Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi nhìn thấy những con hươu sao đang đánh nhau kịch liệt, Sầm Lâm Vũ nảy
ra một ý tưởng, kéo Từ Giai Mạn cùng tìm người chăn nuôi để cầu cứu: “Có
hươu sao đánh nhau rồi, anh mau đi khuyên can nhanh đi!”
Và câu trả lời nhận được là ánh mắt “Anh nghĩ tôi là đồ ngu à” từ người chăn nuôi.
Người chăn nuôi cười ha hả, khoát tay: “Không sao đâu, trời nóng nực, đánh nhau một chút rồi thôi ấy mà.”
Còn Từ Giai Mạn, từ lúc Sầm Lâm Vũ nói xong thì cô ấy đã quyết định nhanh chóng đứng xa Sầm Lâm Vũ một chút, tỏ rõ mình không quen biết người này rồi quay người sà vào vòng tay ôm ấp của Nguyễn Ti Anh.
Triệu An Kha cũng cười: “Đây là hươu trưởng thành rồi, anh đi khuyên thử xem, nó có thể đá anh bay lên cái cây bên kia đấy.”
Sầm Lâm Vũ giải thích: “Tôi tưởng là nếu người chăn nuôi nói vài câu thì có thể nó sẽ nghe…”
[Nghe có vẻ hợp lý đấy, ngoan, nhưng mà lần sau đừng nói nữa]
[Sự biện minh của anh nghe có vẻ hùng hồn nhưng thực chất lại vô cùng không thuyết phục]
Hình Sâm đứng nhìn thấy toàn bộ quá trình, cũng đã đưa Sầm Lâm Vũ vào danh sách nguy hiểm, là đối tượng cần tránh xa giống như hươu sao đang đánh nhau vậy, để phòng trường hợp Sầm Lâm Vũ bị đánh thì có thể sẽ lây sang họ.
Còn Kiều Nại đang được Hình Sâm bao bọc trong vòng tròn an toàn thì vẫn đang chăm chú xem hươu đánh nhau.
Hai người một đứng trước một đứng sau, biểu cảm trên mặt tạo ra sự tương phản rõ rệt. Một người thì luôn chuẩn bị sẵn sàng kéo người kia chạy trốn, còn một người lại không chớp mắt chăm chú theo dõi trận đấu. Điều này đã khiến khán giả cười ngất.
[Sâm Sâm: Nguy hiểm! Phải cảnh giác!]
[Nại Nại: Unbelievable!]
[Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha]
Sự thật chứng minh rằng nghe lời người chăn nuôi là đúng, hai con hươu sao đánh nhau một lúc rồi thôi, hiện trường chỉ còn lại bụi bay mù mịt.
Du khách xung quanh cũng đã bình tĩnh trở lại, cùng với dòng người tan đi, các khách mời cũng lần lượt lùi lại để đến điểm tiếp theo, gần vườn hươu là một đàn lạc đà Alpaca.
Lạc đà Alpaca có bộ lông bông xù, chủ yếu là màu trắng và nâu, chúng sở hữu đôi mắt to tròn long lanh đen nhánh.
Đến trước hàng rào, Kiều Nại nhanh chóng dùng củ cải câu được một con lạc đà Alpaca để v.uốt ve. Nhìn chú lạc đà nhỏ với đôi tai hồng hồng đang ngoan ngoãn ăn, ai cũng phải ngất ngây vì sự đáng yêu ấy.
Bên cạnh, Từ Giai Mạn như phát hiện ra điều gì đó, ngạc nhiên nói: “Con lạc đà Alpaca này lại có mắt hai mí!”
Sầm Lâm Vũ có đôi mắt một mí, nhìn kỹ rồi thốt lên một tiếng: “Chậc.”
Nguyễn Ti Anh cũng tiến lại quan sát, nói: “Thật luôn này! Nhìn trông xinh xắn động lòng người!”
Bốn người cứ thế đưa tay lên vu.ốt ve, trong chốc lát, cũng chỉ còn lại Hình Sâm và Triệu An Kha là không hề động đậy.
Hình Sâm không hề có hứng thú với việc vu.ốt ve lạc đà Alpaca, ngược lại có vẻ như anh rất hứng thú với người đang v.uốt ve lạc đà Alpaca kia kìa.
Trong lúc Kiều Nại đang dùng tay nhẹ nhàng vu.ốt ve lạc đà Alpaca, Hình Sâm nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được, cũng đưa tay vuốt nhẹ đầu cô.
