt]
[Hí hí hí, Nại Sâm cũng ngọt]
Rất nhanh, hai người mang theo đầy những quả vải lại tiếp tục lên đường, vừa đi vừa dạo tới dạo lui, thỉnh thoảng lại ăn vài quả vải như một món ăn vặt, đi mãi mà họ đã đến bờ biển, họ đã đi đến lối ra, nhưng rõ ràng đây không phải là nơi hai người vào rừng.
Nghĩ đến việc các khách mời khác đã lên bờ ở những địa điểm khác nhau, Kiều Nại và Hình Sâm cũng đột nhiên nhận ra, nơi này cũng có thể là điểm dừng chân của các khách mời khác, tìm kiếm xung quanh một chút quả nhiên họ đã phát hiện ra những chiếc lều như mong đợi, nhìn vào kích thước của chiếc lều màu vàng nhạt kia, chắc hẳn là của nhóm Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha.
Nếu đã gặp nhau, đương nhiên là phải chào hỏi một tiếng, Kiều Nại và Hình Sâm tiến lại gần, vừa đến gần lập tức phát hiện ra bầu không khí có vẻ hơi bất ổn, chỉ thấy hai người đang ngồi trên ghế xếp, quay mặt ra biển, đầy vẻ tâm sự và tự giễu khi kể về điều gì đó.
Nguyễn Ti Anh đột ngột lên tiếng: "Anh thật độc ác."
Triệu An Kha vẫn không hề nhúc nhích: "Em cũng đâu có tốt hơn."
Nguyễn Ti Anh quay đầu qua: "Chẳng lẽ anh chưa từng yêu tôi sao?"
Triệu An Kha thờ ơ: "Chưa bao giờ."
Vừa bước vào lập tức bắt gặp câu chuyện BE, thật sự khiến Hình Sâm phải khựng lại, bước chân của anh cũng ngập ngừng dừng lại.
[Tôi cười, đúng là tới sớm không bằng tới đúng lúc.]
[Hình Sâm: Chúng tôi có nên nghe không?]
[Đoạn đối thoại này có hơi quen quen thế nhờ?]
Rõ ràng, Kiều Nại cũng nghĩ giống như bình luận thứ ba đó, cô vừa suy nghĩ, nhưng chân vẫn không ngừng bước, vừa định tiến lại gần thì đã bị Hình Sâm giữ lại.
Kiều Nại ngẩng đầu nhìn về phía Hình Sâm, chỉ thấy Hình Sâm chỉ chỉ phía trước, lắc đầu nhẹ nhàng, tỏ vẻ không nên đi qua, trong lòng vô cùng ngạc nhiên và không kiên nhẫn, rõ ràng là không hiểu tại sao chuyện này lại xuất hiện trên show truyền hình thực tế?
Hơn nữa câu trả lời của Triệu An Kha, khiến Hình Sâm liên tưởng đến một từ trên internet - "Nơi đốt cháy tình cảm*", theo tình huống hiện tại, không cần cứu vãn nữa, tro cốt có thể rải luôn.
(*Nguyên văn: 火葬场 - hỏa táng tràng từ lóng là nơi đốt cháy tình cảm hoặc một mối quan hệ toxic.)
[Hahaha, trên mặt Hình Sâm viết đầy chữ không hiểu]
[Hình Sâm: Có một số người ly hôn không phải là không có lý do]
[Cười chết tôi rồi, Hình Sâm cũng quá hài hước rồi]
Đối với điều này, Kiều Nại nghĩ nghĩ một chút thì cảm thấy có thể Hình Sâm đã hiểu lầm, lập tức vẫy tay gọi Hình Sâm, Hình Sâm cũng cúi người xuống, để tránh bị Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha đang nhập vai nghe thấy, Kiều Nại cố ý hạ đè thấp giọng, cứ như vậy hai quang minh chính đại nói thầm.
Hình Trâm chỉ nghe thấy giọng nói mềm mại nhẹ nhàng đó giải thích với mình: "Đồ ngốc, họ đang diễn kịch đó!"
Có lẽ là thấy Hình Sâm tin lời của Nguyễn Ti Anh và Triệu An Kha là thật, cái vẻ mặt "tuyệt đối không làm bạn" đó có phần quá mức đáng yêu, khiến Kiều Nại nói đến câu cuối cùng, trong lời nói đều có phần không nhịn được cười.
[Cứu mạng! Giọng nói nhỏ nhẹ này sao mà ngọt ngào thế! Ngọt đến mức tê cả người!]
[Hình Sâm: Tôi cũng không muốn sa vào đâu, nhưng mà em ấy gọi tôi là đồ ngốc cơ!]
[Ngay lập tức khôi phục lại trí nhớ, đây là bộ phim mà năm ngoái Kha đoạt giải!]
Hơi ấm phả vào tai, còn pha lẫn mùi hương ngọt ngào của vải, tai của Hình Sâm gần như ngay lập tức đỏ bừng, như bị k.ích thích bởi một thứ gì đó không thể cưỡng lại, nhịp tim cũng càng đập nhanh hơn, người cũng hơi ngơ ngơ, làm gì nghe được câu diễn xuất phía sau, cả người đã sớm bị câu “Đồ ngốc" làm cho mê mẩn tâm hồn.
Cảnh tượng này khiến khung bình luận cười xấu xa, hận không thể dịch chuyển tức thời đến hiện trường để vỗ tay hoan hô.
[Hình Sâm, anh cũng có ngày này!]
[Hahaha, tâm hồn bay bổng.jpg]
[Người gieo gió ắt gặt bão (đầu chó)]
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");