Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn
  3. Chương 110
Trước /201 Sau

Xuyên Sách: Yêu Đương Trong Chương Trình Giải Trí Về Ly Hôn

Chương 110

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Kiều Nại dẫm chân lên một cục đá nhìn thu hoạch lúc này, trải qua cả ngày mỏi mệt thì tâm trạng quả thực rất thoải mái, kết quả có thể nói là vô cùng sung sướng, thế nhưng vô tình cục đá mà cô dẫm lên bị lật lại, Hình Sâm vội vàng giơ tay đỡ lấy người cô, mà sau khi cục đá bị nhấc lên cũng lộ ra một con vật phía dưới —— thế mà lại là một con tôm hùm màu sắc sặc sỡ.

Tảng đá này rất lớn, không nghĩ là lại không vững đến thế nhưng hiện tại xem ra là bên dưới rỗng, trên to dưới nhỏ nên khi dẫm chân lên dễ bị lật, nhìn theo dấu vết con tôm hùm này chắc hẳn đã làm tổ ở đây từ lâu, vì quá bí mật khiến ê-kíp chương trình cũng không phát hiện ra nên đã để cho hai khách mời này được lợi.

Lúc này, các khán giả ở bên ngoài nhìn đến ngu người luôn rồi.

[??? Wtf? Vậy cũng được à?]

[Tôm hùm: Không nghĩ tới phải không, hàng dâng đến tận cửa!]

[Hahaha, không ngờ tới là bắt hải sản, tôi nhìn đến nỗi chảy cả nước miếng rồi!]

Giây sau, Hình Sâm đưa gáo dừa của mình cho Kiều Nại, chuẩn bị cúi người bắt tôm hùm, râu con tôm hùm hoa này rất dài, không to lắm, vẫn rất an toàn, thêm nữa không có nhiều nước biển nên nó không còn đường thoát nữa.

Kiều Nại ôm hai gáo dừa, nói thầm: “Cẩn thận.”

Đây cũng là lần đầu tiên Hình Sâm chạm vào thứ này, nhưng anh không bắt thì Kiều Nại phải bắt, tất nhiên là khỏi cần nghĩ cũng biết bản thân mình phải xông lên rồi, anh bình tĩnh chạm vào nó, cảm giác trong tay rất trơn, lúc bắt được lưng của tôm hùm hoa thì so với tưởng tượng của anh thuận lợi hơn rất nhiều, đến khi chầm chậm cầm lên thì dường như tôm hùm hoa đã ý thức được bản thân bị tóm, đột nhiên bắt đầu vùng vẫy dữ dội, đuôi tôm cong lại và liên tục tự đập vào thân nó phát ra tiếng “lách cách lách cách” làm cho bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

Không còn cách nào khác, Hình Sâm chỉ đành giơ tôm hùm cao lên, nhưng như thế này mãi cũng không được, Kiều Nại lau nước trên mặt, nghĩ cách: “Anh đợi em chút, em sẽ quay lại ngay.”

Hình Sâm vẫn trả lời rất bình tĩnh: “Được.”

Ngay sau đó, Kiều Nại liền để gáo dừa sang một bên, quay người chạy khỏi rạn đá san hô, lúc cô chạy về lần nữa đã cầm trong tay vài chiếc lá to và dài, bên ngoài còn thêm một chiếc lá cây dài đã bị tước bỏ lá.

Mà Hình Sâm vẫn còn giữ nguyên động tác như lúc Kiều Nại vừa đi, giơ cao con tôm hùm bất động đứng đó, nhìn thấy ý cười trên mặt cô, Hình Sâm cũng không động đậy gì, chỉ là ánh mắt càng mãnh liệt hơn, mà Kiều Nại lại giống như cảm nhận được sự ấm áp, khuôn mặt phiếm hồng, ngừng cười ngay lập tức.

Đến khi cô đi thẳng tới trước mặt, Hình Sâm mới thấp giọng hỏi: “Vừa nãy em cười gì vậy?”

Kiều Nại lắc đầu, ho nhẹ một tiếng, nghiêm chỉnh nói: “Đâu có đâu, anh nhìn nhầm rồi, em tìm được một ít công cụ, chúng ta trói nó lại thì sẽ dễ cầm hơn.”

Lúc này, Hình Sâm chỉ thâm trầm liếc nhìn Kiều Nại một cái, cũng không hỏi sâu thêm, mà khung bình luận đã cười phá hết cả lên.

[Cứu mạng, dáng Sâm Sâm giơ con tôm hùm lên nhìn ngốc thật đấy!]

[Các chị em, tôi đã ở trong phòng livestream cười mười phút rồi]

[Hình Sâm: Tôi biết hết cả đấy nhưng không vạch trần em thôi]

[Hahahaha, Nại Nại bây giờ rất thận trọng!]

Trước mắt thì đây là cách khả thi nhất, cuối cùng Hình Sâm cũng có thể hạ con tôm hùm xuống rồi anh mới nhận ra cầm thấp xuống chút thì nó cũng không làm loạn nữa, thật sự không nghĩ tới một con tôm hùm to như vậy cũng sợ độ cao.

Kiều Nại nhanh chóng dùng lá cây trói con tôm hùm lại, sau đó dùng dải cây cuốn quanh, buộc chắc lại, phía sau chỉ cần cầm dải cây là được, vừa an toàn vừa thuận tiện.

Tuy nói phát hiện ra tôm hùm là một việc vui ngoài ý muốn, nhưng nó cũng nhắc nhở hai người họ khi gặp phải hòn đá phải cúi xem có khe hở không, tốt nhất là nên lật lại xem, vì thế, hai người lại tiếp tục tìm kiếm một lúc, tuy lần này không tìm thấy tôm hùm nhưng lại tìm được hai con cua lớn, lập tức dùng dải cây cuốn quanh rồi buộc lại.

Việc buộc cua khó hơn buộc tôm hùm vì càng cua rất linh hoạt, cả hai phân công hợp tác, Hình Sâm giữ chặt tám chân của cua sau đó đè chân nó vào trong, Kiều Nại phụ trách khống chế càng cua lại, cuối cùng dùng dải cây cuốn ba lần theo chiều ngang, buộc chặt chân nó rồi quấn ba lần theo chiều dọc tiếp và thắt chặt càng nó với một nút thắt lớn.

Cả quá trình chỉ có bất ngờ chứ không hề nguy hiểm, hai người đều là người làm việc rất tập trung nên không bị thương, mà đây cũng là thứ trong chuyến đi đảo ngày hôm nay tự học được, một thu hoạch lớn sau gáo dừa.

Bãi đá ngầm này chắc chắn rất lớn, Kiều Nại và Hình Sâm không có ý định lấy hết, chỉ lấy những thứ có thể ăn được, chẳng hạn như mấy con thủy sản nhỏ thì sau khi nhặt được lại ném xuống biển.

Cuối cùng, hai người cầm mấy con hải sản chuẩn bị về lều, không ngờ lại chạm mặt những nhân viên đến bắt hải sản.

Hai bên gặp mặt, nhân viên làm việc nhìn gói nhỏ bịch lớn của Kiều Nại và Hình Sâm, người cũng nói lắp luôn rồi, vốn vẫn nghĩ tại sao hai người không đi đường tắt, bây giờ thì mới vỡ lẽ ra.

[Nhân viên: Xong đời rồi, nhà bị trộm rồi!]

[Tôi thay các khách mời cảm ơn sự chiêu đãi của ê-kíp chương trình!]

[Đạo diễn: Tôi thật sự phục hai người rồi!] 

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /201 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Thiên Đạo Thù Cần

Copyright © 2022 - MTruyện.net