Đến khi Kiều Nại có vẻ như cảm nhận được điều gì đó và quay đầu lại, Hình Sâm lập tức thu tay về. Còn Kiều Nại thì không phát hiện ra điều gì, có vẻ hơi ngơ ngác, qua một cái màn hình mọi người cũng có thể cảm nhận được sự nghi hoặc của cô.
Cho đến khi Kiều Nại quay lại và tiếp tục v.uốt ve lạc đà Alpaca, gương mặt bình tĩnh của Hình Sâm mới lộ ra một chút nét cười, khiến bình luận phải nín thở rồi thét chói tai.
[Kiều Nại: Vườn thú này không thể ở lâu thêm được nữa, có thứ gì đó không tốt!]
[A a a! Hình Sâm! Anh đang làm cái hành động si mê gì vậy hả!]
[Nhưng mà Nại Nại thực sự rất đáng yêu, đổi lại là tôi thì tôi cũng không kiềm chế được nữa mà ]
[Hình Sâm ngày càng buông thả, không kiểm soát được bản thân nữa rồi]
Trong các khách mời thì chỉ có Triệu An Kha là tận mắt chứng kiến hành động của Hình Sâm. Anh ấy suýt nữa bị tê liệt cả người, trước khi Hình Sâm nhìn sang thì anh ấy nhanh chóng dời tầm mắt sang chỗ khác với bản năng sinh tồn cực mạnh. Triệu An Kha cứ giả vờ như không nhìn thấy gì nhưng trong đầu lại không khỏi hồi tưởng lại, hồi trước anh và Nguyễn Ti Anh cũng như vậy hả? Thật là không thể tin nổi.
Để chuyển hướng sự chú ý, Triệu An Kha lại nhìn về phía những chú lạc đà Alpaca hiền lành vô hại trước mặt. Anh ấy có phần nóng lòng muốn thử chạm vào chúng, nhưng anh ấy vẫn còn băn khoăn một vấn đề.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ của Triệu An Kha, người chăn nuôi chu đáo giới thiệu: “Lạc đà Alpaca trong khu của chúng tôi đa phần đều rất hiền lành.”
Triệu An Kha mới yên tâm phần nào: “Vậy nó sẽ không nhổ vào người đâu, đúng không?”
Người chăn nuôi nghe xong, nở một nụ cười: “Tất nhiên là có rồi.”
Như để hợp tác với lời nói của nhân viên, đàn lạc đà Alpaca vốn đang yên tĩnh thì bỗng nhiên có một con nhổ nước bọt.
Lạc đà Alpaca: “Phì!”
Nguyễn Ti Anh nằm ngay trong tầm bắn, vội vàng ngồi xổm xuống giận dữ nói: “Triệu An Kha, anh là đồ miệng quạ đen à!”
Triệu An Kha cũng hiếm khi trở nên lúng túng, biện minh: “Rõ ràng là người chăn nuôi nói nó có nhổ mà, có liên quan gì đến tôi đâu.”
Sầm Lâm Vũ không hề khách khí đổ thêm dầu vào lửa: “Nếu không phải anh nhắc một câu thì làm sao nó lại nhổ vào người? Lúc nãy vẫn bình thường mà.”
Còn Kiều Nại đã bị Hình Sâm kéo sang một bên từ lâu. Nhìn thấy các khách mời sắp trở nên náo loạn, Từ Giai Mạn vội vàng điều khiển trật tự: “Mọi người đừng hoảng sợ, nó ở trong chuồng nên không ra ngoài được đâu, chúng ta rất an toàn!”
Lời vừa dứt, đôi mắt vốn tròn xoe của Kiều Nại đột nhiên mở to hơn. Cô chỉ vào con lạc đà Alpaca đang nhổ nước bọt, nói: “Hình như nó đang chạy đà đấy, mau tránh đi!”
Không biết từ lúc nào mà con lạc đà Alpaca đã lùi về sau vài mét, đang giậm chân liên tục. Sau đó nó lao nhanh về phía trước, nhảy qua hàng rào với tư thế như sắp bay vọt ra. Các khách mời đồng loạt nằm hết xuống, hiện trường giống như đang quay phim bom tấn, khiến người xem ngỡ ngàng ngơ ngác bật ngửa.
[Lạc đà Alpaca: Hôm nay tôi sẽ biểu diễn cho mọi người xem một bài nhảy vượt rào một trăm mét!]
[Tôi cười chết mất, đây là cái gì vậy, nhật ký chạy trốn của lạc đà Alpaca à]
Triệu An Kha sắp ngất: “Đây là cái gọi là hiền lành trong miệng anh à…”
Người chăn nuôi nghiêm túc nói: “Khụ, đa phần, đa phần đều rất hiền lành, chỉ có con này là ngoại lệ thôi.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");